NGỦ VỚI ANH EM CỦA TRÚC MÃ
Chương 162  

Chương 162: Xót Xa Thay Hướng Dĩ Mạt


Hai vị phu nhân càng nghĩ càng thấy rối bời.


Họ bắt đầu tưởng tượng ra cảnh Hướng Dĩ Mạt yếu đuối, bất lực, bị ba đứa con trai nhà mình ép buộc, chẳng khác gì một bé thỏ đáng thương.


Sắc mặt lập tức sa sầm.


Cả hai ngay tức khắc gọi điện, triệu tập lũ con trai hỗn láo về nhà.


Lúc ấy, Cảnh Khiêm và Lục Vọng Trần còn chưa biết chuyện gì xảy ra, chỉ nhận được lệnh triệu hồi khẩn cấp từ mẹ. Họ cũng không hề hay biết rằng, khi bước chân vào nhà, một cơn bão lớn đã chờ sẵn.


Sau khi kết thúc ca phẫu thuật cuối cùng trong ngày, Cảnh Khiêm trở về nhà thì thấy không chỉ cha mẹ, mà cả hai anh trai cũng đã có mặt đầy đủ.


Vừa bước vào, anh đã cảm nhận được bầu không khí căng thẳng.


Mọi người đồng loạt quay sang nhìn anh, ánh mắt phức tạp vô cùng.


Cảnh Khiêm nhíu mày, vừa đi đến vừa hỏi:


“Có chuyện gì vậy? Ở nhà xảy ra chuyện gì sao?”


Phu nhân nhà họ Cảnh ngước lên, nhếch mép cười lạnh:


“Nhà có chuyện hay không thì mẹ không biết, nhưng mẹ chỉ biết là con sắp có chuyện rồi đấy.”


Cảnh Khiêm: “?”


Trước ánh mắt đầy hoang mang của anh, Cảnh phu nhân lạnh lùng ném xấp tài liệu điều tra mà bà và bạn thân thu thập được xuống trước mặt anh, nghiến răng quát:


“Thằng nhãi thối, nhìn xem con đã làm ra cái trò gì đây!”


“Nói đi, giữa các con và con bé đó rốt cuộc là thế nào? Tự nguyện khai báo hay đợi bị tra hỏi?”


Không gian im lặng trong chốc lát.


Một giọng nói trầm thấp vang lên, vô cùng bình thản.


“Mạt Mạt là bạn gái chung của ba bọn con. Đây là kết quả của quá trình tính toán và mưu đồ kỹ lưỡng.”


Cảnh Khiêm lật xem tập tài liệu, sắc mặt không chút dao động.


Anh tóm tắt ngắn gọn, nhấn mạnh những điểm chính: Ba người họ đã làm thế nào để dỗ dành, lừa gạt mà chen chân vào cuộc sống của Hướng Dĩ Mạt; làm thế nào lợi dụng lúc cô bị tổn thương vì Tần Sở để ra tay; và làm thế nào ép cô chịu trách nhiệm khi say rượu.


Giọng điệu của anh bình thản đến mức đáng sợ, như thể đang kể lại một câu chuyện không liên quan đến mình.


Sau khi nghe xong, căn phòng càng chìm vào tĩnh lặng.


Một lúc lâu sau, Cảnh phu nhân lạnh lùng lên tiếng:


“Mẹ cứ tưởng ba đứa con trai mẹ đều bị đột biến gen. Anh cả thì đóng chặt trái tim, anh hai thì khóa chặt tình yêu. Một đứa ba mươi tư, một đứa mới bước qua tuổi ba mươi, vậy mà mẹ còn chưa được bế cháu.”


“Nhưng mẹ không ngờ, đứa mà mẹ tưởng là thanh tịnh, sắp sửa quy y cửa Phật nhất lại còn hỗn láo hơn cả cha con hồi trẻ!”


Cảnh phu nhân quay sang trừng mắt nhìn chồng, ánh mắt đầy sát khí.


Cảnh lão gia bị vợ lườm đến lạnh cả sống lưng, vội vàng đưa tay xoa mũi ra vẻ vô tội. Trong lòng ông đã mắng thằng con trai út không biết bao nhiêu lần.


Hai người anh của Cảnh Khiêm cũng thấy tình huống này quá hoang đường, khẽ nhíu mày.


Tại sao Cảnh phu nhân lại nói vậy?


Là vì năm xưa, hai vợ chồng nhà họ Cảnh đều từng là dân chơi khét tiếng một người là “hải vương”, một người là “hải hậu”. Cuộc hôn nhân của họ là kết quả của một cuộc liên hôn gia tộc.


Sau khi kết hôn, thậm chí đến khi sinh đứa con thứ hai, cả hai vẫn còn chơi bời bên ngoài.


Nhưng dù thế nào, họ cũng không làm ra chuyện có con riêng.


Cũng chưa từng mang người ngoài về nhà.


Có lẽ vì lo lắng cho tâm lý của con cái.


Họ che giấu rất giỏi, đến mức khi ba đứa con đã trưởng thành, chúng mới dần phát hiện ra quá khứ hoang đường của cha mẹ.


Điều không ai ngờ tới là hai người từng có thể lấp đầy cả một bộ phim truyền hình bằng số lượng tình nhân của mình lại bắt đầu nhìn nhau bằng con mắt khác sau khi sinh đứa con thứ hai.


Rồi dần dần, họ nảy sinh tình cảm thực sự trong chính cuộc hôn nhân của mình.


Cuối cùng quyết định “thả cá về biển”, rút cạn đại dương, chuyên tâm sống cuộc đời vợ chồng bình thường.


Họ thậm chí còn sinh thêm một “minh chứng cho tình yêu” Cảnh Khiêm.


Vậy nên, ba đứa con của họ, mỗi đứa một kiểu mà chẳng đứa nào giống cha mẹ, khiến Cảnh phu nhân thường đùa rằng gen của chúng đã “đột biến”.


Còn chuyện Cảnh Khiêm bị mắng là hỗn láo hơn cả cha mình


Cảnh lão gia năm xưa đều là đôi bên tình nguyện.


Còn Cảnh Khiêm thì sao?


Không những không có người khác, còn kéo theo hai tên đồng phạm, cùng nhau lừa gạt bé con đáng thương trong mắt Cảnh phu nhân.


Ba tên này, đúng là không thể chấp nhận được!


Cảnh phu nhân càng nghĩ càng thấy tội cho Hướng Dĩ Mạt.


Thế là, Cảnh Khiêm là người từ bé đến lớn chưa từng bị mắng hay phạt lần nào đã bị cha mẹ tổng sỉ vả một trận tơi bời ngay trong ngày hôm đó.

Chương 162  

Bạn có muốn comment đánh giá truyện, hãy đăng nhập nhé! imglogin