SAU KHI KẾT HÔN VẪN KHÔNG QUEN

Không biết có phải do uống thuốc bổ hay không, Chu Hi đột nhiên rất mạnh mẽ, khác hẳn với dáng vẻ nhẹ nhàng mấy ngày trước.

Nâng mông cô, đâm sâu.


Sô pha chật hẹp, không thể chứa hai người, tay chân Chu Hi dài, hai người quấn nhau trong tư thế chồng lên nhau, duỗi người không được ở tư thế nằm.


Vì thế Chu Hi lịch sự hỏi cô: “Mình đổi tư thế được không?”


Tề Mãn Nguyệt bị anh chịch đến nỗi phần thân dưới ướt đẫm, nghe vậy gật đầu đồng ý.


Chu Hi rút ra khỏi cơ thể cô, rời đi, bảo cô quay người lại, “Lật lại đi.”


Tề Mãn Nguyệt ngoan ngoãn xoay người, quay lưng về phía anh, chổng mông lên, nằm sấp trong tư thế quỳ.


Chu Hi cũng đổi sang tư thế quỳ, hai tay ôm mông cô.


Tách ra, cầm món đồ của anh đút vào.


Ở trong phòng tình thú thì đứng, giờ thì quỳ, nằm sấp bị anh chịch.


Chu Hi quỳ nắm mông cô, bụp bụp bụp ra vào, động tác chậm hơn vừa rồi.


Anh nhìn chằm chằm vào mông cô, chỗ hồng hào mềm mại mút hàng khủng của anh, nhổ ra rồi ngậm thật chặt.


Anh làm chậm rãi để nhìn rõ ràng bộ dạng tham ăn của tiểu huyệt.


Nhưng đột nhiên, anh lại đánh vào mông cô.


Tề Mãn Nguyệt run rẩy vì bị đánh.


Anh lại đánh!


Anh lại đánh!


Tại sao người đàn ông này thích chỗ đó như thế, luôn đánh cô.


Cô đã bảo đừng đánh vào mông cô, thảo nào lịch sự như vậy, lần trước kêu anh đừng, anh vẫn đánh.


Đây là suy nghĩ trong đầu, anh còn muốn tiếp tục đánh mông cô.


Tề Mãn Nguyệt tức giận muốn đánh trả, cho anh biết cảm giác của cô, luôn đánh vào mông phụ nữ là sở thích kiểu gì vậy.


Chu Hi đánh một cái, phát ra tiếng bốp.


Tề Mãn Nguyệt không chịu nổi, quay đầu nhìn anh, “Vì sao anh thích đánh vào mông em?”


Chu Hi vẫn đặt tay trên mông cô.


Anh khống chế sức lực, anh biết, mình không đánh mạnh, chỉ đánh kiểu tán tỉnh.


Thấy Tề Mãn Nguyệt tức giận, anh giải thích rất có lý: “Xin lỗi, anh tưởng em cũng rất sảng khoái, bởi vì, mỗi lần anh đánh em, em đều kẹp đặc biệt chặt.”


Tề Mãn Nguyệt: “……”


Tề Mãn Nguyệt không biết mình kẹp chặt, cô chỉ xấu hổ khi bị đánh.


Mỗi lần bị anh đánh đột ngột đều run rẩy.


Tề Mãn Nguyệt không nói nên lời, hỏi lại “Vậy em đánh vào mông anh được không?”


Chu Hi hào phóng, “Được, em muốn đánh ngay bây giờ, hay là đánh sau khi kết thúc?”


Tề Mãn Nguyệt: “……”


Tề Mãn Nguyệt phớt lờ anh, quay mặt đi.


Chu Hi vẫn biết cách khống chế, thật sự thích đánh mông cô, nhưng cô không muốn nên Chu Hi không đánh.


Nhưng anh vẫn vuốt ve mông cô, duỗi thẳng eo thọc vào rút ra.


Vừa rồi Tề Mãn Nguyệt rất tức giận, không muốn chiều theo tật xấu của anh, nhưng  bị anh thọc vào rút ra vài cái, Tề Mãn Nguyệt hết giận.


Thôi, anh vẫn biết, không cần so đo với anh, coi như nể mặt anh làm giỏi.


Tề Mãn Nguyệt bị va chạm bụp bụp, mông cô lắc lư, mông cô và thân dưới của anh ép vào nhau. Anh đâm mạnh, lúc vào sâu, gần như nguyên cây hoàn toàn đút vô. Nếu không sâu thì đi vào nông, quan sát huyệt cô phun ra nuốt vào cây gậy khủng của anh.


Lặp lại vài lần, Tề Mãn Nguyệt vừa sướng vừa thoải mái, dường như dục vọng vẫn chưa được thỏa mãn.


Không biết liệu anh có cố ý không, chính vì vậy, cơ thể của cô rất cần anh.


Luôn luôn làm mạnh, không có mùi vị tán tỉnh.


Chu Hi rất thỏa mãn với tư thế cúi người nằm sấp của Tề Mãn Nguyệt, rất đẹp.


Chu Hi nhớ tới lời của Thẩm Y, bà ta nói rằng Tề Mãn Nguyệt hiện tại muốn có thai.


Anh không chắc lắm.


