KHAO KHÁT
Chương 58  

Chương 58: Hóa ra dượng muốn dẫn em đến gặp người nhà

Văn Uyển không đáp lại Diệp Liệt Thanh, ôm cánh tay anh, nũng nịu: “Sao vậy! Ghen à?!”


Diệp Liệt Thanh nhìn về hướng người đàn ông rời đi, không nói gì.


Văn Uyển không vội chờ phản ứng, nắm cánh tay Diệp Liệt Thanh nói tiếp: “Lễ cúng kính chán muốn chết, em không muốn đi, dượng cũng không được đi.”


Các loại nghi lễ trang trọng này được thực hiện vào ngày lễ ngày tết, nhìn có vẻ như đám con cháu quan tâm đến tổ tiên đã chết 180 năm, ai không biết "đám con cháu" này toan tính chuyện gì.


Nhân danh cúng kính cho người chết, để thể hiện địa vị của người sống.


Mỗi năm đều đến xem Văn Tuyết làm ra vẻ và lên giọng trước mặt cả đám người.


Diệp Liệt Thanh quay đầu nhìn Văn Uyển, “Đó là tổ tiên của nhà họ Văn…… Em không cúng? Tôi cũng không thể đi được?”


“Dượng cũng biết đó là tổ tiên của nhà họ Văn à…… Em không đi cúng, dượng lại cúng cái gì?”


Văn Uyển nói đến đây, không khỏi cười nhạo, “Hiện giờ dượng lấy thân phận gì để bước vào từ đường của nhà họ Văn? Con rể? Hay là cháu rể?”

 

“Dượng ngủ với cả hai cô cháu nhà họ Văn, nếu hai ông bà già bất công được thờ trong từ đường kia thấy hai chúng ta liếc mắt đưa tình ở trước mặt bọn họ, không khỏi tức giận từ phía dưới trèo lên……”


“…………”


Diệp Liệt Thanh nghe Văn Uyển oang oác cái miệng một hồi, giơ tay lên cho cô biết tay.


Ai ngờ Văn Uyển chui vào lòng Diệp Liệt Thanh trốn.


Đã thế còn không quên buông lời hung dữ, “Dù sao thì em cũng không đi... Dượng cũng không thể đi...”


Lực tay Diệp Liệt Thanh yếu hẳn, vuốt mái tóc lộn xộn của Văn Uyển, nhẹ nhàng nói: “Hôm nay tôi đi với em, tháng sau em sẽ đi đến nhà họ Diệp cùng tôi……”


Nghe thấy "nhà họ Diệp", Văn Uyển nhăn mặt theo phản xạ có điều kiện, giọng nói kèm theo một tia ghét bỏ: “Cái chỗ nát bét đó có gì để đến!”


“......”


Diệp Liệt Thanh liếc nhìn cô, “Tên của ông đây vẫn còn ở trên gia phả của nhà họ Diệp, cái chỗ nát bét đó mà em vừa nói, sau này ông đây vẫn có một nửa quyền thừa kế, vì sao không đi!?”


“Ồ... Em đâu có trong gia phả của nhà họ Diệp……”


Nói nửa chừng, Văn Uyển mới muộn màng ý thức được, nụ cười quỷ quyệt trên khuôn mặt càng đậm hơn, “Hóa ra dượng muốn dẫn em đến gặp người nhà…… Như vậy thì……”


“Em đành miễn cưỡng đồng ý!”


“A……”


Diệp Liệt Thanh chưa kịp nói ra những lời mắng mỏ, phía sau đã có người vội vã chạy tới tìm.


“Tiểu Uyển!!”


Khi cô gái nhìn thấy Văn Uyển và Diệp Liệt Thanh dính xà nẹo với nhau ở sau vườn, biểu cảm bối rối treo trên mặt một hồi lâu.


Thật lâu sau mới hồi phục tinh thần, gọi, “Dượng...”


Diệp Liệt Thanh thấy người ngoài, theo bản năng muốn buông Văn Uyển ra, ai ngờ Văn Uyển ngược lại càng áp sát Diệp Liệt Thanh hơn.


Văn Uyển gần như rúc cả người vào lòng Diệp Liệt Thanh, mỉm cười nhìn người tới, “Gì vậy chị Duyệt?”


Văn Duyệt nhìn hai người nắm chặt tay nhau, cúi đầu thở dài, “Bác gái không nhìn thấy em, hiện đang ở phía trước mắng chửi đó…… Mẹ chị bảo chị tới đây tìm em.”


“Hừ……”


Văn Uyển không quan tâm, cảm khái nói: “Quả nhiên! Phụ nữ mà không có đàn ông yêu thương thật tội nghiệp… Bác gái này chưa tới tuổi mà thời kỳ mãn kinh đã đến rồi, nếu già hơn một chút… chẳng lẽ bác Cả của em cũng không thể ngoại tình…… tìm một cô gái trẻ tuổi…”


Chương 58  

Bạn có muốn comment đánh giá truyện, hãy đăng nhập nhé! imglogin