Sau khi rời khỏi bệnh viện, Tề Mãn Nguyệt đến trung tâm thương mại gần đó ăn cơm, buổi chiều không có việc gì nên định ăn xong sẽ đi dạo.
Thấy Chu Hi có vẻ không vui sau khi ra khỏi bệnh viện, Tề Mãn Nguyệt muốn tìm cơ hội dỗ anh.
Nhưng vừa mở lời, Chu Hi đã ngắt lời cô: “Đừng nói những điều anh không thích nghe.”
Tề Mãn Nguyệt nghe vậy, thở dài, nhéo cánh tay anh nói: “Em yêu anh.”
Lông mày Chu Hi giật giật khi nghe cô nói những lời này.
Rõ ràng là điều anh thích nghe.
“Tiếp tục đi. Anh thích nghe, nói nhiều chút.”
Tề Mãn Nguyệt: “……”
Tề Mãn Nguyệt làm theo ý anh, hỏi anh: “Hay là thế này, anh dọn qua đây, khi nào em sinh xong thì anh về lại, như vậy chúng ta có thể ở bên nhau mỗi ngày, công ty anh có thể xử lý trực tuyến không? Nếu anh không có mặt ở đó thì vẫn được chứ?”
Chu Hi chắc chắn không thể ở đây cả năm, anh cần phải tham dự một số cuộc họp trong công ty.
Nghĩ tới nghĩ lui, Chu Hi nghĩ ra một biện pháp rất tốt.
“Anh muốn ăn bám.”
“Hả?”
“Anh sẽ trả công ty lại cho ba anh, anh không muốn nữa.”
Tề Mãn Nguyệt: “……”
Chu Hi nói xong, đột nhiên làm nũng dựa vào vai Tề Mãn Nguyệt, “Em nuôi anh nhé.”
Tề Mãn Nguyệt thấy anh đáng yêu như vậy, sờ tóc anh, “Ừ.”
Chu Hi nói thật.
Anh đã quyết định, năm nay sẽ ở đây, nếu cuộc họp có thể thực hiện trực tuyến thì sẽ tổ chức trực tuyến, nếu không thể thì sẽ nhờ ba anh đến công ty xử lý.
Dù sao ba anh vẫn là chủ tịch, tuy rằng đã nghỉ hưu nhưng vẫn chưa hoàn toàn nghỉ hưu, ông chỉ cần ra những quyết định quan trọng.
Như vậy anh sẽ không quay về.
Tề Mãn Nguyệt nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Chu Hi, không xác định nên hỏi lại: “Thật à?”
Chu Hi…… “Ừ, không muốn làm ngày nào cả.”
Tề Mãn Nguyệt: “……”
Đâu phải chỉ có những người làm công mới không muốn đi làm, anh là ông chủ cũng không muốn.
……
Sau khi ăn xong, Tề Mãn Nguyệt và Chu Hi đến cửa hàng mẹ và bé trên tầng hai của trung tâm thương mại.
Những thứ mua cho con trước đây đều để ở nhà Chu Hi.
Dọn qua dọn lại quá phiền phức, vì vậy mua sắm lần nữa.
Hơn nữa, có con nên muốn mua đồ mới.
Tề Mãn Nguyệt chọn đồ cho đứa bé trong bụng, không biết là trai hay gái nên mua màu sắc trung tính, không lãng phí.
Chu Hi mua toàn là váy.
Tề Mãn Nguyệt thấy anh chọn váy màu hồng, lo lắng khuyên anh: “Lỡ như lại là……”
Lời còn chưa dứt đã bị Chu Hi giơ tay bịt miệng, “Đừng nói lời xui xẻo.”
Tề Mãn Nguyệt: “……”
Tề Mãn Nguyệt vốn dĩ muốn chọn đồ, nhưng thấy Chu Hi như vậy, cô không chọn nữa mà chọn cho Chu Chiêu Muội.
Cô đã không mua quần áo cho con, cô vắng mặt cả năm nay.
Cô chọn quần áo con trai cho Chu Chiêu Muội.
Chu Hi có thẩm mỹ tốt, chọn quần áo cho con đều đẹp.
Tề Mãn Nguyệt lựa chọn, so sánh chúng.
Chu Chiêu Muội được đặt trên xe đẩy hàng, bé rất buồn ngủ, vì muốn ở cùng Tề Mãn Nguyệt nên ráng không ngủ, đang ngủ gật.
Đang chuẩn bị ngủ thì Tề Mãn Nguyệt mặc quần áo cho bé, bé vẫn nhìn Tề Mãn Nguyệt với vẻ mặt vui vẻ.
Nhìn con trai mình ngoan ngoãn như vậy, Tề Mãn Nguyệt hạnh phúc quá.
Cô đã sinh ra một đứa bé ngoan, cô rất yêu bé.
Tề Mãn Nguyệt chọn nhiều đồ, lúc tính tiền thì để Chu Hi tính chung.
Chu Hi nhìn thật lâu, lựa chọn dịch vụ giao hàng tận nhà.
