Edit : Hà Thu 


Đầu năm lúc Tiêu Minh Triệt bị phạt hành cung hối lỗi, Lý Phượng Minh tng li ít ý nhiều nhắc nh, bảo hắn khi cần thiết phải học cách khoe khoang trước mặt Tề Đế, để đổi lấy nhng suy nghĩ mình cần.


Sau đó Tiêu Minh Triệt thao tác cụ thể trước mặt Tề Đế như thế nào, Lý Phượng Minh cũng không có cơ hội tận mắt chng kiến.


Nhưng trong đêm hôm đó, nàng biết rất rõ, Tiêu Minh Triệt chẳng nhng nghe vào nhng li nàng lúc trước, mà còn học được cách suy một ra ba, dùng trên người nàng rất thuần thục.


Đoạn thi gian ngắn trước đó, đầu tiên là Tiêu Minh Triệt bận rộn, đi sm về khuya, hắn và Lý Phượng Minh liền chia phòng ngủ các viện.


Sau đó Lý Phượng Minh lại bị bệnh, Tiêu Minh Triệt mặc dù hằng đêm bên, nhưng cũng không thể làm cái gì.


Bất tri bất giác, hai người c như vậy trải qua hơn na tháng "cuộc sống bình dị."


Lúc hoàng hôn thư phòng làm một trận "cắn ti cắn lui", quả thc là thiên lôi động địa hỏa*. Đêm xuống liền mây trôi nước chảy phòng ngủ Bắc viện hp trướng.


*Thiên lôi câu động địa hỏa = sấm sét bị hấp dẫn bi la đất. Chỉ trạng thái kích tình nóng bỏng gia hai người.


Tiêu Minh Triệt cc kỳ nhu thuận, lần lượt dụ dỗ, hoàn toàn nhắm trúng vào tâm địa hoa hoa của Lý Phượng Minh.


Nàng căn bản không có cách nào c tuyệt, mà cũng không nghĩ sẽ c tuyệt.


Đêm nay hai người ln mật khám phá ra một số trò mi đa dạng, thật s là tận hng vui vẻ mà xưa nay chưa tng có.


Na đêm, cả thể xác lẫn tinh thần Lý Phượng Minh đều mềm nhũn, nằm liệt trong chiếc chăn mi đổi, hồi lâu mi bình phục lại hơi th.


Đầu óc choáng váng, hai má đỏ bng, hai hàng nước mắt lưng tròng. Nàng thầm nghĩ: "Sau này không thể lại tham hoan na. Mọi việc dù tốt đến đâu cũng nên có chng mc."


Tiêu Minh Triệt chính mình gây chuyện chính mình t dọn dẹp hiện trường xong, một lần na tr lại trong chăn, ôm nàng vào trong ngc, thỏa mãn buồn cười.


"Ta quyết định rồi." Lý Phượng Minh lẩm bẩm: "Sau này chúng ta cũng sẽ giống như các vương phủ khác, mỗi tháng cố định mùng một, mười lăm hp trướng, mỗi lần hành s không thể quá ba lần."


Giọng nói mệt mỏi tinh tế khàn khàn, rơi vào trong tai Tiêu Minh Triệt lại giống như sét đánh ngang tai.


"Th cho ta khó có thể tòng mệnh. Nếu làm theo li nàng nói, ta sẽ bị 'đói' đến chết."


 Lý Phượng Minh thản nhiên mà hp tình hp lý: "Trong hai khả năng 'ngài chết đói', cùng 'mệt chết ta', ta đương nhiên la chọn t đạo hu bất t bần đạo* rồi."


*T đạo hu bất t bần đạo: Câu này ý nói là chỉ cần mình sống là được, đạo hu (cách gọi bạn bè của người tu đạo) sống chết không quan trọng, tương t câu "Sống chết mặc bay tiền thầy bỏ túi".


Tiêu Minh Triệt: "Thể lc của nàng quá kém. Không bằng sáng mai gia tăng thi gian luyện công buổi sáng diễn võ trường..."


"Ngài câm miệng, rồi lăn đi cho ta." Lý Phượng Minh vô tình xoay người đưa lưng về phía hắn.


Còn muốn tăng cường độ luyện công buổi sáng? Sáng mai nàng có dậy nổi hay không cũng khó mà nói trước.


