MỖI LẦN GỘI ĐẦU ĐỀU RÚT NGẮN KHOẢNG CÁCH

Chương 28: Đàn ông bị kích thích mạnh mẽ như đóng cọc vậy (H)


Cả người Khương Diên bị đặt trên bàn mà cô không nhìn thấy được, chiều cao vừa khít với mép dưới gương trong phòng tắm của cô. Hai chân cô bị người đàn ông mở rộng ra, côn thịt nhanh chóng đâm vào khiến cô bé bên dưới của cô ướt đẫm. Nếu không phải nhờ bàn tay to lớn của anh giữ chặt eo cô thì chắc chắn cô đã bị sức lực mãnh liệt của anh đánh gục mất.


Cô khẽ ngẩng đầu lên đúng lúc nhìn thấy cảnh hai chân mình trong gương.


Trước giờ cô chưa từng biết, âm đạo mình nhỏ hẹp như vậy lại có thể để lọt được côn thịt còn to hơn cả quả trứng như vậy. Mép thịt mềm mại đỏ hồng bên trong liên tục bị gậy thịt vô hình kéo ra rồi nhấn vào trong ra vào vào liên tục. Nước dâm trong suốt bị kích thích chảy ra càng ngày càng nhiều, bị gậy thịt của người đàn ông đâm thành bọt trắng.


Thật sự quá dâm loạn.


Cô nhìn chính mình trong gương, đôi mắt quyến rũ, gò má ửng hồng, bản thân đắm chìm trong dục vọng như vậy thật sự quá xa lạ.


Nhưng cô vẫn cảm thấy không đủ.


Vẫn muốn anh, càng đòi hỏi anh nhiều hơn nữa.


Cô chống người dậy ôm lấy cổ anh, tiến đến hôn anh, cắn vào môi, quấn lấy lưỡi anh.


Cứ như vậy, cả người cô đều quấn chặt trên người anh.


Người đàn ông lại không cảm thấy nặng nề, hai tay đặt trên bờ mông mềm mại của cô, nhấc cô lên xuống chơi đùa với thằng bé của anh.


Lần trước anh bị cô trêu ghẹo hai lần, anh vẫn luôn nhẫn nhịn đến tận bây giờ, hôm nay anh nhất định phải đòi lại cả vốn lẫn lãi.


Thế nhưng, người không chịu đựng nổi trước lại là Khương Diên đang được ôm lấy mà không phải dùng sức gì.


Người đàn ông ra vào vừa nhanh vừa mạnh, cô chỉ cảm thấm bên trong hoa huyệt mình vừa xót vừa căng vừa tê rần, chẳng mấy chốc lại lên đỉnh.


“A!” Cô hét lên thành tiếng, buông lỏng cả người.


Gậy thịt vẫn còn đang hưởng thụ hoa huyệt trơn nhẵn của cô vô thức run rẩy mút vào, Chung Cảnh ôm lấy cô đi mấy bước, muốn ra khỏi phòng làm việc đến phòng nghỉ lại tiếp tục mây mưa cùng với cô, lúc này mới phát hiện bên chỗ cô không gian nhỏ hẹp, anh sờ sờ một hồi chạm đến tay nắm cửa, vặn tay nắm mở cửa ra…


“Đừng!” Khương Diên còn chưa dứt lời, cô đã mất đi sức chống đỡ ngã nhào xuống sàn phòng ngủ của cô. 


Mông thiếu chút nữa bị dập thành cánh hoa, thắt lưng cô gần như muốn gãy đôi.


Sờ vào mông và eo mình, Khương Diên mới kịp nhận ra tình hình bây giờ thế nào.


Chắc Chung Cảnh không nghĩ là cô lại trêu đùa anh nữa chứ? A... Vậy thì sẽ tức giận đến thế nào trời!


Nhưng là do anh ấy tự mình mở cửa mà! Đúng là muốn chết thật!


Cô mặc kệ cơn đau vội đứng dậy, chạy đến đóng cửa phòng mình lại.


Bởi vì để hương thơm phát tán càng nhanh nên cô lấy máy sấy trong phòng tắm, ngồi trên giường sấy mái tóc đã khô rồi.


Có lẽ là khoảng mười phút sau, cô lại xuyên không.


Cô vội sờ chạm vào anh.


Hình như không còn ở chỗ phòng làm việc nữa rồi, bởi vì cô chạm phải giường của đối phương.


Có lẽ là phòng nghỉ của anh.


