SAU KHI KẾT HÔN VẪN KHÔNG QUEN
Chương 88  

Không ngờ anh rất bá đạo.


Tề Mãn Nguyệt tới chỗ anh không phải để tìm việc, mục đích là làm bạn với anh, có chuyện gì đó thì có thể làm.


Chu Hi nói vậy, Tề Mãn Nguyệt cảm thấy cũng được.


Cô nhìn mặt Chu Hi, càng nhìn càng thích, cô vòng tay qua vai anh, không khỏi muốn hôn anh.


Đúng lúc này, có người gõ cửa.


Trợ lý của Chu Hi gõ cửa kêu anh: “Sếp Chu, anh có ở đó không?”


Vừa rồi Tề Mãn Nguyệt muốn hôn anh, nghe thấy giọng nói của trợ lý, cô không dám cử động.


Cô vội rời khỏi vòng tay Chu Hi, đứng sang một bên, đúng quy tắc.


Trông như không quen với Chu Hi lắm.


Suy cho cùng, đang ở công ty, vẫn nên chú ý đến sự ảnh hưởng.


Cô vào công ty vì cô là vợ anh, nếu làm gì quá đáng sẽ bị người ta bàn tán, vậy sẽ không tốt.


Chu Hi: “……”


Vừa rồi thấy Mãn Nguyệt sắp hôn, Chu Hi đã hơi chu miệng chuẩn bị.


Chỉ một chút nữa thôi, nụ hôn dính lưỡi sắp bắt đầu.


Trợ lý đáng ghét này.


Chu Hi thấy cảnh tượng bị sụp đổ, nén cơn giận, gọi trợ lý vào, “Vào đi.”


Trợ lý hơi sợ hãi, cúi đầu bước vào, sợ bọn họ đang làm chuyện gì đó, anh ta thậm chí còn thò đầu vào kiểm tra trước.


Phát hiện hai người không có hành động gì quá đáng, còn giữ khoảng cách an toàn, anh ta yên tâm.


Xem ra anh ta không làm hỏng chuyện gì.


Trợ lý nhắc nhở Chu Hi: “Sếp Chu, sắp họp, tôi tới để nhắc anh.”


Chu Hi: “…… Anh gửi tin nhắn để nhắc nhở tôi thì sẽ chết hay sao?”


Trợ lý: “Không được, anh không có đọc. Tôi sợ anh không đọc kịp thời, bỏ lỡ thời gian họp thì không tốt. Hơn nữa, tôi vẫn thường nhắc nhở anh, sao vậy, có vấn đề gì à?”


Chu Hi: “……”


Đã có vấn đề rồi.


Chu Hi muốn đánh anh ta một trận.


Vì Tề Mãn Nguyệt ở đây, anh không thể nổi giận, trả lời đã biết, chút nữa anh sẽ có mặt.


Trợ lý đi ra ngoài, trước khi rời đi còn chào hỏi Tề Mãn Nguyệt.


Tề Mãn Nguyệt gật đầu đáp lại trợ lý.


Chu Hi nhìn trợ lý đi ra, ấm ức nhìn Tề Mãn Nguyệt.


Anh nghĩ đến nụ hôn vừa rồi, thật đáng tiếc.


“Tiếp tục không?”


Tề Mãn Nguyệt: “Không được, anh đi làm đi, không phải sắp họp hay sao?”


Chu Hi: “……”


Chu Hi coi đồng hồ.


Thôi, không hôn nữa, nếu hôn sẽ bị trễ.


Anh chuẩn bị đi qua phòng họp, muốn dẫn theo Tề Mãn Nguyệt, “Em đi họp với anh.”


Tề Mãn Nguyệt nghĩ, với thân phận của anh, cuộc họp này chắc không phải là cuộc họp bình thường.


Đều là nhân viên cấp cao, nếu cô đi theo, liệu có không ổn hay không.


Dù sao cô cũng không phải là nhân viên chính thức.


Cô sợ mình tới đó sẽ bị người khác bàn tán.


“Em qua đó không ổn đâu, em không phải là nhân viên chính thức.”


Chu Hi nắm tay cô, em có thể đi, em là vợ của sếp lớn. Hơn nữa, em muốn học hỏi phải không, nếu muốn học thì đi theo anh, dự thính.”


Tề Mãn Nguyệt thấy anh định nắm tay cô đi ra ngoài, cô sợ hãi buông tay anh ra, “Đừng, đừng nắm tay em, sẽ có ảnh hưởng không tốt, bị nhân viên thấy sẽ nói anh thiên vị. Anh đi ra ngoài trước đi, em sẽ đi theo anh.”


Chu Hi: “……”


Toàn bộ công ty đều là của anh, chẳng lẽ anh không thể thiên vị!


Chu Hi muốn nói chuyện, nhưng Tề Mãn Nguyệt giữ khoảng cách với anh, một trước một sau, không muốn tới gần.


Chu Hi không còn cách nào khác.


Anh đi trước, Tề Mãn Nguyệt theo sau.


Tề Mãn Nguyệt rất phấn khích.


Tuy cô học chuyên ngành này, nhưng xét về mặt thực hành, Chu Hi thật sự là một giáo viên giỏi, đi theo anh có thể học hỏi rất nhiều.


Anh rất chuyên nghiệp về mặt này.


