Chương 66: Dị năng giả 


Nếu trước đó bọn họ chỉ coi Cố Ninh trở thành đồng bọn, bạn bè, như vậy hiện tại bọn họ đã sinh ra một loại cảm giác kính nể và sùng bái đối với Cố Ninh, đồng thời mơ hồ có hơi chút ý tứ đem Cố Ninh trở thành lãnh tụ tinh thần.


Gần như không có gì ngoài ý muốn, đội ngũ vọt tới một chiếc siêu thị nhỏ cách quảng trường Mười Một gần nhất. Xác sống bốn phía đều đã được dọn dẹp tương đối sạch sẽ, hơn nữa có radar di động Hướng Hứa ở đây, bọn họ đều yên tâm vọt vào siêu thị.


Cửa siêu thị mở rộng, bên trong có dấu vết bị cướp đoạt qua, ngăn kéo quầy thu ngân đã bị thô lỗ mở ra, bên trong chỉ còn lại một ít tiền lẻ và tiền xu, hẳn là thời điểm mạt thế vừa mới bắt đầu những người đó cho rằng trận tai nạn này rất nhanh sẽ qua đi.

Vật phẩm trên kệ để hàng tuy rằng đều bị lục cho rối loạn nhưng vẫn còn lại rất nhiều, phần lớn là đồ ăn uống, Trương Tiểu Bạch dẫn đầu vọt tới cửa tủ lạnh mở ra, cầm lon Coca, vừa mở ra liền rót ừng ực ừng ực xuống miệng, sau đó phát ra một tiếng than thở thỏa mãn. Mùi hương quen thuộc vọt tới xoang mũi, Trương Tiểu Bạch ôm Coca quả thực cảm động đến muốn khóc.


Anh Ba liếc bên này một cái sau đó nói: "Mấy loại nước đều không cần lấy, chúng ta hiện tại có Chung Húc không thiếu nước uống, tận lực lấy nhiều đồ ăn, đây mới là đồ có thể bảo mệnh." Sau đó bình tĩnh quét toàn bộ thuốc lá sau quầy thu ngân vào trong ba lô, bị Trương Tiểu Bạch lên án: "Vậy anh Ba, anh còn lãng phí ba lô đựng nhiều thuốc lá như vậy làm gì?!"


Anh Ba trừng mắt, đúng lý hợp tình nói: "Cậu không biết tôi không có thuốc lá sẽ chết sao?!"


Trương Tiểu Bạch không còn lời gì để nói.


Chung Húc một bên quét đồ ăn trên kệ để hàng vào trong chiếc túi da rắn của chính mình, một bên nôn nóng nói: "Anh Ba, không được rồi, nhiều đồ như vậy, dựa vào mấy cái túi của chúng ta không thể đựng được bao nhiêu! Thật vất vả tới được một lần, mất rất nhiều công sức cũng chỉ lấy được một chút như vậy, cũng quá không có lời đi?"


Chung Húc nói, đưa tới mọi người phụ họa.


Anh Ba không biết từ khi nào đã châm một điếu thuốc, ngậm thuốc lá nói: "Vậy phải làm sao bây giờ? Xe của chúng ta cũng không lái lại đây."


Lúc này đạo trưởng Giả nói: "Tiểu Bạch, hay cháu và chú đi ra ngoài tìm xe thử xem."


Trương Tiểu Bạch sửng sốt: "A?"


Đạo trưởng Giả ho khan hai tiếng nói: "Đạo gia thời điểm còn trẻ đã học qua chút tay nghề, đi đi đi, cùng đi cùng đi, một mình chú vạn nhất đụng phải đàn xác sống thì sao?"


Vừa nói vừa kéo Trương Tiểu Bạch đi ra ngoài.


Anh Ba dùng ánh mắt hoài nghi nhìn theo đạo trưởng Giả đi ra ngoài, sau đó nói với mọi người trong siêu thị: "Các cậu nhìn cái gì, mau nắm chặt thời gian thu sạch sẽ cửa hàng này xong rồi đi cửa hàng tiếp theo."


Khi bọn hắn đi ra khỏi siêu thị, đạo trưởng Giả cũng đã kiếm được xe tới.


Khi bọn họ nhìn thấy chiếc xe vận tải lớn đỗ ở cửa siêu thị cũng đều sợ ngây người.


Chung Húc nói: "Đạo trưởng, chú quá trâu bò!"


Anh Ba cũng nói: "Nhìn không ra nha, anh giả, anh thật là có hơi chút bản lĩnh!"