Cô lần mò trên giường cũng không chạm được anh, ngược lại đột nhiên bị người ta nắm lấy cổ tay kéo xuống, cả người cô bị ngã sấp xuống giường.


Cô choáng váng chưa kịp định thần thì người kia đã áp sát lên người cô rồi.


Nguy rồi!


Cho dù cô không nghe thấy hay nhìn thấy anh nhưng cũng cảm nhận được cơn tức giận lúc này của người đàn ông.


Cô lo sợ trong lòng, muốn giãy giụa, muốn giải thích với anh, nhưng mà…


Dương vật thô dài của người đàn ông lập tức đã đâm vào hoa huyệt cô từ phía sau, Khương Diên đau đến mức kêu thành tiếng: “A!”


Lần này, nếu như không phải vừa mới lên đỉnh vẫn còn sót lại nước dâm bôi trơn thì tiểu huyệt cô bị xé rách mất.


Nhưng ngay cả khi đã được bôi trơn một phần thì cô vẫn cảm thấy rất đau. Dương vật của người đàn ông như cây gậy sắt vậy, mạnh mẽ đâm vào trong cô bé của cô.


Anh còn chẳng đợi cho cô có thời gian kịp thích ứng đã vội vã tăng nhanh nhịp chuyển động.


Lúc này Khương Diên mới phát hiện sức lực phụ nữ và đàn ông chênh lệch thế nào, cô bị anh nhấn giữ một chút cũng không thể cử động chỉ có thể chịu đựng cơn đau khi bị đâm vào.


Nước mắt không kiềm được mà trực trào nơi viền mắt.


Cô đau xót khi yêu anh, tủi thân khi đứng trước mặt anh nhưng anh không nhận ra, tự ti lo sợ bị anh chán ghét ruồng bỏ, bất lực Muốn giải thích nhưng anh lại không thể nghe được, sự đau đớn trên cơ thể lúc này đã hoá thành nước mắt.


Cô khóc cho thỏa nỗi lòng.


Người đàn ông dường như đã không hứng thú làm ở tư thế này nữa, anh giữ lấy thân trên của Khương Diên, vẫn để thằng nhỏ của anh như vậy mà lật người Khương Diên lại, gập chân cô thành hình chữ  M rồi lại tiếp tục đâm vào bên trong cô.


Anh lại chồm người lên hôn cô, khi môi chạm đến nước mắt trên mặt cô anh khẽ sững người, đưa tay chạm mặt cô quả nhiên chạm thấy khuôn mặt đầy nước mắt của cô.


Động tác đâm vào của anh cũng ngừng lại.


Dương vật rút ra khỏi hoa huyệt, anh cúi người xuống dùng ngửi thử động huyệt của cô thì không thấy mùi máu, có lẽ là không chảy máu, anh cũng an tâm hơn.


Anh lại gần bên người cô kéo cả người cô vào trong lòng mình, một tay để cô gối đầu một tay khẽ vỗ nhẹ an ủi sau lưng cô.


Khương Diên từ từ ngừng khóc.


Hai người đều có suy nghĩ muốn giao tiếp với nhau.


Chung Cảnh viết chữ “giấy” trong lòng bàn tay cô.


Khương Diên đứng dậy, đi đến chỗ bàn của mình lấy tờ giấy nhắn mà lần trước anh đã viết cho cô với một cây bút, quay lại đặt vào trong tay Chung Cảnh.


Chung Cảnh viết dãy số liên tiếp lên tờ giấy nhắn, đây là số di động của anh.


Anh muốn Khương Diên liên lạc với mình.


Khương Diên khổ sở nhìn dãy số trên đó, một khi gọi điện thì sẽ bị lộ, cô không muốn gọi.


Nhưng quả thực cô muốn nói chuyện với anh, muốn thử thăm dò suy nghĩ của anh.


Cô cầm lấy điện thoại của mình, dùng tài khoản QQ đã lâu không dùng đăng ký tài khoản Wechat, sau đó thêm số điện thoại của anh vào.


Ngay lập tức đã có thể kết nối được rồi.


Cô gõ chữ, giải thích với anh sở dĩ bản thân có thể xuyên không là do mùi hương, lúc nãy anh mở cửa khiến nồng độ mùi hương giảm đi cho nên cô mới biến mất chứ không phải do cô cố ý.


Chung Cảnh hỏi cô: Vậy hai lần trước thì sao?


Khương Diên: Ờ…


Sao mà thù dai dữ vậy…


Một lúc lâu cô vẫn chưa trả lời, Chung Cảnh hỏi cô: Em có muốn gặp tôi không?


