KHAO KHÁT
Chương 62  

Chương 62: Trong bụng phải có bé con thì mới có sữa nha

Văn Uyển cong môi, “Em hôn người khác thì sao? Nói cứ như ba mươi năm trước dượng chưa từng hôn người phụ nữ khác!”


Nghe xong lời này, Diệp Liệt Thanh cười lạnh, “Em cũng biết là ba mươi năm trước…… Từ lúc có một tổ tông như em, bên cạnh ông đây còn có phụ nữ hay sao?”


Văn Uyển bám lấy anh từ nhỏ, nói trắng ra, nếu Văn Uyển thật sự muốn gọi anh là cha, anh đồng ý thì Liễu Nhứ cũng không dám nói gì.


Nhưng hiện giờ cô bé mà mình nuôi lớn đã trở thành phụ nữ, một nửa "con gái" biến thành đàn bà.


Nghĩ vậy, Diệp Liệt Thanh ít nhiều có chút khó thở, ánh mắt nhìn Văn Uyển sắc bén vài phần, “Nhân lúc còn sớm, lo cắt đứt hoa cỏ bên ngoài đi, học sinh nên có dáng vẻ của học sinh.”


“Hừ? Vậy dượng à…… học sinh nên có dáng vẻ thế nào nha!?”


Văn Uyển vừa nói, một bàn tay vừa chậm rãi di chuyển từ ngực xuống, nhẹ nhàng xoa gậy thịt cương cứng cách quần, “Như vậy phải không?!”


Diệp Liệt Thanh nhìn vẻ mặt ngây thơ vô tội của Văn Uyển, nghĩ đến chuyện cô gái này quyến rũ đủ kiểu ở trên giường, giơ tay đẩy ghế xuống.


“Tự mình đi lên……”


“Ủa…… Lên chỗ nào ta!?”


Văn Uyển chớp cặp mắt ngấn nước, lực xoa bóp gậy thịt dần dần tăng thêm, “Dượng, có phải dượng quên rồi không, chúng ta hiện đang còn ở trước nhà bác Cả đó……”


Nghe vậy, dục vọng trong mắt Diệp Liệt Thanh càng đậm hơn, khàn giọng mắng: “Đồ lẳng lơ!”


Văn Uyển nằm trên người Diệp Liệt Thanh, cọ hoa huyệt lên gậy thịt của người đàn ông, “Dượng, đến khách sạn thuê phòng nhé… Làm trên xe không thoải mái……”


Diệp Liệt Thanh hung hăng trừng mắt nhìn cô gái trên người, “Thuê phòng?”


Gương mặt này của anh, và mối quan hệ của hai người bọn họ, còn dám đi thuê phòng khách sạn địa phương ở thành phố Lâm……


Sợ người khác không biết anh đã ngủ với một cô bé, còn là trẻ vị thành niên hay sao…


Nếu truyền ra ngoài, không nói đến ai khác, Văn Quốc Đống sẽ là người đầu tiên xử lý anh.


Văn Uyển lại không nghĩ đến trình độ này, “Sao?! Không muốn à!? Đã ngủ nhiều lần rồi, đã chịch nhiều lần rồi, còn ngại thuê phòng khách sạn?!”


“Thứ đàn ông khốn nạn!”


Diệp Liệt Thanh nghe Văn Uyển nói "khốn nạn", xuýt nữa cắn gãy răng, “Nếu đồ lẳng lơ này không bỏ nhà đi, làm gì xảy ra chuyện! Bây giờ cả nhà phải về nhà cũ ở?!”


Lúc trước nếu Văn Uyển không bỏ nhà đi, bọn họ sẽ ở trong căn hộ của anh trải qua thế giới của hai người, không đến mức lén lút như bây giờ, yêu đương vụng trộm cũng phải chọn chỗ.


“Em thì sao?! Không phải bây giờ em chẳng bị gì à!?”


“Em……”


Diệp Liệt Thanh bị Văn Uyển chọc tức điên lên, nhịn rồi lại nhịn, vẫn không thể nhịn được, trực tiếp cởi áo Văn Uyển, “Sớm muộn gì cũng bị em làm cho tức chết, không bằng giờ chịch chết em luôn!”


“Á…… Diệp Liệt Thanh, dượng lưu manh…… Bác Cả của em ở trên lầu đang nhìn đó!”


“Nhìn thì nhìn đi!”


Tinh trùng đã lên não, Diệp Liệt Thanh không quan tâm được nhiều như thế, “Ở ngay dưới mắt mẹ em mà em còn lẳng lơ được, bác Cả của em nhìn thì sao?!”


Diệp Liệt Thanh vừa nói, vừa dùng bàn tay to xoa mạnh lên trái đào của Văn Uyển, “Hình như vú lớn hơn một chút rồi……”


“Ừm…… Do dượng dễ chịu trong khoảng thời gian này nha……”


Văn Uyển khoả thân nửa người, đưa vú vào lòng bàn tay Diệp Liệt Thanh, “Nếu dượng xoa cho Uyển Uyển mỗi ngày, sờ nó, mút nó, biết đâu vú của Uyển Uyển sẽ lớn mau hơn……”


Nghe vậy, Diệp Liệt Thanh trực tiếp ngậm núm vú Văn Uyển, mơ hồ nói: “Bánh bao nhỏ này không có sữa thì mút cái gì?!”


“Ưm ...”


Văn Uyển yêu kiều rên rỉ, ôm đầu Diệp Liệt Thanh áp vào vú, mềm mại nói: “Trong bụng có bé con thì mới có sữa nha…… Uyển Uyển lại không có……”


Mới vừa nói xong, Diệp Liệt Thanh cắn mạnh hơn, Văn Uyển thình lình hừ lạnh.


“Ssss…… Dượng, đau……”


Tay còn lại của Diệp Liệt Thanh đang xoa vú bên kia, trầm giọng nói: “Muốn sinh con phải thêm hai năm nữa… Mấy năm nay ông đây không dám để em có thai…”


Nói xong, Diệp Liệt Thanh còn cẩn thận suy nghĩ vài giây, “Vào đại học xong rồi tính sau……”


Nghe vậy, Văn Uyển bất giác nhướng lông mày, “Dượng…… Sao dượng dám nghĩ……”


Những lời này của Văn Uyển đã đánh thức người trong mộng, đầu óc Diệp Liệt Thanh đột nhiên chấn động, lúc này mới nhận ra mình vừa nói gì.



Chương 62  

Bạn có muốn comment đánh giá truyện, hãy đăng nhập nhé! imglogin