Chương 38: Dị năng
"Như vậy em thì sao?" Cố Ninh hỏi.
"Tinh thần lực của em có thể bao trùm cả tòa vườn trường này. Nói cách khác bất luận một chỗ nào, chỉ cần em muốn nhìn đến đều có thể nhìn được." Hướng Hứa tự tin tràn đầy nói.
‘Nhìn đến’ trong miệng Hướng Hứa nói, cũng không phải là nhìn như mắt thường, tinh thần lực không thể nói là đôi mắt, mà là một loại cảm giác, giống như là một người mù đang sờ tay lên một vật, sau đó thông qua tinh thần lực truyền ra một tin tức tương đối rõ ràng.
Tinh thần lực của Hướng Hứa có thể trước tiên cảm giác được mấy người đang từ phương hướng nào đi tới, nếu tinh tế hơn một chút cũng có thể căn cứ vào hình dạng trên người, quần áo mà phán đoán ra là nam hay nữ, nếu muốn đạt được nhiều tin tức hơn vậy càng cần nhiều tinh thần lực tới duy trì công tác phân tích tinh tế.
Mà không phải như là mắt thường nhìn thấy, liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra những người đi tới là nam hay nữ, là cao hay lùn, là mập hay ốm.
Cố Ninh gật gật đầu, sau đó nói: "Cho nên em ngoại trừ công năng radar liền không có công năng khác?"
...... Hướng Hứa đầu tiên là bị hình dung của Cố Ninh làm cho sửng sốt một chút, sau đó cẩn thận nghĩ nghĩ, có chút nhụt chí nói: "Ít nhất trước mắt đúng là như vậy." Nhưng cô bé bay nhanh bổ sung: "Nhưng em hiện tại đang nghiên cứu cách sử dụng khác của tinh thần lực. Chị cũng biết, em mới ăn hạt châu kia có mấy ngày. Nếu cho em nhiều thời gian hơn, em sẽ trở nên càng lợi hại hơn. Hơn nữa, chỉ là một cái radar cũng đã có thể trợ giúp chị né tránh được rất nhiều nguy hiểm."
Cố Ninh lại không có tiếp tục rối rắm với hiệu dụng radar, mà rất có hứng thú hỏi: "Em năm nay bao nhiêu tuổi?"
Hướng Hứa đầu tiên là bị đề tài đột nhiên thay đổi làm cho thoáng sửng sốt một chút, ngay sau đó liền hiểu tại sao Cố Ninh hỏi như vậy, vì thế cô bé mang theo một chút kiêu ngạo không dễ phát hiện, nói: "Em năm nay tám tuổi. Học lớp 9."
Cố Ninh cũng không có hỏi cô bé học lớp mấy, cô lại chủ động nói ra, không thể không nói đây là thủ đoạn cô bé dùng để thêm điểm trước mặt Cố Ninh, chứng minh cô thực thông minh, hơn nữa là vượt qua tưởng tượng của Cố Ninh.
Nhưng phản ứng của Cố Ninh lại làm Hướng Hứa hoàn toàn thất vọng, cô chỉ lãnh đạm gật gật đầu, cũng không có đối với việc này cảm thấy có bao nhiêu kinh ngạc.
Điều này làm cho Hướng Hứa nhiều ít có chút thất bại. cô sinh ra đã khác hẳn với người thường, từ ánh mắt đầu tiên mở ra cô cũng đã có thể ghi nhớ được chuyện, nửa tuổi đã mở miệng nói chuyện, một tuổi đã có thể tiến hành nói chuyện lưu loát, về phần chuyện học tập mà tuyệt đại đa số mọi người đều cảm thấy đau đầu, cô thậm chí thập phần nhẹ nhàng, chỉ có gần tám tuổi, cô cũng đã nhảy lớp đến lớp 9. Cũng nhờ đó mà được lên báo rất nhiều, còn có không ít tiết mục TV mời cô phỏng vấn, nhưng cô đều cự tuyệt.
Cô và bạn cùng lứa tuổi căn bản vô pháp tiến hành nói chuyện với nhau, thậm chí có một số người lớn cũng sẽ mạc danh tràn ngập tâm lý kính sợ với cô.
Cô thực giỏi về quan sát người, thực dễ dàng liền bắt được nhược điểm của đối phương.
Mà Cố Ninh này, cô vẫn luôn cẩn thận thăm dò, nhưng ngoại trừ khi cô bại lộ ra bí mật lớn nhất của chính mình, có thể nhìn thấy tương lai, Cố Ninh mới biểu hiện ra kinh ngạc thỏa đáng, nhưng đối thoại lúc sau Cố Ninh đều bình tĩnh đến mức làm người có hơi chút cảm thấy sợ hãi.
Mà cô, đã lâu chưa có cảm thụ qua cái gì gọi là sợ hãi.