Tiêu Minh Triệt siết chặt vòng tay, cằm chống lên xoáy tóc trên đỉnh đầu nàng: "Đây là giường của ta."


"Sau này mỗi tháng hai lần hp trướng, liền định viện của ta." Lý Phượng Minh nhắm mắt lẩm bẩm.


Tiêu Minh Triệt giơ tay phải ra, làm bộ hư hư siết chặt cổ nàng: "Để thuận tiện cho nàng bảo ta lăn về Bắc viện?"


Nàng không bị uy hiếp chút nào:"Đúng vậy."


"Mi va rồi còn quấn lấy ta rầm rì, va quay đầu liền nghĩ làm thế nào đuổi ta xuống giường." Tiêu Minh Triệt hậm hc thu tay lại, cúi đầu khẽ cắn vành tai nàng.


"Rốt cuộc là ai quấn lấy ai vậy?!" Lý Phượng Minh khóc không ra nước mắt, muốn cười không ra tiếng, muốn trốn mà vô lc.


ng làm loạn. Ngày mai là ngày kết thúc vòng tập nhìn, nàng phải đến trường tranh luận để lộ mặt."


Tiêu Minh Triệt muốn đi lộ mặt, đồng nghĩa vi việc nàng cũng phải đi theo. Nàng cũng không phải là làm bằng sắt, không chịu nổi một lần làm bậy na.


***


Vòng tập nhìn tổng cộng ba ngày.


Buổi chiều ngày th ba, tất cả các sĩ t thông qua tập nhìn đng xếp hàng trước lều gấm chính bắc, tiếp nhận bảng ch "Vọng" do Lại bộ và viện Đại học sĩ cùng trao tặng.


Nhận được tấm bảng "Vọng" này, có nghĩa là người này sẽ tiến vào vòng "so văn" được sàng lọc trong hai ngày ti.


Da theo lệ thường, nếu Thái t hoặc chư vị vương gia trong lều gấm có đặc biệt coi trọng đối vi sĩ t nào, thì trong khi trao bảng ch "Vọng" sẽ gọi người nọ vào gặp mặt một mình.


Thái t đi ngược lại vi d đoán của mọi người, sai người đi gọi vị trí đầu tiên, đúng là tiểu công t Hầu Doãn nhà Chính định bá phủ.


Trong lúc ch đi tiểu lại đi mi Hầu Doãn, đám người bằng mặt không bằng lòng bắt đầu nghị luận về mấy vị sĩ t tương đối xuất chúng hôm qua.


Hầu Doãn kia cũng xuất chúng, nhưng hôm qua hắn mi trước mặt mọi người phát ngôn ba bãi, mà dụng ý Thái t gọi hắn ti gặp hiển nhiên cũng vi diệu, cho nên mọi người đối vi hắn chỉ có vài câu tượng trưng.


Bi vì mẫu thân của Hằng vương phi xuất thân t Văn gia, Dung vương thúc liền thuận miệng gọi Văn Trường Trị, là hậu nhân của Văn gia.


Thật ra Văn Trường Trị đã xuất hiện vào ngày đầu tiên.


Người nọ ôn tuấn tú nho nhã, nội liễm khiêm tốn, t phú có nội tình gia học thâm hậu. Làm quan thì khó có thể nói sẽ như thế nào, nhưng nghiên cu học vấn nhất định sẽ không kém.


Có tầng quan hệ này của Hằng vương phi, việc đưa con con cháu của Văn gia vào triều đối vi Hằng vương mà nói cũng không tệ.


Vì thế v chồng Hằng vương người ca kẻ xướng, khen ngi Văn Trường Trị đến mc n hoa.


Thái t nghe xong cười cười: "Văn Trường Trị sao, trong số các sĩ t được tuyển chọn năm nay coi như cũng khá. Nhưng so vi Văn Thanh ba năm trước, hình như kém đi không ít."


Hắn đây là ám chỉ con cháu Văn gia đi sau không bằng đi trước, sắc mặt v chồng Hằng Vương đương nhiên khó coi.


Nh ti "Văn Thanh" mà bọn họ nói chính là "T ca miệng độc" trong li Văn Âm, Lý Phượng Minh ngược lại rất có hng thú, dng thẳng lỗ tai ch đi câu nói tiếp theo.