Cho dù học bao nhiêu lớp cũng không bằng học từ Chu Hi.


Cô đã chuẩn bị khi đến đây, nhất định phải học tập chăm chỉ, mang theo cuốn sổ nhỏ để ghi chép.


Đi vào phòng họp, Chu Hi vốn muốn Tề Mãn Nguyệt ngồi cạnh anh, nhưng trên mặt Tề Mãn Nguyệt tràn ngập hai chữ “tránh ra”.


Cô đi vào, trước mặt các nhân viên, ngồi vào chỗ cách xa Chu Hi nhất.


Rõ ràng là hai vợ chồng mà cách cả dải ngân hà.


Tâm trạng của Chu Hi bị ảnh hưởng, không vui lắm.


Anh nóng nảy ngồi vào vị trí dành cho anh, Tề Mãn Nguyệt nghiêm túc làm việc, lấy cuốn sổ nhỏ ra, chuẩn bị ghi chép.


Chu Hi thấy dáng vẻ nghiêm túc của Tề Mãn Nguyệt, anh nghĩ mình không thể bỏ lỡ dịp “làm màu” ở trước mặt vợ, anh bắt đầu cuộc họp một cách trang nghiêm.


Bắt đầu thể hiện tư thế của một sếp lớn bá đạo và thành đạt.


Trợ lý nhìn Chu Hi, khẽ nói: “Sếp Chu, hiện giờ anh rất đẹp trai, cực kỳ giống biểu tượng cảm xúc nói với vợ anh rằng: Cô bé, bị tôi mê hoặc rồi chứ gì.”


Chu Hi: “……”


Không nên thưởng gấp đôi cho trợ lý vào cuối năm, cho tiền quá nhiều sẽ khiến anh ta to gan hơn.


……


Chu Hi cảm thấy để Tề Mãn Nguyệt vào xem anh “làm màu” cũng không phải là chuyện tốt.


Bởi vì…… anh phải chú ý đến hình ảnh của mình, không thể nổi giận.


Trước đây họp hành, gặp một số kẻ ngốc, anh thích chửi người ta.


Là sếp lớn, có ai không điên.


Đặc biệt là gặp phải một người cực kỳ ngu ngốc, sẽ bị tức điên lên.


Trực tiếp chửi.


Anh chửi rất khó nghe, cho nên không thể để Tề Mãn Nguyệt nghe thấy.


Hơn nữa, anh có chút lo lắng, lúc mình đang chửi người khác, đang tức giận, sẽ không kiềm chế được biểu cảm của mình, nếu khó coi thì không được.


Theo anh biết, Tề Mãn Nguyệt mê cái đẹp, thuộc loại mê rất nghiêm trọng.


Anh cần chú ý đến mặt mũi.


Vì vậy phải kìm nén tính tình, gặp kẻ ngốc, tức muốn chết cũng không dám mất bình tĩnh.


Ráng kìm nén.


Tề Mãn Nguyệt ở cách đó không xa nhớ kỹ, theo dõi toàn bộ cuộc họp.


Cô thấy, Chu Hi có khả năng làm chuyện trọng đại là hợp lý.


Tính tình anh rất ổn định.


Anh không nổi giận, có vài kẻ ngu ngốc làm những việc mà một người ngoài như cô nghe thấy cũng cảm thấy quá ngu ngốc.


Nhưng Chu Hi không mất bình tĩnh và chửi người ta, ngược lại đã trầm tĩnh giảng giải.


Điều này rất quan trọng đối với người làm chuyện lớn, cô đã ghi nhớ.


Chu Hi quá giỏi về mặt này.


Cuộc họp kết thúc, cuốn sổ của Tề Mãn Nguyệt ghi đầy tràn.


Cô đi theo Chu Hi trở về văn phòng.


Đi vào, Chu Hi không nhịn được, đè cô vào cửa và hôn cô.


Một nụ hôn rơi xuống, Tề Mãn Nguyệt có chút không cưỡng lại được.


Anh hôn đột ngột.


Chu Hi cứ nhớ tới nụ hôn này, sau khi thực hiện, anh mới vui vẻ.


Hôn Tề Mãn Nguyệt vài lần: “Bù lại nụ hôn vừa rồi.”


Tề Mãn Nguyệt: “……”


Thấy Chu Hi nghiêm túc làm việc, Tề Mãn Nguyệt cũng có chút phản ứng.


Nếu nói rằng đàn ông đẹp trai nhất khi đang làm việc một cách nghiêm túc, nhìn thấy Chu Hi đẹp trai đến thế, Tề Mãn Nguyệt nhón chân, áp bụng vào anh, chủ động hôn anh.


Cô chủ động hôn khiến Chu Hi có cảm giác như sao Hỏa chạm vào trái đất, xông ra, không kiềm chế được, một tay ấn ót cô, hôn sâu hơn.


Đồng thời muốn làm chút gì đó ở trong văn phòng.


Hai người vừa hôn vừa đi vào, Chu Hi đưa Tề Mãn Nguyệt tới bàn, bế cô lên, đặt trên bàn làm việc.


Cánh tay anh thật khỏe, sau khi mang thai cô tăng cân nhiều mà anh vẫn có thể bế cô dễ dàng.


Chương 88  

Bạn có muốn comment đánh giá truyện, hãy đăng nhập nhé! imglogin