NGỦ VỚI ANH EM CỦA TRÚC MÃ
Chương 13  

Chờ tới khi Cảnh Khiêm lấy quần áo ra khỏi máy sấy rồi quay trở lại phòng ngủ thì Hướng Dĩ Mạt đã ngủ rồi.

Anh nhìn chằm chằm khuôn mặt say ngủ không chút đề phòng của Hướng Dĩ Mạt, khẽ bật cười một tiếng.

Cảnh Khiêm cất quần áo, sau đó nằm vào trong chiếc chăn của Hướng Dĩ Mạt.

Sau khi xác nhận cô đã ngủ say, anh bèn kéo cô lại, ôm trọn cô gái mềm mại trước mặt vào lòng mình.

Cảnh Khiêm cúi đầu sát vào cần cổ cô, hít một hơi thật sâu, kiềm lòng không đậu mà đặt lên đó một nụ hôn, ngậm vào trong miệng mút mát.

Người Mạt Mạt thơm quá...

Cảm giác thoả mãn đầy lạ lẫm cùng với mùi hương thơm ngát tràn qua hơi thở, lấp đầy lồng ngực khiến trái tim anh căng lên.

Cho người ta có cảm giác Hướng Dĩ Mạt là cả thế giới, mà anh thì đang ôm cả thế giới đó.

Cảnh Khiêm ôm lấy cơ thể mềm mại thơm tho, trong lòng không khỏi cảm thấy tâm ý viên mã.

Nhưng tối hôm nay anh cũng không tiếp tục làm ra hành động gì vượt quá giới hạn, chỉ cố nhịn xuống, nhanh chóng nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.

Hai người cứ thế ôm nhau ngủ cả đêm.

Sáng hôm sau, Hướng Dĩ Mạt tỉnh lại, không biết có phải hôm qua ngủ nhiều quá không mà trời còn chưa sáng thì cô đã hoàn toàn tỉnh táo, không hề buồn ngủ tí nào...

Có điều...

Vừa mở mắt đã nhìn thấy bộ ngực hoàn mỹ như ngọc gần trong gang tấc khiến Hướng Dĩ Mạt sợ tới mức trợn to mắt.

Sao, sao, sao mình lại ôm Cảnh Khiêm ngủ thế này!?

Hướng Dĩ Mạt buông tay ra theo bản năng, cố giãy người mà không thoát được, bị người đàn ông giam cầm ở trong khuỷu tay.

Mẹ ơi, không thể nào thoát ra được.

Hướng Dĩ Mạt khẽ chau cặp mày đáng yêu lại, quay đầu liếc nhìn ổ chăn cô ngủ tối hôm qua, sau đó rơi vào trầm tư.

Dù sao cũng không phải là cô ngủ mà trong tiềm thức vẫn thèm nhỏ dãi cơ thể của người ta, nên mới mò tới ôm người ta cả đêm chứ?

Nghĩ tới vấn đề này, Hướng Dĩ Mạt ngẩng đầu lên nhìn khuôn mặt tuấn tú mà chỉ cần dán lên là có thể hôn được.

Giữa hai chân dường như có thứ gì cưng cứng đang gồ lên, cách hai lớp vải mỏng chọc vào người cô.

Cùng lúc đó, người đàn ông bị cô nhìn chằm chằm cũng chậm rãi mở mắt ra.

Đôi mắt màu đen còn sâu hơn cả bầu trời đêm, dường như còn có thể nhìn thấy ánh sao trong đôi mắt xinh đẹp của anh.

Ngay lập tức, Hướng Dĩ Mạt đã bị hút vào đôi mắt đó.

Tình cảm ẩn giấu trong đôi mắt đó càng lúc càng nồng đậm, như sắp tràn ra ngoài khiến cô gái đang nhìn kinh hãi.

Cơ thể Hướng Dĩ Mạt khẽ run rẩy, cô lập tức hoàn hồn, chợt cảm nhận được bàn tay đang quấn bên hông mình dần siết chặt lại.

Một bàn tay khác thì lướt dọc theo sống lưng lên trên, đầu ngón tay mơn trớn cần cổ làm dấy lên cảm giác tê dại, chớp mắt như có điện vụt qua khiến Hướng Dĩ Mạt phải rụt cổ lại.

Ngón tay thon dài luồn vào trong tóc, nâng gáy cô lên, làm cả cơ thể của Hướng Dĩ Mạt bị đẩy lên trên.

Cảnh Khiêm cúi đầu, lập tức ngậm lấy cái miệng nhỏ không ngừng toát ra mùi u hương, miệng nhỏ mở ra he hé để lộ cơ hội cho người ta tranh thủ đi vào, đầu lưỡi thô to lập tức không chút khách sáo càn quét miệng cô.

"Ư..."

Cô gái nức nở một tiếng.

Bàn tay nhỏ bé chống lên lồng ngực rắn chắc, đẩy nhẹ hai cái như muốn từ chối, lại như muốn nghênh đón.

Tất cả mọi sự ngạc nhiên đều bị Cảnh Khiêm nuốt lấy.

Lưỡi anh mạnh mẽ lao tới, từ mỗi chiếc răng cho tới khoang miệng, không chút khách sáo liếm láp từng chỗ trong khoang miệng nhỏ của cô, khiến lòng người trở nên ngứa ngáy.

Đầu lưỡi hồng nhạt non nớt bị nhiệt độ nóng rực quấn lấy nên phải né tránh, nhưng không thể thoát được, lại bị anh cuốn lấy không buông.

Cảnh Khiêm vừa mút lại vừa cắn, không có kết cấu gì, theo bản năng muốn nếm thử vị ngọt trong miệng cô. Tuy cả hai đều ngây ngô, nhưng đều chìm trong cảnh đẹp, càng hôn sâu hơn.

Răng môi quấn quýt, nụ hôn kịch liệt lại triền miên.

Hôm tới mức đầu óc Hướng Dĩ Mạt trống rỗng, hai bên gò má ửng đỏ, đôi mắt hoa đào khẽ nheo lại, đáy mắt như có sóng nước mênh mông.

Cuối cùng, tay chân cô nhũn ra.

Đầu ngón tay mềm nhũn chống lên ngực người đàn ông, thoải mái đến mức hoàn toàn đắm chìm trong đó.


Chương 13  

Bạn có muốn comment đánh giá truyện, hãy đăng nhập nhé! imglogin