NGỦ VỚI ANH EM CỦA TRÚC MÃ
Chương 30  

Kỷ Hành Vũ chìm vào trong suy nghĩ, những người khác đang xem trò khôi hài cũng hoàn hồn lại.

Đến khi bọn họ nhìn thấy rõ ràng, nhận ra người đàn ông đỡ cô chủ Hướng là ai, người có hiểu biết thì sợ đụng tới Kỷ Hành Vũ, theo bản năng né xa ra.

Rất rõ ràng, bọn họ đều biết Kỷ Hành Vũ.

Cho dù không biết ông chủ qua lại thân thiết với ai, nhưng bọn họ biết ai là người cầm quyền của nhà họ Kỷ, với lại cũng không phải anh chưa từng lộ mặt trước xã hội, cho nên đại đa số mọi người ở đây đều biết anh là ai.

Càng đừng nói tới chủ tịch Kỷ chính là bạn tốt của giám đốc Tần nhà bọn họ.

Còn về tại sao lại nói sợ phải đụng tới Kỷ Hành Vũ?

Là do có một lần Kỷ Hành Vũ đến Thượng Thành, có một nhân viên không màng đến sự sắp xếp của giám đốc Tần mà dũng cảm tiếp cận Kỷ Hành Vũ, kết quả chỉ có một từ thảm.

Không chỉ bị Kỷ Hành Vũ gọi bảo vệ ném ra ngoài mà còn bị Tần Sở trực tiếp sa thải.

Thật ra cho dù không có mệnh lệnh của Tần Sở, đại đa số những người làm công bình thường như bọn họ cũng không dám đến gần như vậy đâu có được không!

Bởi vì vừa rồi cố ý gạt ngã Hướng Dĩ Mạt, vị trí của Phương Khả Hân cách Kỷ Hành Vũ gần hơn một chút so với những người khác.

Đây là lần đầu tiên cô ta chứng kiến gương mặt hoàn mỹ của Kỷ Hành Vũ ở khoảng cách gần như vậy.

Vẻ đẹp nói không nên lời này làm trái tim cô ta đột ngột đập nhanh.

Khó tránh khỏi sinh ra một chút ý nghĩ không thực tế, ánh mắt dịu dàng nhìn về phía người đàn ông, khẽ gọi nhẹ: "Chủ tịch Kỷ..."

Không đợi cô ta nói ra chữ tiếp theo, Kỷ Hành Vũ giống như sợ dính phải virus, nhanh chóng kéo giãn khoảng cách khiến anh cảm thấy không thoải mái này ra.

Ánh mắt sắc lạnh giống như băng đá.

Anh ngay lập tức nhận ra được.

Hội chứng sợ phụ nữ của mình... không hề khỏi.

Người dưới quyền cũng là người thân cận nhất bên cạnh Kỷ Hành Vũ là trợ lý Trương, cậu ta đương nhiên biết rõ hội chứng sợ phụ nữ của Kỷ Hành Vũ.

Cho nên khi trợ lý Trương nhìn thấy chủ tịch đột nhiên tiên lên đỡ một người khác giới đang té ngã, cả đầu cậu ta đều là câu hỏi, có phải ông trời sắp đổ mưa đỏ rồi không?

Chủ tịch lại có thể làm ra hành động này, chẳng lẽ chủ tịch bị ai đó nhập xác rồi sao?

Tuy tố chất tâm lý của cậu ta đúng là khỏe mạnh, nhưng cặp mắt của trợ lý Trương cũng sắp kinh ngạc tới mức trợn tròn lên!

Mà sau khi kinh ngạc xong, cậu ta cũng thay chủ tịch nhà mình lau mồ hôi.

Dù sao thì loại trình độ tiếp xúc này, theo hiểu biết của cậu ta, chủ tịch đang cố gắng nhịn để không nôn ra, chuyện này là đã đáng mừng lắm rồi.

Sắc mặt chắc cũng khá khó coi rồi.

Nhưng trên thực tế, mãi đến khi cô gái được chủ tịch đỡ rời đi, sắc mặt chủ tịch lại có vẻ như không bị sao cả.

Đừng nói tới người trực tiếp trải qua là Kỷ Hành Vũ, đến người xem ở một bên là trợ lý Trương cũng ngơ ngẩn luôn rồi.

Trong nháy mắt đó, cậu ta cũng từng nghĩ, chẳng lẽ căn bệnh sợ phụ nữ, thấy phụ nữ là như tránh tà của chủ tịch Kỷ đột nhiên hết rồi?

Kết quả giây tiếp theo, phản ứng của Kỷ Hành Vũ đã lật đổ suy nghĩ hoang mang trong lòng cậu ta.

Ha, cũng đúng.

Làm sao có thể tự dưng khoẻ lại được.

Có lẽ...

Là do chủ tịch của chúng ta nhân lúc chứng sợ phụ nữ không chủ ý, đỡ được cô Hướng, sau đó cô Hướng lập tức lùi ra. Cho nên, hội chứng sợ phụ nữ cũng có lúc bị lag sao?

Trợ lý Trương vội vàng đến gần Kỷ Hành Vũ, hạ thấp giọng hỏi anh: "Chủ tịch, ngài..."

Kỷ Hành Vũ giơ tay ra hiệu, ngắt lời nói của trợ lý. Hai chữ nhẹ nhàng phát ra từ cổ họng anh: "Không có việc gì."

Sau đó từ trên cao nhìn xuống, liếc nhìn chúng sinh.

Ánh mắt lạnh lẽo lướt qua, lạnh đến nỗi khiến lưng người ta dâng lên một cơn run rẩy rét buốt thấu xương.

Chỉ thấy đôi môi đẹp đẽ lúc đóng lúc mở, âm thanh sạch sẽ truyền tới trong không khí, vô cùng lạnh lẽo.

"Đầu tiên không nói đến việc Mạt Mạt là nhóc con mà Kỷ Hành Vũ tôi nhìn từ nhỏ tới lớn, cô ấy không chỉ là thiên kim của nhà họ Hướng, mà còn là bà chủ tương lai mà nhà họ Tần chỉ định. Cho nên, rốt cuộc là người nào có can đảm bắt nạt cô ấy như vậy?"

Tiếng nói vừa dứt, sắc mặt của người dẫn đầu là Phương Khả Hân và đám người ngày thường vẫn chung một giuộc với cô ta lập tức trắng bệch.


Chương 30  

Bạn có muốn comment đánh giá truyện, hãy đăng nhập nhé! imglogin