NGỦ VỚI ANH EM CỦA TRÚC MÃ
Chương 170  

Chương 170: Chỉ cần con thích


Sau khi gặp gỡ gia đình hai bên, Hướng Dĩ Mạt cũng không quên dì Tần, người luôn xem cô như con gái ruột từ nhỏ đến lớn.


Hôm sau, khi Tần Phương Hảo vừa từ Giang Thành trở về, bà liền mời cô và Kỷ Hành Vũ đi ăn. Nhân dịp này, Hướng Dĩ Mạt cũng đưa cả ba người bạn trai theo.


Tại phòng riêng của nhà hàng Vị Trân Các


Vừa thấy Hướng Dĩ Mạt đến, lại nghe cô giới thiệu những người đi cùng đều là bạn trai mình, Tần Phương Hảo không giấu nổi vẻ kinh ngạc, chẳng khác gì cha mẹ cô hôm trước.


Sau khi nghe họ thẳng thắn bày tỏ, bà quan sát ba người một lượt rồi gật đầu:


"Đều là những chàng trai tốt. Chỉ cần là người Dĩ Mạt thích, chỉ cần họ đối xử tốt với con, dì cũng yên tâm rồi."


Bà dừng lại một chút, giọng điệu bỗng trở nên nghiêm khắc:


"Đương nhiên, nếu có ai dám làm con tổn thương, không chỉ nhà họ Hướng mà còn có cả dì, dì sẽ chống lưng cho con."


Dù rất hài lòng và tin tưởng ba người họ, nhưng lời răn đe và cảnh cáo vẫn là điều cần thiết.


Nhưng thực tế là, tình huống đó sẽ không bao giờ xảy ra.


Bởi vì nếu thật sự có chuyện gì, đừng nói đến nhà họ Hướng hay nhà họ Tần, chỉ riêng gia đình của ba chàng trai này cũng sẽ không tha cho họ.


"Hì hì, con biết dì là tuyệt nhất mà." Hướng Dĩ Mạt lập tức sà vào lòng Tần Phương Hảo nũng nịu, vẻ mặt vô cùng đáng yêu.


Bà khẽ cười, ánh mắt dịu dàng như nước:


"Con bé này…"


Bà giơ tay chạm nhẹ vào chóp mũi cô, lắc đầu cười.


Rồi bà đột nhiên nhớ ra điều gì đó, ánh mắt lướt qua phần bụng vẫn chưa rõ ràng của cô, giọng nói mang theo chút mong chờ:


"Nghe nói con mang thai được bốn tuần rồi, lại là con nhà họ Cảnh đúng không? Lát nữa dì sẽ đi xem mấy món đồ cho mẹ và bé, phải chuẩn bị sớm mới được."


Hướng Dĩ Mạt vội vàng ngăn lại:


"Dì ơi, nhà họ Cảnh và mấy nhà kia đã mua rất nhiều đồ rồi. Hôm qua ba mẹ con vừa biết tin cũng đòi mua thêm nữa. Đã có quá nhiều rồi, dì đừng tốn công nữa."


"Đồ dùng cho em bé sao mà nhiều quá được? Chưa kể bỉm sữa là những thứ tiêu hao nhanh."


Tần Phương Hảo nói đầy lý lẽ.


Thấy dì vui như vậy, lại có vẻ rất mong chờ, Hướng Dĩ Mạt cũng không muốn phá hỏng bầu không khí, đành ngoan ngoãn im lặng.


Bữa cơm kết thúc, Tần Phương Hảo kéo Hướng Dĩ Mạt lại, nói với cô rất nhiều chuyện riêng tư. Sau đó, bà còn yêu cầu họ thêm mình vào nhóm chat.


Khi các thành viên trong nhóm thấy cái tên "Tần Phương Hảo" xuất hiện, bầu không khí lập tức im bặt.


Là quản trị viên của nhóm, phu nhân nhà họ Cảnh muốn đổi ngay cài đặt để người mới không thể xem tin nhắn cũ, nhưng đã không kịp nữa rồi.


Bà bắt đầu cuống cuồng nhớ lại xem trong nhóm đã có ai nói xấu nhà họ Tần hay chưa.


Ừm, có vẻ như, có thể, chắc là, hình như… có rồi.


Mà người nói nhiều nhất lại chính là Lục Mạn Mạn.


Nhưng cô nàng không hề tỏ ra e sợ.


Những người khác cũng không hẳn là lo lắng, chỉ là dù Tần Sở có tệ đến đâu thì cậu ta vẫn là con trai của Tần Phương Hảo.


Vậy mà bây giờ, ngay trước mặt mẹ ruột cậu ta, họ bị phát hiện đang nói xấu con trai bà sao?


Ừm… phải nói thế nào nhỉ… ờm, thật sự rất khó xử.


Nhưng có một điều phu nhân nhà họ Cảnh không biết


Dù Tần Sở có là con trai của Tần Phương Hảo đi chăng nữa, bà cũng chẳng hề bận tâm.


Huống hồ, cậu ta căn bản không phải!


Những ngày qua, Tần Phương Hảo đã đến Giang Thành, gặp Tần Thâm và lo liệu mọi chuyện. Vì vậy, sau khi vào nhóm, bà chẳng ngần ngại chia sẻ tin tức này.


Tin tức lớn lập tức khiến nhóm chat bùng nổ!


Mọi người vừa kinh ngạc vừa phẫn nộ, đồng loạt lên án tâm tư thâm hiểm của Tần Như Hải.


Đồng thời, cũng gửi lời chúc mừng đến Tần Phương Hảo vì đã tìm lại con trai ruột của mình.


Mà chuyện này, một khi đã chia sẻ hôm nay, ngày mai có lan truyền ra ngoài bà cũng không hề lo lắng.


Bởi ngay ngày hôm sau khi trở về từ Giang Thành, bà đã lập tức gọi Tần Sở đến đối chất với Tần Như Hải.


Tất cả tài liệu và chứng cứ đều bị bà ném thẳng vào mặt gã.


Ánh mắt bà lạnh băng, từng chữ thốt ra đều sắc bén như dao:


"Chỉ cần nhìn thấy bản mặt ông là tôi đã thấy ghê tởm."


"Ly hôn đi, Tần Như Hải. Tôi nói cho ông biết, giữa chúng ta đã chấm dứt rồi. Đây là thông báo, không phải thương lượng.”

Chương 170  

Bạn có muốn comment đánh giá truyện, hãy đăng nhập nhé! imglogin