Dung vương già nua híp mắt hòa giải: "Ai mà ng được, Văn Trạch lại có thể nuôi ra một đa con trai đảm nhiệm chc vụ võ quan? Văn gia mấy đi thế hệ, cũng chỉ có Văn Thanh này là tiếng độc nhất phân. Mi ba năm đã thăng lên làm Tư trc hình án của Đại Lý t, tương lai hẳn là có thể làm nên chuyện ln."


Tư trc hình án Đại Lý t, quan vị không cao không thấp, nhưng trách nhiệm không nhỏ. Chuyên môn xem xét trọng án hình ngục các nơi, bình oan định nghi.


loại chc vị này mài giũa vài năm, nếu làm ra chút thành tích thc s, lại có Văn gia hỗ tr, con đường lên mây xanh nhất định rất thuận li.


Hằng vương phi lấy khăn lụa che miệng, cười nói: "Dung vương thúc quá khen rồi. Văn Thanh chỉ có chút bản lĩnh ít ỏi, nhưng cái miệng kia của hắn thật s là khiến người ta đau đầu. Mẫu thân hắn mỗi lần nói chuyện vi ta, đều lắc đầu cay đắng."


Lý Phượng Minh nhịn không được xen vào: "Văn Thanh đại nhân tính tình không tốt sao?"


"Không biết nên nói như thế nào na." Hằng vương phi cười trả li nàng: "Dù sao Văn Âm luôn nói, t ca của nàng ngoài miệng có độc."


Trong lều gấm cũng chỉ có một mình Lý Phượng Minh hoàn toàn không biết gì về Văn Thanh. Thế là tất cả mọi người đều cười, ngươi một li ta một câu mà nói ra.


"Văn Thanh nói chuyện, lúc nào cũng quá mc thẳng thắn."


"Nghe nói lúc hắn thẩm án không thích dùng hình, chỉ cần m miệng ra là tng ch tng ch đều như đao, mấy tên phạm nhân tâm lý yếu căn bản không chịu nổi."


"Mẫu thân hắn nói, hắn về nhà cũng như thế. Có đôi khi ngay cả cha hắn cũng bị chọc tc ti đấm tim."


Lý Phượng Minh càng nghe càng cảm thấy người tên Văn Thanh này rất thú vị. Nhưng mà mọi người nói qua nói lại một hồi, lại chuyển sang tán gẫu về nhng người khác.


Hôm qua nàng chỉ thấy Hầu Doãn xuất hiện, còn mấy người phía sau thì một người cũng chưa gặp, cho nên không tiếp li na.


Thế là nàng lại treo mặt cười đoan trang lên nghe vài câu, tha dịp người ta không chú ý, liền lấy miếng dưa ngọt trong đĩa ăn.


***


Quả dưa này là buổi sáng ngâm trong băng đá, mi cắt xong đưa vào không lâu, cách thật xa cũng có thể cảm nhận được mát mẻ đập vào mặt.


Lúc này thi tiết khô nóng, giải nhiệt cc tốt.


Nhưng tay nàng va mi vươn ra, lập tc bị Tiêu Minh Triệt vỗ nhẹ tr về.


"Chẳng lẽ dưa này có độc?" Lý Phượng Minh liếc mắt nhìn hắn, nhỏ giọng phát ra nghi vấn biết rõ còn cố hỏi.


Tiêu Minh Triệt cũng liếc xéo nàng, trên mặt lộ vẻ thản nhiên, thấp giọng đáp lại: "Quá lạnh, nàng không thể ăn."


N nhân này mỗi tháng khi đến quỳ thủy đều giống như hồn lìa khỏi xác, hắn đặc biệt tìm phủ y hỏi qua, nhận được li khuyên là ít chạm vào đồ lạnh.


Quả dưa kia ngâm cả ngày trong nước đá, quá mc lạnh lẽo, ăn vào lúc nắng nóng gay gắt này, nghĩ cũng biết không tốt cho nàng.


"Ăn ít không sao đâu. Ta chỉ ăn một miếng thôi." Lý Phượng Minh cố gắng giảng đạo lý.