Cố Ninh lúc này căn bản không rảnh phân tâm đi để ý cảm thụ của Hướng Hứa, mà cẩn thận ở trong lòng cân nhắc những lời Hướng Hứa nói, sau khi suy nghĩ cô được đến một kết luận, đó chính là sau khi ăn xong tinh hạch việc tiến hóa thành dị năng hay không vẫn phải quyết định bởi chính tiềm năng của người đó.
"Em nói tỷ lệ tinh hạch làm người tiến hóa cũng không phải trăm phần trăm?" Cố Ninh nói.
Hướng Hứa nhanh chóng từ trong cảm xúc thất bại rút ra tới, trả lời câu hỏi của Cố Ninh: "Đúng vậy. Rất nhiều người trở thành dị năng giả, nhưng phần nhiều vẫn là người thường."
Cố Ninh lúc này tâm tình không coi là tốt, thậm chí còn mang theo một ít buồn bực: "Cho nên, chị hiện tại là thuộc về bộ phận nhiều kia."
Đây là một câu trần thuật. Bởi vì sau khi cô ăn hạt châu xong, cô căn bản không có phát hiện bản thân cô có bất luận địa phương gì không giống nhau, nếu không phải không gian đã xảy ra thay đổi rất lớn, cô hiện tại khả năng sẽ càng buồn bực hơn. Nhưng so với tác dụng duy nhất của không gian là trợ giúp chính mình thả lỏng tâm tình, Cố Ninh càng khát vọng thực lực của chính mình tăng cường hơn. Rốt cuộc cô đã thử qua, không gian kia ngoại trừ cô, ai cũng không thể đi vào.
"Rất kỳ quái." Nói tới đây, đôi lông mày của Hướng Hứa cũng không nhịn được nhăn lại như người lớn: "Em rõ ràng có thể cảm giác được trong thân thể chị có dị năng dao động vô cùng cường đại. Hơn nữa đôi mắt của chị cũng biểu hiện ra đặc điểm của người tiến hóa ra dị năng mới có. Nhưng chị lại không phát ra dị năng, em cũng không biết tại sao."
Trong lòng Cố Ninh âm thầm nghiền ngẫm, chẳng lẽ là bởi vì bị không gian trong thân thể đoạt lấy, sau đó tiến hóa không gian, cho nên tuy rằng cô đã tiến hóa ra dị năng, lại không có thể sử dụng dị năng, thật đúng là...... Cố Ninh ở trong lòng thập phần buồn bực thở dài một hơi.
Cố Ninh nói chuyện cùng Hướng Hứa rất lâu.
Cuối cùng Cố Ninh kết thúc: "Em rất thông minh, nhưng người thông minh thường có quá nhiều chủ ý riêng. Chị có thể bảo đảm chỉ cần em đi theo chị sẽ vĩnh viễn không bị đói, không phải mặc rách, nhưng chị cần em hứa hẹn." Khuôn mặt Cố Ninh lãnh túc nói: "Chị sẽ không coi em trở thành một đứa trẻ, nên hoàn toàn có khả năng sẽ áp bức dị năng của em. Mà em cần phải hoàn toàn phục tùng chị, biểu hiện sự thông minh của em một cách thích hợp, ngoài ra, phải quản giáo tốt người anh trai kia của em. Nếu em có thể làm được những việc này, như vậy các em có thể dọn đến ở trong gian ký túc xá này cùng chị và mọi người."
Hướng Hứa lại căn bản không có bị lời Cố Ninh nói dọa đến, ngược lại còn lộ ra một nụ cười nhẹ nhàng, một chiếc lúm đồng tiền nhợt nhạt lúc ẩn lúc hiện trên má phải, làm cô bé thêm vài phần đáng yêu, cô nói: "Trước đó em và anh trai vẫn luôn phát sầu vì việc làm như thế nào để có thể vượt qua được mùa đông sắp tới. Em và anh trai ở thời điểm chôn ba mẹ cũng đã phát ra lời thề, nhất định phải sống sót. Nhưng hai anh em chúng em còn quá nhỏ, mà thế giới này lại quá mức gian nguy, khả năng chúng em còn chưa kịp trở nên cường đại đã bị giết chết." Cô nhìn Cố Ninh, trong ánh mắt tràn ngập cảm kích chân thành, tha thiết: "Em đích xác thực thông minh, cho nên em thực hiểu, nếu mất đi cơ hội lần này sẽ không bao giờ có cơ hội lần thứ hai. Mà chúng em cũng sẽ chứng minh cho chị xem, chứng minh quyết định hôm nay của chị là vô cùng chính xác."
Hướng Hứa sau khi đi ra khỏi cửa ký túc xá mới cảm giác được nghĩ lại mà sợ.
