Tại sao nổi điên gọi điện thoại cho anh ngay lúc này.
Gọi ngay thời điểm này thì có cái gì tốt.
Nếu không phải là hai anh em, Chu Hi cho rằng, chắc có liên quan đến chuyện cậu bị xịt nước ở trong phòng.
Buổi chiều xảy ra chuyện, Chu Canh Minh không gọi điện thoại để mắng anh trước, anh đã cảm thấy không đúng.
Thằng nhóc này là Ninja rùa, nhịn đến lúc này mới gọi điện thoại cho anh, không biết có phải cố ý phá anh không.
Đúng là nhịn giỏi.
Chu Hi hiểu cậu, nhất định không có chuyện gì tốt đến từ kẻ thiếu đạo đức.
Quấy rầy niềm vui của anh, Chu Hi trực tiếp cúp điện thoại, không nghe.
Tề Mãn Nguyệt thấy anh lạnh mặt cúp điện thoại, tò mò: “Sao anh không nhận, ai vậy?”
Chu Hi: “Bán bảo hiểm.”
Tề Mãn Nguyệt nghe vậy, không để ý.
Chu Hi chuẩn bị tiếp tục.
Mở khẩu súng ra, nhắm ngay tiểu huyệt của Tề Mãn Nguyệt chuẩn bị tiếp tục mài.
Nhưng di động của Tề Mãn Nguyệt thình lình vang lên.
Chu Hi có thể nhịn không nghe điện thoại, nhưng Tề Mãn Nguyệt không làm được.
Tề Mãn Nguyệt bận rộn, gọi vào số điện thoại riêng của cô tức là có việc cần làm.
Khi Chu Hi định tiếp tục, cô nắm tay anh, ngăn lại: “Chờ chút, điện thoại của em reng, để em nghe điện thoại.”
Chu Hi bất lực, chỉ có thể quỳ ở trên giường chờ.
Tề Mãn Nguyệt cầm điện thoại lên xem, là điện thoại của em trai Chu Hi.
Cô thấy hơi lạ.
Tại sao em trai gọi điện thoại cho cô.
Tề Mãn Nguyệt liếc nhìn Chu Hi, nghe điện thoại: “A lô, em trai. Sao vậy, có chuyện gì thế?”
Chu Hi: “……”
Tề Mãn Nguyệt: “Không…… Hơi bận, có, anh trai em đang ở bên cạnh chị.”
Chu Hi: “……”
Thằng quỷ thiếu đạo đức này, quả nhiên như anh nghĩ, gọi điện thoại để phá.
Tề Mãn Nguyệt nói vài câu, đưa điện thoại cho Chu Hi: “Em trai anh nói rằng tìm anh có việc gấp.”
Chu Hi: “……”
Chu Hi không muốn Tề Mãn Nguyệt nhìn thấy hình ảnh anh em đẫm máu.
Anh kìm lại cơn tức giận, trả lời.
“Chu Canh Minh, em tốt nhất nên có việc.”
Chu Canh Minh ở đầu dây bên kia nghe thấy giọng nói nghiến răng nghiến lợi của anh trai nên biết mình đã đoán đúng.
Thời điểm thích hợp làm hỏng sự hứng thú của anh trai.
Cậu còn cố ý nói một cách đê tiện: “Không có việc gì cả. Sao vậy Chu Kiều Kiều, không có việc gì thì không thể gọi điện thoại cho anh hay sao? Hồi chiều anh tặng em một món quà gặp mặt thật lớn, giờ mới nhớ cảm ơn anh. À, anh rảnh không, có thể xuống tầng dưới uống hai ly ở quầy bar khách sạn không?”
Chu Hi cúp điện thoại.
Tề Mãn Nguyệt thấy sắc mặt anh không ổn, hỏi anh: “Sao vậy, em trai tìm anh có việc à? Vừa rồi cậu ấy nói chuyện rất gấp gáp.”
Chu Hi: “…… Không có việc gì, đừng để ý tới nó.”
Chu Hi tắt tiếng di động của Tề Mãn Nguyệt, không cho kẻ thiếu đạo đức kia gọi điện thoại.
Nhưng…… đột ngột dừng lại, hai người nhìn nhau, có chút xấu hổ.
Bởi vì vừa rồi có bầu không khí nên hai người đều thả lỏng, nhưng hiện giờ…… bị gián đoạn, có vẻ không ổn nếu tiếp tục.
Chu Hi nhìn Tề Mãn Nguyệt, muốn tiếp tục, nhưng Tề Mãn Nguyệt không còn tâm trạng, xấu hổ đè tay anh lại: “Em…… hình như không còn cảm giác, anh muốn tiếp tục hả?”
Chu Hi: “……”
Nghe thấy những lời này, mặt Chu Hi lập tức tối sầm.
Anh muốn tiếp tục, nhưng Tề Mãn Nguyệt nói vậy khiến anh không dám tiếp tục.
Làm như mình là cầm thú.
Không quan tâm đến cảm xúc của vợ.
Nghĩ đến đây, anh có ý định muốn chôn Chu Canh Minh.
Thằng quỷ thiếu đạo đức cố ý gọi điện thoại ngay lúc này, ý đồ rất rõ ràng.
Tề Mãn Nguyệt nhìn bộ dạng ấm ức của Chu Hi, cảm thấy khó xử cho anh.
Vừa rồi dục vọng đã dâng lên cao vút.
Ngẫm nghĩ, Tề Mãn Nguyệt nảy ra một biện pháp hay: “Hay là em xem phim AV để nuôi dưỡng cảm xúc.”