"Hắc hắc! Chỉ là một chút tay nghề không đáng nhắc tới." Đạo trưởng Giả ngoài miệng nói như vậy, trên mặt lại là vẻ đắc ý, rõ ràng đối với việc mọi người lau mắt mà nhìn thập phần hưởng thụ.


Mấy người anh Ba hiểu ý cười, sau đó đều động thủ vứt túi đồ lên thùng xe, đây là một chiếc xe vận tải chuyên chở hàng hoá, dung lượng vô cùng lớn, quả thực có thể lại chứa thêm vài siêu thị loại nhỏ như vậy. Trương Tiểu Bạch là người vui mừng nhất, hắn đem tất cả Coca lên xe, còn vô cùng tri kỷ mang sữa chua, sữa bò lên xe cho Hướng Hứa.


Anh Ba ngồi trên ghế điều khiển phụ, sau đó nói với đạo trưởng Giả: "Anh Giả, đi đến phía trước đại khái 200 mét, có cửa hàng bách hóa Hải Ninh, lầu một là siêu thị siêu cấp lớn! Bên trong muốn cái gì sẽ có cái đó, đi đi đi, chúng ta đi đến chỗ đó dùng một lần thu phục xong liền dẹp đường “hồi phủ”."


Đạo trưởng Giả một bên khởi động xe, một bên bất mãn nói: "Anh Ba, chúng ta không phải đã nói là không gọi tôi là anh Giả sao? Anh như vậy sẽ dạy hư mọi người."


Anh Ba rít một ngụm thuốc nói: "Thôi đi, đạo sĩ như anh là thật hay giả cũng không biết đâu. Mau lái xe đi!"


Đạo trưởng Giả đối với anh Ba thật là một chút biện pháp đều không có, muốn thay đổi người khác, hắn hiện tại hận không thể đông lạnh người này thành băng.


Xe lái đi không bao lâu, quả nhiên liền giống như anh Ba nói, phía trước có cửa hàng bách hóa Hải Ninh rất lớn.


Sau khi dọn dẹp sạch sẽ xác sống chung quanh.


Anh Ba để Chung Húc, Trương Tiểu Bạch lưu lại phụ trách trông giữ, những người khác đều như là sói đói chụp mồi kéo túi da rắn vọt đi vào.


Lầu một là siêu thị. Hướng Hứa trước dùng tinh thần lực kiểm tra một chút, tìm ra được địa phương có tang thi, sau khi dọn dẹp xong liền bắt đầu điên cuồng càn quét.

  

Đạo trưởng Giả một bên không ngừng quét các loại bánh quy, bánh mì trên kệ để hàng vào túi da rắn, một bên hưng phấn hô: "Trời ơi, trời ơi!!! Phát tài, phát tài!"


Những người khác trên mặt đều tràn đầy tươi cười thuần phác giống như nông dân được mùa.


Trình Minh cười đến sắp liệt cả quai hàm: "Lần này vật tư đủ cho chúng ta ăn một năm đi!"


Trương Dương một bên bay nhanh ôm các loại bánh quy cho vào túi da rắn, một bên cười ngây ngô nói: "Chúng ta hiện tại làm chuyện trước kia tôi đã từng nằm mơ thấy! Không nghĩ tới hôm nay trở thành sự thật!"


Đám lính đều phát ra tiếng cười vô cùng hạnh phúc.


Một binh sĩ bớt thời giờ hô: "Ủa? Anh Ba đâu?"


Hướng Dật nói: "Có thể đi chỗ nào? Khẳng định lại đi tìm thuốc lá rồi."


Như lời Hướng Dật nói, anh Ba hiện tại đúng là đang mò đến quầy chuyên bán thuốc lá, điên cuồng càn quét, một bên như là điên rồi hô: "Thuốc lá ở đây đủ cho ông đây hút một năm! Không còn phải sống những ngày khổ sở một điếu hút ba ngày nữa! Mẹ kiếp! Loại thuốc lá này trước kia ông đây cũng chưa từng được hút qua, thật con mẹ nó quý! Ha ha ha ha ha ha hiện tại đều là của ông đây!"


Mấy binh lính nhìn thấy anh Ba bên này điên cuồng sờ thuốc lá lắc lắc đầu, sau đó yên lặng tránh ra.


Thịt trong tủ lạnh đều đã hỏng, khu vực bên này đều là mùi thịt thối, nhưng đối với bọn họ tới nói là hoàn toàn không có bất luận ảnh hưởng gì. Đạo trưởng Giả vô cùng tiếc nhìn thịt nát trong tủ đông nói: "Đáng tiếc, đáng tiếc."


Anh Ba kéo một túi thuốc lá lớn, gọi mọi người tập trung lại nói: "Trước dọn mấy thứ này ra đi, đợi chút lại đi lên mấy tầng bên trên nhìn xem có quần áo chăn gì đó không."


