Chương 41: Ai bảo dượng thương cháu làm chi
Khi Lâm Quyên thấy cả hai người đều lạnh mặt không nói gì, bà ta cảm thấy mất mặt, không dám chỉ trỏ với Văn Tuyết, đành nhắm vào Diệp Liệt Thanh cũng có sắc mặt khó coi bên cạnh.
“Cơ thể của Tiểu Tuyết đã được dưỡng nhiều năm, cũng là lúc thêm một đứa……”
Diệp Liệt Thanh chưa kịp đáp lời, Văn Uyển phía sau chợt la lớn: “Dượng! Cháu sắp chết đói rồi! Có phải dượng muốn bỏ đói cháu không!”
Nghe vậy, Diệp Liệt Thanh không để ý tới Lâm Quyên đang trình diễn vai trò người lớn trong nhà, nói với Văn Uyển: “Thành thật ngồi chờ đi……”
Văn Tuyết thấy Diệp Liệt Thanh hoàn toàn không quan tâm đến ả, mở miệng định gọi, nhưng cúc huyệt đau đớn đến mức biểu tình vặn vẹo, ngũ quan đều thay đổi.
Hành động này của Diệp Liệt Thanh không thể nghi ngờ là một cái tát vào mặt chị dâu Cả Lâm Quyên. Lâm Quyên tức giận, sắc mặt xanh mét, cao giọng quát lên: “Có đứa trẻ nào ở nhà họ Văn giống cháu không, sai người lớn làm này làm nọ!?”
Nghe vậy, Văn Uyển mở hai tay ra, lập tức ngồi xuống cạnh thím Ba, “Ai bảo dượng thương cháu làm chi! Bác gái, không ai thương bác, sao bác không để cho người khác có người thương yêu...”
Thấy gương mặt Lâm Quyên sắp biến dạng vì tức giận, cô tiếp tục đâm: “Ai da, vô tình quên mất, bác gái trọng nam khinh nữ... Trong xã hội bây giờ, có cô gái nào không phải là cô công chúa nhỏ đâu!?”
“Còn nữa nha bác gái… Ngày nào bác cũng nhìn chằm chằm cô và dượng cháu có con hay không làm gì!? Bác và bác Cả của cháu kết hôn đã hai mươi mấy năm, sao không thấy bác sinh thêm đứa nữa?”
Thấy Lâm Quyên sắp suy sụp, Văn Uyển vội vàng dời mắt qua Văn Tuyết, “Cô của cháu còn trẻ, trông chỉ hai mươi mấy tuổi, bác thúc giục cô sinh con làm gì!? Tại sao phụ nữ phải sinh con!? Thế giới hai người ngọt ngào và âu yếm thì có gì không tốt?!”
Nói xong, quay đầu lại nhìn Lâm Quyên từ trên xuống dưới, “Bác gái, bác nhìn lại bác đi… Rõ ràng hơn cô cháu chỉ vài tuổi, nhưng hai người đứng cạnh nhau cứ như hai mẹ con ấy……”
“Bác không biết phụ nữ sinh con sẽ khiến cơ thể tổn thương và già đi nhanh chóng hay sao, mà còn dốc hết sức thúc giục!?”
Lâm Quyên nghe cái miệng Văn Uyển lốp bốp ồn ào, kế hoạch chuẩn bị giúp Văn Tuyết của bà ta biến thành sự ghen ghét đối với Văn Tuyết, không muốn thấy Văn Tuyết tốt đẹp hơn.
“Cháu…… Con nhỏ chết tiệt kia…… Người lớn đang nói chuyện mà cháu xen mồm vào!?”
“Cháu nói cái gì?! Cô cháu không muốn sinh thì không sinh, có phải cô cháu không thể sinh đâu……”
Văn Uyển vừa dứt lời, vẻ mặt Văn Tuyết cứng đờ một lát, trừng mắt oán giận nhìn Lâm Quyên.
Văn Uyển vừa nói ra những lời này, sắc mặt Văn Tuyết lập tức hung ác, oán hận trừng Lâm Quyên, “Lâm Quyên! Chị bớt lo lắng chuyện của vợ chồng chúng tôi đi!! Có thời gian rảnh thì chị lo cho anh Cả của tôi và con trai chị đi!”
Thấy mình đã thành công khơi dậy cuộc chiến giữa hai người, đưa mình và Diệp Liệt Thanh thoát khỏi ánh mắt của mọi người, Văn Uyển vui vẻ uống một ngụm trà.
Văn Tuyết từng mang thai lúc trẻ, thân thể bị tổn thương, khó có thai, không thể sinh con, chuyện này đã trở thành cái gai trong lòng Văn Tuyết từ lâu.
Đây cũng là bí mật nửa công khai của nhà họ Văn, nhưng bác gái lại không thức thời, còn cố tình nhắc đến chuyện này.
“Tôi...” Lâm Quyên mới vừa mở đầu, đã bị Văn Tuyết hung dữ trừng mắt nhìn, không hề che giấu vẻ ghét bỏ trên mặt, “Văn Lê đúng là đứa con trai ngoan do chị dạy dỗ. Dù gì thì nó cũng lớn lên ở nhà họ Văn, nhưng chẳng thừa hưởng được chút gien nào của nhà họ Văn về sở thích. Có biết bao con gái nhà danh giá ở thành phố Lâm, nó lại muốn cưới một cô gái nhà quê thô bỉ!”
“Nói ra ngoài không sợ mất mặt à!”
Ba chị em dâu từ trước đến nay không nói nhiều về mâu thuẫn giữa chị dâu và em chồng, chỉ lo uống trà và trò chuyện.
Văn Uyển nhìn cảnh này, không nhịn được: “Cô…… Lúc trước cô thích điểm gì ở dượng? Đẹp trai? Hay là dáng người đẹp?!”
Bao năm qua, cô chỉ biết hai người kết hôn là do Văn Tuyết dùng thủ đoạn, nhưng không ai nói tỉ mỉ Văn Tuyết đã dùng thủ đoạn gì để tóm lấy Diệp Liệt Thanh.
Khi đó cô mới năm sáu tuổi, chưa biết gì, sau này hai vợ chồng già giữ bí mật chuyện này, thế nên cô bỏ lỡ nhiều chuyện phiếm thú vị.
Ngược lại Lâm Quyên, chậc……
Toàn bộ nhà họ Văn, bao gồm cả cô, đều rõ ràng chuyện tồi của bà ta……