Khương Diên gõ chữ trả lời: Tôi rất xấu.


Chung Cảnh: Tôi cũng rất xấu.


Khương Diên nhủ thầm trong lòng, cái người này có biết viết chữ “xấu” không vậy? Nếu anh mà cũng gọi là xấu thì trên thế giới này chẳng có ai đẹp nữa đâu... Khoan đã, anh không tin là cô xấu sao?


Được thôi, cô vốn cũng chẳng xấu, chỉ là không quá đẹp, không đủ để xứng đối với anh mà thôi.


Anh nói như vậy khiến trong lòng cô lại có chút suy nghĩ muốn thừa nhận với anh, rốt cuộc cứ tiếp tục như vậy để làm gì chứ.


Không ngờ câu tiếp theo của Chung Cảnh lại dập tắt hoàn toàn suy nghĩ này của cô, anh sờ khuôn mặt cô rồi gõ chữ: “Nếu như em đứng trước mặt tôi thì chắc chắn tôi sẽ nhận ra em.”


Khương Diên nghĩ trong lòng, thôi đi, tôi đứng trước mặt anh đã biết bao nhiêu lần rồi. Khương Diên trả lời: “Chúng ta tạm thời đừng gặp nhau, bây giờ cứ như vậy là được rồi”. Chung Cảnh khẽ ngừng lại, cũng không ép cô nữa. Anh bỏ điện thoại xuống, nắm tay cô kéo cô qua, sờ lên mặt cô, tiến đến hôn cô, sau đó thuận thế đè người cô xuống dưới.


Biết rõ lửa nóng của anh nén nhịn vẫn chưa xả ra hết, Khương Diên chột dạ cũng không từ chối, nhưng cũng nhân lúc anh hôn mình cô cầm điện thoại giơ cao sau lưng anh gõ chữ: “Không được cưỡng ép tôi nữa!”


Người đàn ông ngừng lại, có lẽ là cầm điện thoại đến xem, trả lời cô chỉ một chữ “Được”. Hiệp hai này người đàn ông rất nhẹ nhàng với cô, nhưng thời gian lại dài vô tận. Khương Diên bị cây hàng to lớn của anh đâm thọc vào hoa huyệt nhiều đến nỗi mất hết cả cảm giác. Sau đó cô quỳ ở trên giường để anh tiến vào từ phía sau, anh giữ lấy eo cô thúc mạnh một cái khiến cô chồm lên phía trước, mỗi lần rút ra chỉ còn mỗi bao quy đầu ở ngay miệng hoa huyệt, lúc đâm vào thì đút cả gậy thịt biến mất trong huyệt động. Cô đã lên đỉnh đến mấy lần rồi mà anh chỉ mới bắn có một lần, lần này cũng không biết phải còn bao lâu nữa.


Cô lại cố nhịn, cảm thấy gậy thịt vẫn còn cứng và nóng hổi đến vậy, chẳng có chút gì giống như muốn xuất tinh ra cả. Cuối cùng cô cũng không chịu được nữa phải cầu xin anh. Cô cầm điện thoại của mình lên vừa chịu đựng sức lực của người đàn ông đâm vào từ phía sau vừa khó khăn gõ chữ:” Bắn nhanh đi được không, tôi không chịu nổi nữa rồi…”


Người đàn ông vẫn đâm vào không ngừng, tay cầm điện thoại lên xem, trả lời cô: “Kêu lên, cầu xin tôi đi.”


Khương Diên muốn mắng người rồi đấy, lại gửi tin: “Không! Anh mau bắn ra đi!”


Ngược lại người đàn ông lại càng đâm mạnh vào hơn.


Khương Diên bị anh đâm đến mức gần như bất tỉnh đùi đã mềm nhũn, cả người nằm nhoài trên giường, người đàn ông đè lên người cô vẫn tiếp tục dùng sức đâm thọc. Cuối cùng bị ép mạnh mẽ, giọng cô mềm nhũn van xin: “Xin anh đấy, mau bắn đi có được không?”


Chung Cảnh: Gọi là anh trai.


Khương Diên ngoan ngoãn nghe theo: Anh trai…


Chung Cảnh: Gọi là ba. Khương Diên rất xấu hổ, cầm điện thoại run rẩy gõ chữ: “Ba, bắn cho em đi, muốn tinh dịch của ba bắn vào bên trong em, lấp đầy hoa huyệt của em…”


Chung Cánh: “Chết tiệt! Dân đãng! Muốn thì kẹp chặt vào!”