Tiêu Minh Triệt cầm một quả mật đào kín đáo đưa cho nàng, dùng cái này bày tỏ quyết tâm phòng thủ nghiêm ngặt không cho nàng ăn dưa lê ướp lạnh.


Đúng lúc này, tiểu lại mang theo Hầu Doãn tiến vào.


Đi hắn làm lễ xong, Thái t liền giống như một người khẩu phật tâm xà, nhìn như tùy ý cùng hắn nói chuyện phiếm, nhưng thc chất là xoi mói tng ch một.


Tất cả mọi người đều chú ý đến cuộc đối đáp của Thái t và Hầu Doãn, mỗi người đều có tâm tư phỏng đoán thâm ý sâu xa trong tng câu tng ch của Thái t.


Lý Phượng Minh ngược lại không cần đoán.


Thái t các nước trên thế gian, gặp phải một tên nhóc bốc đồng vội vàng muốn chủ trương làm rung chuyển hệ thống quốc gia trước công chúng như Hầu Doãn, suy nghĩ, cách làm cũng sẽ không khác quá nhiều.


Nàng chỉ cần nghe vài câu, đại khái có thể hiểu Thái t đang định đánh phủ đầu Hầu Doãn, để hắn tìm cơ hội một mình nói rõ là bị người nào sai khiến.


Li đã nói ra, nếu Hầu Doãn sau đó vẫn cng đầu cắn chặt răng, thì Đại trưởng công chúa có lẽ còn có thể tìm cách bảo vệ hắn cùng nhà hắn.


Nếu hắn ngốc đến mc lại bán đng Đại trưởng công chúa vi Thái t, vậy cả hai bên đều sẽ không để cho nhà hắn được dễ chịu.


Nếu cuối cùng Hầu Doãn cùng Chính định bá phủ nhà hắn la chọn cái sau, vậy thì không còn gì đáng phí tâm na.


Lý Phượng Minh rũ mắt trầm ngâm, một lòng hai dụng bắt đầu xé vỏ mật đào.


***


Thái t và Hầu Doãn cũng không nói chuyện quá lâu, va vặn chính là thi gian Lý Phượng Minh bóc xong mật đào.


Sau khi Hầu Doãn đi ra ngoài, Hằng Vương đột nhiên m miệng: "Sầm Gia Thụ kia thật s là một người tuyệt vi. Hoàng huynh có muốn triệu kiến không?"


Thái t hình như không có hng thú lắm đối vi Sầm Gia Thụ. Hắn nhìn quanh mọi người đây: "Ý của mấy vị hoàng thúc thế nào?"


"Ngày hôm qua hắn không nói li nào, chỉ dùng tài đánh đàn để bộc lộ quan điểm, có phần ý vị sâu xa, gặp một chút cũng được."


Thái vương thúc vuốt râu cười ha hả. Hai vị Vương thúc khác lên tiếng tán thành.


Thái t lại nhìn về phía Tiêu Minh Triệt: "Lão Ngũ cảm thấy thế nào?"


Tiêu Minh Triệt đang muốn nói chuyện, lòng bàn tay liền có thêm một quả đào đã lột xong.


Lý Phượng Minh nhanh chóng nháy mắt vi hắn, ý cười trong suốt cũng sắp theo khóe mắt chảy ra.


Ý t rất rõ ràng, chính là mong Tiêu Minh Triệt cũng đồng ý triệu kiến Sầm Gia Thụ. Nàng rất muốn nhìn xem người thật cùng bc họa chân dung có chênh lệch nhiều không.


"Thần đệ hôm qua vắng mặt, nghe Thái vương thúc nói như vậy, đối vi người này cũng thấy tò mò."


Nói thì nói như vậy, nhưng gương mặt lạnh lùng của Tiêu Minh Triệt thoạt nhìn thật s không giống bộ dáng tò mò.


Cũng may hắn luôn luôn như thế trước mặt người khác, không ai nghiên cu sâu xem hắn là thật tâm muốn gặp hay là chiếu lệ theo dám đông.


Cuối cùng cũng có thể nhìn thấy phong thái chân thật của Sầm Gia Thụ c ly gần, dáng vẻ tươi cười mng rõ của Lý Phượng Minh sắp vặn ra cả mật.