Vì thế một đám người đều kéo chiếc túi căng phồng chuẩn bị đem mấy thứ này đưa ra trước, sau đó lại trở về.


Mấy người còn kém vài bước đi tới cửa, một vật thể hình người liền từ cổng lớn bay vào…rầm một tiếng ngã trên mặt đất, trượt một đoạn trên gạch men sứ bóng loáng sau đó trực tiếp đánh vào trên chân Trình Minh.


Người nọ che lại ngực thống khổ trở mình.


Âm thanh khiếp sợ của Trình Minh vang lên: "Chung Húc?!"


Người thình lình từ cửa phi tiến vào ngã trên mặt đất chính là Chung Húc canh giữ ở bên ngoài!


"Sao lại thế này?" Đám người Trình Minh đỡ Chung Húc từ trên mặt đất đứng dậy, sau đó khiếp sợ hỏi.


Còn không đợi Chung Húc trả lời, lại một người từ ngoài cửa bay tiến vào, ngã ở một bên khác, là Trương Tiểu Bạch đang canh giữ ở bên ngoài! Trên bụng hắn thình lình có một vết thương, vẫn còn đang đổ máu ra bên ngoài! Trương Tiểu Bạch là dị năng hệ lôi biến dị, hơn nữa số lượng dị năng khổng lồ, sao sẽ bị thương thành như vậy?


Trương Tiểu Bạch so với Chung Húc tốt hơn một chút, tuy rằng bị trọng thương, nhưng vẫn có thể từ trên mặt đất gian nan bò lên, sau đó sắc mặt tái nhợt che lại vết máu phía trên bụng, trừng lớn mắt nói: "Là dị năng giả…"


Trương Tiểu Bạch là dị năng hệ lôi biến dị, hơn nữa số lượng dị năng khổng lồ, dạng dị năng giả gì mới có thể đánh hắn bị thương thành như vậy?!


Trương Tiểu Bạch còn chưa nói xong, một đội ngũ bảy người liền từ cổng lớn đi đến.


Cầm đầu là một nam nhân thân hình cao lớn, sau khi dùng ánh mắt nhìn quét bọn họ một cái, liền mỉm cười nói: "Ngượng ngùng, nơi này, còn có chiếc xe vận tải bên ngoài kia, hiện tại đều là của chúng tao."


Nam nhân nhỏ gầy bên cạnh nhắc nhở: "Còn có tinh hạch nữa."


Nam nhân bừng tỉnh một chút, sau đó tiếp tục mỉm cười nói: "Đúng rồi, còn có tinh hạch trên người bọn mày cũng đều thuận tiện giao ra đây đi."


Anh Ba vừa rồi còn tràn đầy tươi cười vui sướng sau khi được mùa, lúc này đã biến mất không còn dấu vết.


Trương Tiểu Bạch và Chung Húc được mấy binh lính không có dị năng tới đỡ dựa vô bên cạnh một quầy hàng.


Nghe khẩu khí của đối phương, không chỉ là coi trọng vật tư nơi này mà còn xe vận tải lớn bên ngoài, thậm chí càng muốn tinh hạch trên người bọn họ hơn.


Một nữ nhân trẻ tuổi đi đến bên cạnh nam nhân cao lớn thì thầm vài câu.


Nam nhân cao lớn có chút kinh ngạc nhìn bọn họ nói: "Lại có thể có nhiều dị năng giả như vậy? Nhưng đều là giai đoạn đầu. Chính chúng mày quyết định là giao tinh hạch ra đây hay là đợi chúng tao giết chết chúng mày sau lại tự động thủ lục soát."


Nữ nhân trẻ tuổi đột nhiên chỉ vào Hướng Hứa nói: "Còn cả cô bé này nữa, chúng ta cũng muốn. Nhỏ như vậy đã là dị năng giả tinh thần lực, tôi lần đầu tiên gặp được."


Ánh mắt Hướng Hứa ngưng đọng, có chút không cao hứng nhìn nữ nhân trẻ tuổi này, Hướng Dật nhăn chặt mày.


Sắc mặt đám người anh Ba càng ngày càng khó coi, Hướng Hứa nói với anh Ba: "Bảy người đều là dị năng giả, hơn nữa dị năng dao động rất cường đại......"


Anh Ba sửng sốt, sau đó sắc mặt liền càng thêm khó coi, bảy dị năng giả? Khó trách Trương Tiểu Bạch và Chung Húc bị đánh thảm như vậy.


Bạn có muốn comment đánh giá truyện, hãy đăng nhập nhé! imglogin