Hai vợ chồng mua quá nhiều, mỗi người đều mua, không thể mang về, phải giao hàng trực tiếp đến nhà.
Chu Hi nhìn thấy không có đồ nào cho anh.
Anh hơi giận, “Mua cho nó nhiều mà không có gì cho anh hay sao?”
Tề Mãn Nguyệt nghe vậy, nhìn anh bằng ánh mắt kỳ quái, “Đây là cửa hàng mẹ và bé, em mua cái gì cho anh? Quần áo bà bầu, hay là núm vú giả?”
Tề Mãn Nguyệt ngẫm nghĩ, cầm cái yếm của trẻ em ở bên cạnh lên, chuẩn bị trả tiền, “Em sẽ mua cái này cho anh, sau này anh sẽ đeo khi ăn cơm, được không? Cái này cũng đẹp.”
Chu Hi nghe vậy, vội ngăn cản cô, “Không cần.”
Tề Mãn Nguyệt không đồng ý, thấy anh tỏ vẻ thờ ơ, cô quyết định phải đối xử tốt với anh nên đã trả tiền.
“Không được, phải mua cái này, sau nay anh đeo ăn cơm.”
Chu Hi: “……”
Tề Mãn Nguyệt mua cái yếm, nhưng vẫn cảm thấy không đủ, bên cạnh còn có bình sữa, cô cũng mua, “Cái này cũng được, dùng để uống nước.”
Chu Hi: “……”
Tề Mãn Nguyệt nhìn thấy núm vú giả.
Cô dứt khoát mua núm vú giả luôn, “Cái này cũng được đó, coi như là đồ ăn vặt cho anh.”
Chu Hi: “……”
Chu Hi là người mở lời, người bị mất mặt cũng là anh.
Viết địa chỉ xong, vội vàng rời đi.
Bọn họ xách về một số đồ đạc xách tay.
Sau khi lên xe, Chu Hi lái xe.
Tề Mãn Nguyệt đưa núm vú giả cho bé, bé buồn ngủ, có núm vú giả nên ngủ ngon.
Sau khi đưa cho con, cô nghĩ tới Chu Hi, lấy cái núm vú giả kia ra đưa cho anh ngồi ở ghế lái phía trước, “Nè, của anh đây, bây giờ ngậm hay là để về nhà mới ngậm.”
Chu Hi: “……”
……
Mật khẩu hai chương sau: 1021
Về đến nhà, Tề Mãn Nguyệt đặt Chu Chiêu Muội đang ngủ say lên giường.
Đã khuya, hai người chuẩn bị tắm rửa.
Chu Hi gọi điện thoại cho ba anh, Tề Mãn Nguyệt đi tắm trước.
Tề Mãn Nguyệt nghe thấy tiếng gầm gừ của ba Chu Hi.
Thật vất vả mới rút lui được, về hưu.
Kết quả bây giờ phải trở lại đi làm.
Ba anh tức giận, mắng anh một trận, nói rằng anh là đứa con bất hiếu.
Thật vất vả mới về hưu được mà kêu ông phải quay lại đi làm, đây có khác nào sống không bằng chết?
Quả nhiên, Tề Mãn Nguyệt đã nhìn ra.
Dù ở độ tuổi nào cũng muốn về hưu, không muốn đi làm.
Chu Hi không quan tâm, anh yêu cầu, chứ không phải đề nghị.
Anh vốn muốn đưa cho em trai, nhưng em trai đã tham gia kỳ thi công chức sau khi tốt nghiệp đại học.
Hiện tại đã đi làm, người ta là nhân viên công chức, làm sao có thể thừa kế công ty?
Tề Mãn Nguyệt đã tắm xong, chuẩn bị thoa mỹ phẩm dưỡng da.
Gần đây cơ thể hơi khô, cô muốn thoa kem dưỡng thể.
Ngoài ra còn có dầu dưỡng thai, cô không bị rạn da khi có bầu lần đầu tiên, không biết có phải do kiên trì bôi dầu hay không.
Cô cảm thấy mình không nên lười, phải kiên trì trong giai đoạn đầu mang thai, người đẹp không thể chịu nổi việc mình trở nên khó coi.
Cô mới vừa lau tay, Chu Hi mở cửa bước vào.
Nhìn thấy cô sắp bôi kem dưỡng thể, anh đóng cửa lại, nói: “Chờ chút rồi bôi.”
Tề Mãn Nguyệt thấy anh nghiêm túc, cô tưởng rằng có chuyện gì đó.
Chu Hi đặt điện thoại sang một bên, đi về phía cô, đột nhiên bế cô lên, đặt cô ngồi trên bồn rửa.
Cởi váy ngủ hai dây của cô ra.
Dưới vẻ mặt bối rối của Tề Mãn Nguyệt, anh há miệng ngậm núm vú cô.
Mút hai cái, sau đó đổi qua bên kia, lại mút hai cái.
Cảm thấy thỏa mãn.
“Đây mới là núm vú giả mà người lớn nên ngậm.”
Tề Mãn Nguyệt: “……”