ĐẦU LÂU HOA HỒNG

Edit: Khả Khả

Beta: Alo


Buổi tối ở khách sạn, Hạ Thính Nam nhận được lời mời chơi game của Thang Thành, cô nghĩ cũng lâu rồi mình chưa chơi game, vì vậy liền chấp nhận. Cô mở mic lên, sau đó lấy tai nghe lại phát hiện tai nghe chưa ghim điện nên dứt khoát để loa ngoài, cô còn nghĩ dù sao Từ Bỉnh Nhiên cũng biết Thang Thành.


Hạ Thính Nam: “Nghe ——” không nhìn thấy hả?

“Xuống đường dưới!” Thang Thành nói.


Từ Bỉnh Nhiên đang xoa đầu con ngựa, liền hỏi: “Thang Thành?”


Thang Thành: “Ai đó?”


Hạ Thính Nam chưa nói câu nào đã bị Từ Bỉnh Nhiên giật lấy điện thoại trên tay.


Từ Bỉnh Nhiên: “Là tôi!”


Thang Thành: “Muốn solo?”


“Vào!”


Hạ Thính Nam: “………”


Rốt cuộc bọn họ có thù oán gì, đã qua biết bao lâu rồi mà cứ hễ gặp mặt mà là đòi solo vậy.


Cô bước xuống giường, rồi lại bò tới chỗ giường của Từ Bỉnh Nhiên, dựa vào tay anh xem anh chơi game.


Thao tác của ngón tay Tử Bỉnh Nhiên dừng lại, anh rũ mắt, không biết là đang nhìn cô hay là đang nhìn hình ảnh trên di động.


“Ui, anh đến đây đi!” Hạ Thính Nam gấp gáp chỉ lên điện thoại.


Từ Bỉnh Nhiên đưa điện thoại lại cho cô: “Em chơi đi!”


Đầu bên kia Thang Thành nói: “Cậu sợ sao?”


Mặt Từ Bỉnh Nhiên không cảm xúc lấy lại điện thoại trong tay Hạ Thính Nam, bắt đầu chú tâm mà chơi.


Tình hình trận solo này vô cùng cam go, người này chém một đao, người kia xả lại một nhát, lượng máu vẫn không chênh lệch nhiều. Bất kể là Từ Bỉnh Nhiên bị chém hay Thang Thành bị chém thì Hạ Thính Nam đều rất hồi hộp, tay cô siết lấy chăn, góc chăn bị cô siết lại thành một đống nhăn nhúm.


Kết quả cuối cùng là Từ Bỉnh Nhiên thắng, một phần là nhờ kỹ thuật, một phần là nhờ may mắn.


Từ Bỉnh Nhiên trả điện thoại lại cho Hạ Thính Nam.


Hạ Thính Nam chơi với Thang Thành mấy ván, nhưng do Thang Thành bị thua trong tay Từ Bỉnh Nhiên nên lúc sau nhuệ khí giảm đi hẳn.


“Hai người bị cái gì mà cứ mỗi lần gặp nhau là đòi solo thế?” Hạ Thính Nam khó hiểu hỏi.


Thang Thành: “Em hỏi cậu ta đi!”


Từ Bỉnh Nhiên đỡ sau gáy, lắc đầu, tỏ vẻ không biết.


Lúc trước anh nói với Thang Thành là Hạ Thính Nam bận việc nên không thể vào game, để mình cùng làm nhiệm vụ với cậu. Nhưng kỹ thuật của Thang Thành thật sự rất kém, cho nên sau trò chơi Từ Bỉnh Nhiên tùy tiện bấm báo cáo cậu ta luôn, anh không ngờ báo cáo kia lại được máy chủ phê duyệt, Thang Thành bị cấm ghép đấu ba ngày.


Kể từ lúc đó, Thang Thành đã ghim anh.


Hạ Thính Nam liếc mắt với Từ Bỉnh Nhiên một cái, tin được sao?


Kỹ thuật của Thang Thành có hơi kém, nhưng hiện tại đã tốt hơn trước rất nhiều rồi, có thể nói là tiến bộ vượt bậc.


Hạ Thính Nam chuyên tâm chơi game, còn Từ Bình Nhiên đi tắm, lần này anh có mang theo quần áo, cuối cùng anh không phải xấu hổ mà thả rông nữa.


Lúc anh tắm xong, Hạ Thính Nam vẫn còn đánh, hơn nữa tình hình chiến đấu rất kịch liệt, giọng nói của cô với Thang Thành cũng rất vang dội.


Từ Bỉnh Nhiên mở TV xem Bản Tin Thời Sự, người dẫn chương trình quen thuộc nói về các sự kiện lớn trong nước bằng chất giọng trang trọng, song Từ Bỉnh Nhiên một chữ cung  nghe không vào. Âm thanh kích động của Hạ Thính Nam vẫn chui vào tai anh, đồng thời còn có giọng nói khó nghe của Thang Thành xen lẫn, nó như tiếng vịt kêu liên tục không dứt, ngay cả âm thanh hùng hồn của người dẫn chương trình Bản Tin Thời sự cũng bị lấn át.


Sao sao Thang Thành không ngậm miệng lại?


Anh chỉ nghĩ như vậy, sau đó mở âm lượng của Bản Tin Thời Sự nhỏ lại, nghiêng đầu nhìn Hạ Thính Nam bên kia.


Chiến thắng trận đấu, cô cực kỳ vui, liên tục khen thao tác vừa rồi của Thang Thành rất xuất sắc.