Chu Hi nghe cô nói vậy thì sắc mặt càng suy sụp hơn.
Vừa rồi còn không sao, những lời này lại là một đòn chí mạng đối với đàn ông.
Suy cho cùng, anh là một người đàn ông hoàn toàn nguyên vẹn, vợ anh phải dựa vào phim AV để nuôi dưỡng cảm xúc, nói ra khiến anh rất mất mặt.
Tề Mãn Nguyệt nghĩ ra biện pháp để thảo luận với anh mà thôi, thấy vẻ mặt anh bị đả kích, cô sợ hãi dỗ anh, “Xin lỗi, em không cố ý kích thích anh. Em đột nhiên không có cảm xúc, có cảm giác bất lực giống như thái giám đang dạo lầu xanh, anh hiểu không?”
Chu Hi: “……”
Giờ Chu Hi đã biết cái gì gọi là bất lực, vợ đã trở thành thái giám.
Mật khẩu hai chương sau: tên tác giả, viết thường, không dấu, viết liền nhau
Anh ngẫm nghĩ, thật ra đề nghị của Tề Mãn Nguyệt không tồi.
“Xem phim gì? Phim nước nào?”
Tề Mãn Nguyệt thấy vẻ mặt buồn bực và thỏa hiệp của anh, cảm thấy buồn cười.
Chu Hi đáng yêu quá.
Vừa rồi không muốn, vậy mà lập tức thỏa hiệp.
Tề Mãn Nguyệt: “Em tương đối thích Âu Mỹ, được không anh?”
Chu Hi: “Nhỏ hơn anh thì được, to hơn anh thì không được.”
Tề Mãn Nguyệt: “……”
Tề Mãn Nguyệt nghe vậy, im lặng.
Yêu cầu này cũng không quá đáng.
Dù sao thì bản thân Chu Hi không tồi, có thể chiến đấu.
Tề Mãn Nguyệt thích Âu Mỹ, chủ yếu là nhìn vui mắt.
Nhưng không biết Chu Hi thích xem nước nào, anh luôn nhượng bộ cô cũng không tốt.
Chuyện này bị gián đoạn là vì cô, cô ngượng ngùng hỏi anh: “Anh muốn xem nước nào, em nghe theo anh. Em sao cũng được, mấy nước trên đảo được không?”
Chu Hi: “…… Sao cũng được.”
Tề Mãn Nguyệt không tin, “Không có sở thích đặc biệt gì. Không sao, anh nói đi, chuyện này là bình thường.”
Chu Hi: “…… Không, anh sao cũng được. Không kén chọn, em xem cái gì thì anh xem cái nấy.”
Tề Mãn Nguyệt thấy anh dễ tính nên chọn một bộ trong số những bộ mình thích.
Mở cho Chu Hi xem.
Phòng cô có máy chiếu, tuy nhiên, lúc Chu Hi sắp bật lên, cô sợ hãi ôm bụng: “Em bé có nghe được không, nghe được sẽ không tốt hơ?”
Chu Hi: “……”
Lời này đã đánh thức người trong mộng, khiến Chu Hi lo lắng, việc này không tốt đối với thai nhi.
Chu Hi tắt điều khiển từ xa.
“Ngủ đi.”
Tề Mãn Nguyệt: “……”
Tề Mãn Nguyệt thật sự không cố ý, chủ yếu là bị quấy rầy nên cô không còn ham muốn.
Tề Mãn Nguyệt nắm tay anh, ôm anh nói: “Không sao, bây giờ em bé còn nhỏ, chắc không hiểu đâu, hơn nữa, giờ này chắc bé ngủ rồi. Ngoài ra, bình thường chúng ta làm gì cũng là đang phát sóng trực tiếp đối với bé.”
Chu Hi cảm thấy đúng.
Anh yên tâm.
Cảm thấy mình làm được.
Mở ra lại.
Tề Mãn Nguyệt ôm cánh tay anh, cùng nhau xem.
Hai người cùng xem phim, Tề Mãn Nguyệt vừa xem vừa so sánh gậy thịt của Chu Hi với gậy thịt của người ta, xem thử có khác biệt gì không.
Chu Hi hơi xấu hổ, Tề Mãn Nguyệt nói: “Của anh ta không to bằng anh. Anh yên tâm.”
Chu Hi: “……”
Đang xem kiểu yêu thích của Tề Mãn Nguyệt, nhưng hai vợ chồng xem cái này có chút xấu hổ.
Bầu không khí khiêu dâm khá hay, video kể về nữ chính ngoại tình với anh em của nam chính.
Nữ chính được nam chính làm cho sảng khoái, thở hổn hển, rên rỉ.
Cô nghe thì có cảm giác, Chu Hi thừa dịp này ấn cô xuống.
Sau đó cầm súng rung mà anh đã sửa lại, chĩa vào tiểu huyệt của Tề Mãn Nguyệt, để gần và bắn.
Tiếp tục kích thích cô.
Tề Mãn Nguyệt trước kia rõ ràng không có phản ứng quá lớn khi xem video loại này, vừa ăn vừa xem cũng được, không hề dao động, nhưng hiện giờ thì khác, cô có phản ứng rất nhanh.
Đặc biệt là khi nhìn thấy Chu Hi ép tới, cô hưng phấn, trở lại trạng thái vừa rồi.
Mông bị anh tóm lấy trong lúc sử dụng súng rung.
“A……” Hai tay cô ôm vai thở hổn hển cùng với nữ chính trong video.