Những lời phóng đãng viết ra chữ lạnh băng cũng không còn kích thích nhiều như được nghe trực tiếp, nhưng đối với hai người xa lạ như bọn họ thì lại càng dễ nói ra những lời cấm kị hơn.


Nếu như là tình huống mặt đối mặt thì có đánh chết Khương Diên cũng không nói ra được những lời này.


Người đàn ông bị kích thích lại không khác gì chiếc máy đóng cọc vậy, ra sức đâm mạnh vào cô, cuối cùng cũng lên tới đỉnh núi anh đã bắn ra rồi.


Khương Diên bị kích thích thoải mái đến mức hôn mê bất tỉnh.


Cô bị cảm giác lạnh lẽo trên mặt đánh thức dậy, cả người vẫn còn chưa hoàn toàn tỉnh táo, không biết đã xảy ra chuyện gì. Trong lúc hỗn loạn đột nhiên cô nhớ ra Chung Cảnh muốn làm “mô hình”, lập tức đoán được có lẽ đối phương đang dùng cái gì đó để mô phỏng khuôn mặt cô.


Anh làm rất nhẹ nhàng cẩn thận. Đầu tiên là bôi một chất dạng gel quanh trán, hai má và cằm cô, sau đó từ từ thoa vào giữa, chỉ chừa lại lỗ mũi để cô hô hấp.


Khương Diên đã tỉnh nhưng vẫn tiếp tục giả vờ ngủ.


Chất lỏng trên mặt cô nhanh chóng khô lại một chút, Chung Cảnh lại nhẹ nhàng gỡ xuống khỏi mặt cô.


Khương Diên không động đậy chút nào.


Chung Cảnh làm xong hết lại nằm xuống bên cạnh cô.


Qua một lúc, Khương Diên dựa sát lồng ngực anh, cảm nhận hơi thở và nhịp tim của anh, khẽ đẩy anh, không có phản ứng gì, đã ngủ sâu rồi.


Cô ngồi dậy, lần sờ đến tủ đầu giường, bên này không có lại tìm bên kia, tay sờ mò một lúc thì chạm đến một lớp vỏ dày của mô hình mặt nạ đã bắt đầu khô cứng, một mặt thô ráp, một mặt trơn nhẵn là khuôn mặt cô.


Cô ngẫm nghĩ một lúc rồi dùng ngón tay chọt vào mặt trơn nhẵn. Cằm kéo dài một chút, xương gò má nhô ra một ít, mũi dài ra một tẹo, môi lại dày thêm một xíu.


Ừ, được rồi.


Cô làm xong cũng quay lại giường nằm bên cạnh người đàn ông.


Hai ngày sau, Chung Cảnh nhìn “mặt nạ” người phụ nữ đã làm xong, sắc mặt u ám như đáy nồi hỏi Hàn Khải Minh: “Đây là do người quản lý đạo cụ kia làm ra theo khuôn mẫu tôi đưa sao?” Hàn Khải Minh gật đầu rất chắc chắn: “Đúng vậy, không sai.”


Chung Cảnh khẽ nắm chặt tay rồi lại buông ra, chỉ vào mặt nạ xấu không chấp nhận được, nói:


“Đem vứt đi.”


Hàn Khải Minh trong đầu hiện đầy dấu hỏi, nhưng vẫn theo lời cầm lấy mặt nạ đó đi. Chung Cảnh ngồi trước bàn làm việc, nhíu chặt mày, tay khẽ gõ trên bàn từng nhịp. 


Khuôn mặt người phụ nữ đó anh đã sờ biết bao nhiêu lần, chắc chắn không thể giống như khuôn mặt của mặt nạ này, trừ khi…


Anh cầm điện thoại trên bàn nhắn Wechat cho cô: Em biết tôi làm mô hình tạc theo khuôn mặt em nên em đã động vào đúng không?


Đối phương giả ngơ trả lời: Anh nói cái gì vậy? Tôi không hiểu.


Chung Cảnh: Em đợi đó đi, tôi sẽ tìm được em!


Chung Cảnh tức đến ném cả điện thoại, ngồi phịch xuống ghế, nghiến chặt răng. Anh không tin không có cách nào bắt được người phụ nữ này!


Bỗng dưng nghĩ đến gì đó, anh hơi nheo mắt. Người phụ nữ này đề phòng anh như vậy, có khi nào thực ra cô ở rất gần anh không? Nếu không cớ gì lại sợ bị anh biết được bộ dạng cô ra sao, cũng không để anh nghe thấy giọng nói?


Bạn có muốn comment đánh giá truyện, hãy đăng nhập nhé! imglogin