Tiêu Minh Triệt càng nhìn càng không va mắt, nén giận nhét quả mật đào kia vào miệng nàng, lúc này mi trút được na cơn buồn bc.


Chỗ ngồi của hai người bọn họ bên phải v chồng Thái t, bên cạnh cũng chỉ có v chồng Dung vương giả cả mắt m.


Hai người nói chuyện, động tác đều rất chú ý chng mc, liền cho rằng không ai nhìn thấy.


Nhưng lại không biết, Thái t phi trông như toàn bộ quá trình đều nhìn thẳng về phía trước, nhưng thc ra vẫn luôn dùng khóe mắt liếc nhìn hai người bọn họ.


Trong mắt Thái t phi, mọi chuyện hoàn chỉnh bày ra chính là ——


Hoài vương phi muốn ăn dưa ngọt, Hoài vương "ác ý" cản tr, mặt lạnh ném cho nàng một quả mật đào.


Nàng "nén giận" tiếp nhận, sau khi lột xong lại dùng khuôn mặt tươi cười cầm đến lấy lòng Hoài Vương.


Hoài Vương xụ mặt, "hung ác vô tình" nhét lại vào miệng nàng.


Trước mắt đã thành hôn hơn na năm, thấy Hoài vương phi vẫn không được phu quân yêu quý như thế, Thái t phi thật s nhịn không được sinh lòng thương hại.


Sau đó lại có chút khinh miệt không thể chối cãi ——


Nhìn quả hồng mềm nhẫn nhục chịu đng kia đi, tuy trên mặt cười tủm tỉm, nhưng trong lòng chắc chắn rất khổ s.


Không phải mọi người đều nói n t nước Ngụy rất uy phong sao?


Hoài vương phi này còn xuất thân là công chúa, trước mặt phu quân ngay cả một chút khí phách cũng không có, thật quá mất mặt.


***


Trong lúc ch đi tiểu lại đi mi Sầm Gia Thụ đến, Lý Phượng Minh nhã nhặn cắn mật đào, nhìn như không chút để ý, nhưng thc ra đang quan sát biểu tình của mỗi người.


S lãnh đạm của Thái t đối vi Sầm Gia Thụ thật s quá mc đột ngột, đây là chuyện Lý Phượng Minh khó hiểu nhất.


Nh lúc trước, Hoàng hậu mặc dù là vì phối hp vi Thái t gây áp lc cho Hằng vương trong dư luận, cũng không phải thật lòng muốn vì quý n các nhà chưa lập gia đình chọn con rể, nhưng công phu tràng diện vẫn rất chu toàn.


Nhng người trong các bc chân dung được bà chọn trúng đem ra triển lãm đều có tướng mạo không tồi. Nhưng xét về hai điểm là gia thế, tài năng và học thc, thì rất ít người trong số họ có thể coi là cc kỳ nổi bật.


Chưa nói, Hoàng hậu là vì phối hp vi Thái t, vậy bà chọn ra chân dung, trước đó tất cũng sẽ để cho Thái t nhìn qua, sau đó mi có thể cầm ti trước mặt các quý n.


Điều này chng tỏ, ít nhất một hai tháng trước, khi Hoàng hậu chọn chân dung, Thái t vẫn có phần coi trọng đối vi Sầm Gia Thụ.


Vậy mà chưa đầy hai tháng, thái độ của Thái t đối vi Sầm Gia Thụ đã t đồng ý biến thành lãnh đạm, thậm chí có vài phần kháng c. Chuyện gì đã xảy ra trong thi gian đó? Đúng là ý vị sâu xa mà.


So vi s lạnh nhạt của Thái t, s nhiệt tình của Hằng Vương đối vi Sầm Gia Thụ lại cao hơn hẳn.


Hắn thậm chí còn chủ động chuyển hướng về phía Tiêu Minh Triệt và Lý Phượng Minh, mỉm cười đáp li: "Lão Ngũ hôm qua không có đây, hẳn là không biết nhiều về Sầm Gia Thụ nhỉ?"


"Xin ra tai lắng nghe, làm phiền Hằng vương huynh." Tiêu Minh Triệt qua loa lấy lệ một câu.


Hằng vương thuận thang leo lên, lúc này chậm rãi kể lại.


