NGỦ VỚI ANH EM CỦA TRÚC MÃ
Chương 42  

Cảm giác mạnh mẽ kia, dần biến mất theo thời gian trôi.

Hơi thở của Hướng Dĩ Mạt dần bình ổn trở lại, đôi mắt đen trắng rõ ràng bắt đầu lấy lại tỉnh táo.

Cô ngước mắt lên nhìn, đối diện với ánh mắt âm u của người đàn ông.

Đôi mắt kia sâu thẳm như màn đêm, ham muốn tình dục cháy bỏng trong đôi mắt đó làm tim Hướng Dĩ Mạt có hơi nóng lên, sợ hãi muốn chạy trốn. Nhưng bàn tay to của người đàn ông đã mạnh mẽ ấn chặt cô vào trong lồng ngực của mình.

Không thể chạy trốn.

Cô gái nhỏ lấy lại được lý trí, nhớ đến bản thân vừa mới lắc mông cầu xin anh, cảm thấy xấu hổ đến mức muốn tìm một cái hố nào đó chôn mình xuống cho xong. Đầu cô cúi cực thấp, không dám nhìn anh.

Khuôn mặt nhỏ lộ ra biểu cảm rối rắm, dường như cô đang vắt hết óc tự hỏi không biết tại sao lúc nãy mình lại thế, vì sao lại trở nên... không biết xấu hổ như vậy.

Trong lúc Hướng Dĩ Mạt mê mang tự hỏi, ngón tay chôn ở giữa hai chân cô hơi rút ra, đầu ngón tay móc lấy mép quần lót, như muốn cởi nó ra.

Cô hoảng sợ đè tay anh lại, "Đừng... không cần."

Giọng nói mềm mại có hơi run run, còn có chút gợi cảm sót lại sau khi cao trào.

"Không cần?"

Kỷ Hành Vũ cười như không cười, giọng nói khàn khàn chết người: "Vừa rồi đâu có như vậy, em còn kêu muốn mà?"

Đầu ngón tay nóng bỏng dùng sức xoa nắn môi âm hộ.

"Nhìn này, huyệt nhỏ còn ướt như vậy, không nóng sao?"

Hướng Dĩ Mạt khẽ cắn môi dưới, đôi mắt hoa đào mờ mịt, dường như sắp khóc đến nơi.

"Anh, ưm. Đừng... đừng động... không nóng..."

Ánh mắt sáng quắc của Kỷ Hành Vũ nhìn chằm chằm vào cô, anh hừ nhẹ một tiếng, có chút giễu cợt, giống như muốn hỏi cô có thật hay không?

Đuôi lông mày của Kỷ Hành Vũ nhướng lên, chậc một tiếng: "Mạt Mạt đúng là đã no rồi, nhưng mà..."

Vừa nói anh vừa kéo bàn tay mềm mại của cô đặt lên đũng quần của mình, nơi đó gồ lên một cục rất lớn: "Bởi vì giúp em, nó đã cứng hơn nửa ngày, cứng đến nổi muốn thao em..."

Vẻ mặt của anh không chút gợn sóng, nghiêm chỉnh nói: "Dù sao em cũng phải có trách nhiệm làm nó xìu xuống, Mạt Mạt à."

Hướng Dĩ Mạt nghe vậy thì mặt càng đỏ hơn, đỏ đến mức sắp nhỏ ra máu đến nơi. Cô có thể cảm nhận đồ vật mà mình đang cầm trong tay một cách rõ ràng, quả thật cứng như lời mà anh vừa nói.

Không chỉ cứng, nó còn nóng vô cùng, sự nóng bỏng này làm cô muốn rút tay về: "Em, em... em dùng tay giúp anh."

Kỷ Hành Vũ nhìn cô, ánh mắt nóng như lửa không tiếng động dừng lại ở trên người cô, khiến cô có cảm giác như bị xâm phạm.

Anh nhẫn nhịn chịu đựng, trên trán đổ không ít hồ hôi, thái dương đều là mồ hôi lạnh, tất cả chạy dọc theo cằm, nhỏ xuống bên dưới.

Dù vậy khuôn mặt đẹp trai kia vẫn ưu nhã như thế.

Kỷ Hành Vũ im lặng một chút, sau đó đồng ý bằng chất giọng khàn khàn gợi cảm.

Hướng Dĩ Mạt nhìn chằm chằm thân dưới của người đàn ông, cô hít sâu một hơi, dường như hạ quyết tâm, run tay cởi quần của Kỷ Hành Vũ ra.

Kéo khoá quần xuống, tuột luôn cả quần lót, côn thịt sưng to cuối cùng cũng được thả ra ngoài.

Côn thịt vừa to lại vừa dài, không được giải toả nên căng cứng đến mức gân xanh quanh thân nổi hết cả lên, nóng không khác gì một cái chày sắt.

Không còn thứ gì trói buộc, nó lộ ra ngoài hoàn toàn, dưới tầm mắt kinh ngạc của Hướng Dĩ Mạt, nó còn giật giật mấy cái.

Đây là lần đầu tiên cô nhìn thứ đó của đàn ông một cách trực diện, Hướng Dĩ Mạt khẽ nuốt nước miếng theo bản năng.

Người đàn ông thúc giục gọi Mạt Mạt, Hướng Dĩ Mạt mặt đỏ tai hồng dùng 5 ngón tay mảnh khảnh nắm lấy cây gậy kia.

Vừa nắm lấy, cô dùng xúc cảm để miêu tả dương vật hình trụ kia, kích cỡ trong bàn tay có vẻ còn to hơn khi nhìn bằng mắt.

Anh thật sự... rất to, rất nóng...

Đầu ngón tay đặt trên quy đầu sưng đỏ, dùng lực ấn nhẹ chỗ kia hai cái, thấy trên đỉnh lỗ chuông rỉ ra một chút dịch trong suốt, cô tò mò dùng bụng ngón tay xoa xoa nơi đó.

Kỷ Hành Vũ kiềm không được vô thức hừ nhẹ một tiếng.

Chất lỏng trơn trượt dính vào đầu ngón tay, bàn tay nhỏ mềm không xương bắt lấy nó, vụng về trượt lên trượt xuống. Trong lòng bàn tay đều là dịch thể trong suốt, bị cô bôi lên đầy thân gậy theo từng lần trượt, càng lúc càng trơn trượt dễ vuốt ve hơn.

Lòng bàn tay ấm áp khiến côn thịt được cô nắm trong tay run rẩy.

Sau khi lặp lại động tác vuốt ve nhiều lần, Hướng Dĩ Mạt cảm thấy... côn thịt trong tay cô hình như càng ngày càng cứng!!!


Chương 42  

Bạn có muốn comment đánh giá truyện, hãy đăng nhập nhé! imglogin