Dù sao trông Thẩm Y không giống như người tốt, không cần nghe lời bà ta.


Chu Hi đâm sâu, bất động, áp sát cô hỏi: “Em muốn có con bây giờ không?”


Tề Mãn Nguyệt chưa từng thảo luận vấn đề này với anh, trước đây chỉ thương lượng đời sống tình dục sau khi kết hôn, không đề cập chuyện sinh con.


“Muốn có con. Bản thân em không chống đối việc sinh con, em cũng hy vọng sau này sẽ có con, nhưng em không muốn sinh ngay bây giờ, bởi vì em vừa tiếp quản khách sạn của gia đình, rất bận, có con sẽ rất phiền phức. Nếu anh muốn có con liền thì làm phiền anh kiên nhẫn, chờ thêm một thời gian, để em coi khi nào rảnh thì mới có thể sắp xếp sinh con, anh thấy thế nào?”


Chu Hi nghe vậy, thả lỏng môi, định nói gì đó. Tề Mãn Nguyệt thấy anh không nói lời nào, tưởng rằng mình đã đoán sai.


Cô nói tiếp: “Chẳng lẽ anh không muốn có con, anh muốn DINK? Nếu anh muốn DINK thì em cũng làm được, em sẽ không chống đối, nhưng trước khi anh muốn DINK, em cần anh ký hợp đồng, anh phải thắt ống dẫn tinh, như vậy chúng ta sẽ không đề cập tới việc sinh con. Xin lỗi, em làm vậy để bảo vệ quyền lợi của mình, đàn ông đều nói DINK, nhưng khi già lại muốn có con.”


Chu Hi: “…… Không phải, anh muốn nói, nếu bây giờ em không muốn có con, anh sẽ không bắn vào, anh sẽ đeo áo mưa.”


Tề Mãn Nguyệt phản ứng lại, xin lỗi: “Em không muốn sinh liền, lúc em đang bận thì anh đeo áo mưa đi.”


Chu Hi ừ, anh rút ra, lên lầu.


Tề Mãn Nguyệt chờ anh ở dưới lầu.


Áo mưa mà anh mua được đặt trên lầu, phải lên lấy.


Tề Mãn Nguyệt vẫn nằm sấp chờ anh.


Nhìn anh đi xuống.


Cô nhìn chằm chằm vào phần thân dưới của anh.


Rất…… hùng vĩ.


Anh bước về phía cô, cây kia rất lớn, sẽ lắc lư khi anh bước đi.


Tề Mãn Nguyệt đột nhiên nghĩ tới thời trung học cơ sở, cô đã tò mò vấn đề này.


Khi đó học lớp sinh học, cơ quan sinh dục của nam khác với nữ, khi đàn ông cương cứng giống như một thứ treo ở phần dưới cơ thể, khi đi lại sẽ lắc lư.


Vì vậy mặc quần lót thì che rất tốt.


Cô nghe xong, trong đầu chỉ nghĩ, nếu không mặc quần lót, khi chạy, có phải sẽ lắc lư rất khó chịu hay không? Ví dụ như nếu rất lớn, nó có đánh vào phần thân dưới của mình không?


Nếu đánh bốp bốp, liệu có đau không.


Tình cờ khi đó là tiết thể dục, lớp của cô và lớp Chu Hi học chung.


Tuy cô và Chu Hi không giao tiếp, nhưng dù sao cũng biết nhau, khi cô rảnh rỗi cũng nhìn anh chạy.


Anh chạy xong, ngửa đầu uống nước khoáng, hơi vội vàng, nước chảy tới khóe miệng.


Tề Mãn Nguyệt muốn khám phá, thật sự tò mò, xem có lắc lư không.


Anh uống xong, lại chạy tiếp, Tề Mãn Nguyệt nhìn chằm chằm anh.


Quần đồng phục đã che kín, không nhìn được gì cả.


Khi đó Tề Mãn Nguyệt suy nghĩ, có phải do mới học trung học cơ sở, chưa phát triển hoàn toàn nên còn rất nhỏ hay không.


Nghĩ đến đây, Chu Hi nhìn cô, bốn mắt nhìn nhau.


Cô vội quay mặt chỗ khác.


Không ngờ những điều mình tò mò thời trung học cơ sở, giờ đã có đáp án.


Lúc bước đi, nếu không mặc quần lót, dương vật to sẽ lắc lư khi cứng.


Tuy lắc lư, nhưng sẽ không đánh vào mình, có lẽ sẽ không đau.


Chu Hi đi tới trước mặt Tề Mãn Nguyệt, lần đầu tiên thấy cô đỏ mặt.


Trước kia chưa từng.


Anh kinh ngạc: “Sao vậy, nóng quá à?”


Tề Mãn Nguyệt xấu hổ sờ mặt, tuy cô mắc cỡ rất nhiều lần, nhưng đây là lần đầu tiên đỏ mặt.


“Ừ, hơi nóng. Tiếp tục đi.”


Chu Hi mở áo mưa đưa cho cô, “Vậy em đeo cho anh đi.”


—----------

DINK: Dual income, no kids (Hai vợ chồng cùng đi làm, không có con)

Bạn có muốn comment đánh giá truyện, hãy đăng nhập nhé! imglogin