Thì ra tổ tiên của Sầm Gia Thụ là "Lương Tiến Quý", tc là đã cống hiến một khoản tiền ln cho triều đình, nên được ban thưởng tước.


Lần ban thưởng tước này truyền đến đi tổ phụ của Sầm Gia Thụ, tính đến nay đã được ba đi. 


Theo quy chế của Tề, nếu tổ phụ hắn qua đi, lần ban tước này sẽ bị triều đình thu hồi, Sầm gia sẽ tr về làm thường dân.


Trong lòng Lý Phượng Minh có nghi hoặc, nghiêng đầu lại gần Tiêu Minh Triệt, thấp giọng hỏi: "Đến đi cha hắn vì sao không mưu cầu xin ban tước na?"


Điều này là không hp lý.


Hạn ban tước trong nhà sắp hết, dưới tình huống bình thường, cha của Sầm Gia Thụ sẽ tích cc vơ vét của cải, sau đó quyên góp cho triều đình để xin ban thưởng tước.


Tiêu Minh Triệt chưa trc tiếp trả li, mà th hỏi Hằng Vương: "Hằng vương huynh, trong danh sách ban tước năm nay hình như không có Sầm gia. Chẳng lẽ là Sầm gia suy tàn rồi?"


Hằng Vương cười nói: "Nói là suy tàn, coi như đúng, mà cũng  không đúng. Li này cũng còn phải xem muốn nói thế nào."


Tài phú tích lũy được của mấy thế hệ nhà họ Sầm, hầu như đều dồn hết vào việc giáo dục thế hệ trẻ.


Nhưng loại chuyện như tư chất của con người, thật s còn phải phụ thuộc vào ý tri. Đập vào nhiều tiền như vậy, mấy đi con cháu thật s có bọt nước, hình như chỉ có một Sầm Gia Thụ.


Trong số các sĩ t được tuyển chọn của Hạ vọng năm nay, con cháu thế gia quý tộc không ít, càng không thiếu các tài t đã thành danh có nhng tác phẩm hay được lưu truyền khắp cả nước.


Sầm Gia Thụ cũng không phải người trong kinh, lại có thể dưới vòng vây toàn các đối thủ mạnh mà nổi bật sm như thế. Trước khi Hạ vọng thủ sĩ chính thc bắt đầu đã tạo dng được tên tuổi vang dội trong kinh, đây cũng không phải chỉ da vào gương mặt đẹp mắt là có thể làm được.


Cho dù có nhà họ Sầm sau lưng dốc hết tài sản để trải đường cho hắn, thì chính bản thân hắn cũng phải có đủ t tin, t mình chống đ bc tường đổ mi được.


Và hắn đúng thật là đ được tường.


"... Sầm Gia Thụ năm nay trong số các sĩ t ng tuyển, tuy gia cảnh không chiếm ưu thế, nhưng tài học và sư tha* lại rất ít người có thể so sánh."


*Sư tha là một tư tưởng nho giáo trong đó coi việc học tập chủ yếu là việc tha hưởng các kiến thc của người thầy (sư).


Hằng vương quá quen thuộc, hiển nhiên đã sm bỏ ra một phen công sc vi Sầm Gia Thụ.


"Nhóm ân sư thụ nghiệp của hắn đều không trong triều, nhưng họ lại là các ẩn sĩ và nhà nho nổi danh Tề Quốc."


Nghe đến đây, Lý Phượng Minh thật s nhịn không được tò mò: "Hằng vương điện hạ nói, ân sư thụ nghiệp của hắn là... Nhóm?"


"Đúng, sư phụ dạy học cho hắn không phải chỉ có một người." Lão Dung vương vui vẻ tiếp li: "Mà là bốn người, được xưng là Sơn Tây Tư Dạ Lão."


Bốn vị này tuổi tác tương đương vi Thái hoàng thái hậu trong hành cung, lúc Hoàng tằng tổ phụ Tiêu Minh Triệt còn sống, tài danh của họ đã vang dội khắp cả nước.


Chẳng qua, sau khi tiên đế đăng cơ, bốn người này đồng loạt t quan quy ẩn, đi đến sông Sơn Tây quận Bảo Sơn xây nhà , ẩn thế nghiên cu học vấn.


