NGỦ VỚI ANH EM CỦA TRÚC MÃ
Chương 168  

Chương 168: Đúng vậy, tất cả đều là…


Mối quan hệ giữa Hướng Dĩ Mạt và ba người kia, từ khi cô đưa họ về gặp bố mẹ, gia đình bên nhà trai đã giúp che giấu rất tốt.


Vì vậy, vợ chồng nhà họ Hướng những người trước nay chưa từng nghe bất kỳ tin đồn nào đã hoàn toàn sững sờ khi thấy các "bạn trai" mà con gái mình đưa về.


"Mạt Mạt, chẳng phải con nói là sẽ dẫn bạn trai về sao?"


Nhìn ba người đàn ông đang đi tới, mẹ Hướng không hề xa lạ. Bà biết rõ ba chàng trai trẻ này, bao gồm cả người của nhà họ Tần khi xưa. Họ vốn thân thiết với nhau từ thuở nhỏ.


Sau chuyện của Tần Sở, nhà họ Hướng cũng từng nghe nói rằng bọn họ đã vì con gái mình mà chèn ép Tần Sở thế nào.


Mẹ Hướng không hề hay biết rằng, ngoài Tần Sở ra, con gái bà cũng có quan hệ không tệ với ba người này.


Dù sao thì, từ nhỏ đến lớn, trong miệng Mạt Mạt lúc nào cũng chỉ nhắc đến Tần Sở.


Thế nhưng, sau khi nghe nhiều người nói rằng con gái bà thực ra là nàng công chúa nhỏ luôn được bọn họ nâng niu trong lòng bàn tay...


Vậy nên, chuyện con gái bà hẹn hò với một trong ba người cũng không quá bất ngờ. Chỉ là, ai mới thực sự là con rể tương lai đây?


Thật sự thì... dù có thân thiết đến đâu, cũng đâu cần phải tốt đến mức hai người còn lại cũng đi theo thế này?


Mẹ Hướng ngớ người, hoàn toàn không hiểu nổi.


So với bà, cha Hướng chỉ hơi sững lại một chút, sau đó híp mắt đánh giá ba người trước mặt.


Trong lòng ông bỗng dâng lên một dự cảm chẳng mấy tốt đẹp.


Khi ông còn đang cân nhắc, cô con gái bảo bối của ông đã ngại ngùng đưa tay gãi mũi, khe khẽ "ừm" một tiếng.


Ba người đàn ông lập tức bước lên, đưa quà biếu rồi đồng loạt cất lời chào hỏi.


"Chào bác trai, bác gái, chúng con đều là bạn trai của Mạt Mạt."


Vợ chồng nhà họ Hướng: "???"


Gì cơ? Tôi là ai? Tôi đang ở đâu? Tôi vẫn chưa tỉnh ngủ à? Mấy đứa vừa nói cái gì?


"Tất... tất cả sao?" Giọng mẹ Hướng run lên vì kinh ngạc.


Chỉ thấy cô con gái nhỏ của họ gật đầu, lại khe khẽ "ừm" một tiếng, sau đó mím môi, dè dặt thốt ra mấy chữ:


"Đúng vậy, tất cả đều là."


Lời vừa dứt, căn phòng lập tức chìm vào một bầu không khí yên lặng đến kỳ quái.


Mãi đến khi cha Hướng uống một ngụm trà để trấn tĩnh, ánh mắt sắc bén lần lượt quét qua ba người trước mặt, sau đó cất giọng phá vỡ sự im lặng ấy.


"Được rồi, ai nói trước đây?" Cha Hướng trầm giọng hỏi.


Ba người đàn ông liếc nhìn nhau, ăn ý sắp xếp thứ tự, rồi chậm rãi bày tỏ tình cảm và lời hứa dành cho Hướng Dĩ Mạt.


Sau một hồi thẩm vấn kỹ lưỡng, vợ chồng nhà họ Hướng cuối cùng cũng hiểu được đại khái tình hình.


Dù sao đi nữa, họ vẫn cảm thấy may mắn vì con gái mình đã tỉnh ngộ, không còn mù quáng vì Tần Sở.


Và khách quan mà nói, cha mẹ Hướng cũng rất hài lòng với ba người đàn ông xuất sắc này.


Nhưng mà... trời đất ơi, ba người bạn trai ư?!


Cái mối quan hệ này, cái mối quan hệ này...


Cha Hướng nhắm mắt hai giây, rồi mở mắt ra, lại uống thêm một ngụm trà.


"Hiện tại, chúng ta đã hiểu rõ suy nghĩ của các cậu."


Vừa nói, ông vừa khẽ vuốt ve thân tách trà bằng đầu ngón tay.


"Vậy để ta hỏi lại lần nữa, các cậu đều yêu Mạt Mạt, đều muốn cưới con bé?"


Cảnh Khiêm, Lục Vọng Trần và Kỷ Hành Vũ không chút do dự gật đầu, ánh mắt tràn đầy chân thành.


"Nhưng Mạt Mạt chỉ có một." Cha Hướng thở dài.


"Chúng con biết, và chúng con đã sớm đạt được thỏa thuận."


"Chung vợ... có phải không? Nhưng luật pháp trong nước không cho phép."


"Vâng, chúng con biết. Nhưng vẫn có thể đến những quốc gia cho phép để đăng ký kết hôn, hơn nữa trong nước cũng có một số nơi vẫn lưu giữ tập tục một vợ nhiều chồng từ xưa đến nay."


"Vậy còn cha mẹ các cậu thì sao? Họ sẽ nhìn nhận Mạt Mạt như thế nào? Họ có đồng ý không?"


Nói thật, bị phản đối không phải vấn đề lớn nhất.


Điều ông lo lắng hơn cả là, nếu con gái ông vì chuyện này mà bị những ánh mắt dị nghị và lời đàm tiếu không hay, thì ông tuyệt đối không thể chấp nhận được.


Nhưng ông không ngờ, khi nghe câu hỏi mà ông cho là khó trả lời này, mấy người trước mặt lại có thể nở nụ cười, sau đó nói:


"Vậy thì bác trai không cần phải lo lắng đâu ạ."


"Chưa nói đến chuyện bố mẹ chúng con nghĩ thế nào, nhưng dù sao đi nữa, chúng con cũng sẽ bảo vệ Mạt Mạt, tuyệt đối không để cô ấy chịu bất kỳ ấm ức nào."


"Huống hồ, người nhà chúng con đã sớm biết chuyện này rồi, cũng đã đồng ý từ lâu. Tất cả bọn họ đều rất yêu quý Mạt Mạt.”

Chương 168  

Bạn có muốn comment đánh giá truyện, hãy đăng nhập nhé! imglogin