Thang Thành: “Cảm ơn, vừa rồi cậu cũng đánh rất tốt!”


Hạ Thính Nam cười rộ lên.


“Đúng rồi, cậu thi thế nào rồi?”


“Cũng thường thôi!”


“Cậu định nộp vào trường nào, chi bằng…”


“Suỵt__”


Từ Bỉnh Nhiên đột nhiên đứng lên, chui vào trong chăn của Hạ Thính Nam, ôm lấy eo cô, gập chân cô lại, gối đầu lên đùi cô.


Hạ Thính Nam hoảng sợ: “Sao vậy?”


Thang Thành ở bên kia điện thoại: “Cái gì?”


Hạ Thính Nam: “Ừm, không phải nói cậu, à tớ có việc rồi, cúp máy trước đây!”


Không đợi Thang Thành nói gì, cô vội tắt tiếng, thoát game, đặt điện thoại bên gối.


Cô sờ đầu Từ Bỉnh Nhiên, thắc mắc: “Anh không thoải mái sao?”


Hình như đầu hơi nóng, chẳng lẽ sốt sao? Không phải, anh không có triệu chứng nào cả, vừa rồi vẫn còn tốt mà.


Từ Bỉnh Nhiên lắc đầu, ôm cô chặt hơn, mái tóc mềm mại vô tình cọ lên eo Hạ Thính Nam khiến cô cảm thấy ngứa ngáy.


Hạ Thính Nam như lạc vào trong sương mù, không biết đã xảy ra chuyện gì, bộ dạng giống như lần đó, lần anh say xỉn sau khi tốt nghiệp phổ thông, nhưng hôm nay anh không uống rượu, cùng lắm trên đường trở về có uống sprite mà thôi.


Không phải chai sprite kia là hàng giả chứ?


Từ Bỉnh Nhiên vùi đầu sâu hơn, Hạ Thính Nam căn bản không thể nhìn thấy mặt anh, nhưng có thể nhìn thấy được những đường gân xanh trên cổ đỏ bừng lên, eo cô bị anh ôm 

có hơi nóng, bụng cô giờ đây giống như có cái lò vậy.


“Rốt cuộc anh bị làm sao?” Trong lòng cô hơi sốt ruột.


“...” Anh vẫn không trả lời.


Hạ Thính Nam đột nhiên hỏi: “Anh buồn ngủ hả?” Hiện tại đã hơn 11 giờ, thường thì 10 giờ rưỡi là Từ Bỉnh Nhiên đã tắt đèn rồi.


Từ Bỉnh Nhiên dù không ngẩng đầu, nhưng vẫn gật đầu với cô.


Cô nhẹ thở ra: “Sao anh không nói sớm với em, em sẽ không chơi game nữa!”


Hạ Thính Nam còn chưa tắm rửa, cô kéo cánh tay Từ Bỉnh Nhiên muốn anh buông cô ra. 


Lúc này Từ Bỉnh Nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Hạ Thính Nam nói: “Hạ Thính Nam, tối hôm qua anh bị mất ngủ!”


Hạ Thính Nam không hiểu ý của anh.


Anh há miệng thở dốc, trong lòng có chút hối hận, anh cảm thấy bản thân mình không nên như vậy, anh nói: “Thôi bỏ đi!”


Anh buông cô ra, vẻ mặt căng thẳng, dưới mắt có quầng thâm, cảm giác vô cùng mệt mỏi.


Anh không gạt Hạ Thính Nam, anh thật sự không ngủ được.


Nhìn khí sắc ảm đạm trên mặt  Từ Bỉnh Nhiên, lại nhớ tới lời anh nói, Hạ Thính Nam cuối cùng cũng hiểu.


Vẻ mặt cô không thể tin được nhìn Từ Bỉnh Nhiên: “Từ Bỉnh Nhien, anh đã hơn hai mươi tuổi rồi, còn muốn em dỗ anh ngủ sao?”


Lúc bọn họ còn nhỏ không hiểu chuyện thì đùa giỡn không sao, hiện tại hai người đều đã lớn vậy rồi, sao cô có thể dỗ anh được.


Anh sửa lại: “Chỉ mới 21!”


Cách đây không lâu, Từ Bỉnh Nhiên vừa mới trải qua sinh nhật, còn nhận được một đôi giày từ Hạ Thính Nam.


Thực tế thì Hạ Thính Nam rất thích ăn sinh nhật của chính mình, tỷ như mỗi năm cô đều nhắc nhở Từ Bỉnh nhiên chuẩn bị quà cho cô, còn mời bạn bè đến dự sinh nhật, lịch trên di động của cô lưu rất nhiều ngày sinh của bạn học, gần đến ngày điện thoại sẽ nhắc nhở cô mua quà cho bọn họ.


Cũng khó trách Hạ Thính Nam được nhiều người thích, bởi vì cô đối xử thật lòng với người khác, khiến người khác đều cảm thấy bản thân họ vô cùng quan trọng đối với cô.


“21 không phải hơn hai mươi sao? Anh…Em thua anh rồi đó!” Cô đưa ngón cái lên.


Mặt Từ Bỉnh Nhiên không cảm xúc muốn bước xuống giường.


Hạ Thính Nam mềm lòng, bất đắc dĩ giữ chặt anh nói: “Thôi bỏ đi, anh đợi em đi rửa mặt cái đã.”



Bạn có muốn comment đánh giá truyện, hãy đăng nhập nhé! imglogin