Bây gi đã mấy chục năm trôi qua, các hậu sinh trẻ tuổi đều không rõ bốn người này năm đó trong triều vang danh như thế nào, chỉ biết bọn họ là ẩn sĩ uyên bác đc cao vọng trọng mà thôi.


Người ta nói rằng họ thường m đàn giảng dạy, giáo dục không phân biệt giống nòi. Nhiều người huyện Bảo Sơn đã tng đến nghe giảng, không câu nệ dân thường hay là tài t trẻ tuổi.


Lão Dung vương nói xong, n nụ cười: "Mấy lão hồ ly này, xác thc có tài học chân chính, nhưng tuyệt đối không thanh cao như người đi vẫn nghĩ. Bọn họ ý, năm đó trong triều có ai không phải là yêu tinh? Sau khi t quan quy ẩn thì chơi trò mua danh chuộc tiếng. Đúng là giết gà dùng dao mổ trâu, hù dọa người trong thiên hạ tin là thật."


Lý Phượng Minh cười nhìn Dung Vương thúc: "Dung vương thúc sao lại nói như vậy?"


Thật ra nàng đã đoán được là chuyện gì xảy ra, chẳng qua là m đường cho Dung vương thúc nói tiếp mà thôi.


Các quốc gia trên thế gian, các triều đại thay đổi đều không thiếu người như vậy.


Loại người này bình thường đều có vài phần bản lĩnh thật s, nhưng lại bi vì các loại lý do bất khả thi, bất đắc dĩ bị ép ri xa triều đình.


Nhưng bọn họ sẽ không tha nhận vi thế nhân là bị ép buộc, thường thường sẽ giả tượng tạo ra biểu hiện thanh cao lánh đi.


Sau đó m đàn giảng bài, dạy đệ t, bán tài học của mình vi giá cao mà không để lại dấu vết.


Loại chuyện này, song phương một người muốn đánh một người chịu đánh, chỉ cần không dạy tà thuyết xuyên tạc gì đó, thì bình thường triều đình cũng chẳng hỏi qua. Có khi thậm chí còn thuận theo ý dân, phong cho bọn họ các loại chc suông như "thần t áo vải."


"À, ngươi là t Ngụy Quốc gả ti, trước đây chắc là chưa tng nghe qua danh hào của bọn họ, đương nhiên không biết chuyện cũ trong đó."


Lão Dung Vương tươi cười hiền lành, kiên nhẫn giải đáp nghi hoặc của nàng: "Bốn lão già kia đến nay vẫn không ngng gây chuyện thị phi. Người bình thường nói đến bọn họ, đều nói bọn họ ri xa triều đình, cao khiết không hỏi trần tục. Mấy chục năm qua liên tiếp m đàn giảng dạy, nói là người nào cũng có thể đi nghe giảng, nhưng thật s có bao nhiêu người đi nghe giảng mà hai tay trống trơn đây?"


Nếu như chân không bước vào, chỉ s ngay cả ca ln cũng không vào được.


Mấy chục năm nay, đệ t nhập môn mà bọn họ công khai tha nhận, chỉ có hai vị, mà một trong số đó chính là Sầm Gia Thụ.


"Ngươi chỉ cần ngẫm lại, tổ phụ hắn còn sống khỏe mạnh, trong nhà ban tước vẫn còn, lại không có tài lc tiếp tục gia hạn ban tước, là có thể hiểu được mấy năm nay Sầm gia mang ti sông Sơn Tây bao nhiêu vàng thật bạc trắng."


Sầm Gia Thụ t lúc v lòng, thi gian Sơn Tây còn nhiều hơn so vi Sầm gia, cũng xem như ln lên trước mặt bốn người bọn họ.


Thẳng đến năm nay vào kinh tham d Hạ vọng thủ sĩ, mi tính là chính thc xuất sư.


Cho nên hắn tuy còn trẻ, trước kia phương diện tài học cũng chưa tng được thế nhân nhìn nhận, nhưng lại gây được nhiều s chú ý trong gii cầm quyền và phe đối lập.


"Thì ra là như vậy. Đa tạ Dung Vương thúc."


Còn đang nói chuyện, hai mắt Lý Phượng Minh lập tc tỏa sáng ——


Sầm Gia Thụ đi vào.

Bạn có muốn comment đánh giá truyện, hãy đăng nhập nhé! imglogin