Vô luận cô nói lời kinh động tâm phách, cảm động lòng người như thế nào, Cố Ninh trước sau vẫn chỉ dùng đôi con ngươi thiển sắc lạnh lùng nhìn chăm chú vào cô. Giống như, cuộc nói chuyện này đối với cô mà nói gần như có thể quyết định sinh tử, mà đối với Cố Ninh, lại chỉ là một quyết định có cũng được, không có cũng được. Thái độ Cố Ninh biểu hiện ra ngoài bức cho cô chỉ có thể đánh ra con át chủ bài mà cô chưa chuẩn bị sử dụng, hơn nữa làm ra hứa hẹn mà cô ban đầu không có khả năng đáp ứng.
Nhưng không biết vì sao, rõ ràng ở trong kế hoạch, cô hẳn là sẽ chiếm ưu thế chủ động, nhưng tình thế phát triển lại vượt qua dự tính của cô, mà kết quả cuối cùng cũng khác một trời một vực so với cô tưởng tượng, tuy nhiên cô lại cảm thấy thật cao hứng, ngoài ý muốn thật cao hứng......
Đối mặt với Hướng Dật biểu tình hơi có chút lo lắng, Hướng Hứa gật đầu một cái với hắn, sau đó triển khai một nụ cười xán lạn nhất từ sau khi mạt thế tiến đến nay.
Vì thế, kết quả cuối cùng là, hai anh em Hướng Dật, Hướng Hứa dọn vào gian ký túc xá này.
Mấy người Trình Minh, đạo trưởng Giả hoàn toàn không biết dị năng của Hướng Hứa nên thực rõ ràng biểu hiện ra chính mình ngoài ý muốn.
Rốt cuộc ở bọn họ xem ra, Cố Ninh thật sự không giống như là một người có tâm đồng tình như vậy.
Cố Ninh bảo Hướng Hứa giới thiệu ngắn gọn dị năng của mình, ngoại trừ Hướng Dật, trên mặt mỗi người đều bày biện ra một loại biểu tình thập phần ngạc nhiên, hiển nhiên dị năng của Hướng Hứa đã kinh sợ tới bọn họ.
Đạo trưởng Giả cảm khái nói: "Radar công nghệ cao."
Lại tự giới thiệu đơn giản lẫn nhau một chút.
Sau đó Cố Ninh liền bắt đầu tiến vào chính đề.
"Cháu chuẩn bị nói tin tức tinh hạch cho anh Ba, sau đó cùng anh Ba bọn họ đi ra ngoài giết tang thi thu thập tinh hạch, thừa dịp hiện tại còn chưa có quá nhiều người biết tin tức này, chúng ta cần phải tranh thủ quyền chủ động. Tranh thủ được khoảng thời gian này, chính là chúng ta đã đuổi kịp và vượt qua thời gian của người khác."
Đạo trưởng Giả gật đầu nói: "Cố Ninh nói có đạo lý. Tin tức này một khi được rải ra ngoài khẳng định sẽ làm người nổi điên."
Những người khác cũng tỏ vẻ đồng ý.
Hơn nữa đều ẩn ẩn có chút kích động, Hoàng Mộng Dao, Tạ Vũ Hồng vô luận là tận mắt nhìn thấy Nhan Ngọc sử dụng dị năng, hay là thông qua trong miệng đạo trưởng Giả và Trình Minh biết được có thể tay không biến ra quả cầu lửa đều thập phần hướng tới.
Ánh mắt Cố Ninh nhìn quét một vòng ở trên mặt mọi người, nói: "Như vậy, mọi người nguyện ý đi cùng tôi?"
Mấy người liếc nhau, đều trịnh trọng gật đầu một cái.
Thực hiển nhiên không có người nguyện ý bỏ lỡ cơ hội này.
"Tốt lắm." Cố Ninh nói: "Hướng Hứa, em phụ trách theo dõi cửa nơi tụ tập, nếu có xe quân dụng trở về, thì đó chính là người của anh Ba, lập tức cho chị biết."
Hướng Hứa gật gật đầu, đồng tử hơi hơi co rụt lại, đồng thời tinh thần lực vô hình đã lan đi ra ngoài, thẳng đến cửa chính.
Bên kia theo dõi cửa chính, bên này cô vẫn chuyên chú nhìn Cố Ninh, chờ Cố Ninh an bài bước tiếp theo.
Hoàng Mộng Dao nói: "Nếu chúng ta đều đi, vậy ai chiếu cố cô chú?"
Cố Ninh nói: "Chị sẽ đưa ba mẹ đến chỗ anh Ba."
Dù cho hai đám người Nhan Ngọc, Vương Kế Trung muốn nhân lúc cô không ở nhà tìm phiền toái, vậy cũng phải xem súng trong tay binh lính liên 3 có đáp ứng hay không.
Cố Ninh nói tiếp: "Chờ tiến hóa ra dị năng, chúng ta liền có thể thử tấn công đám tang thi tương đối dày đặc ở khu trung tâm bên kia. Sắp đến mùa đông, chúng ta cần số lượng lớn vật tư, quần áo và chăn bông chống lạnh." Không chỉ bọn họ, còn có binh lính liên 3 và đám trẻ nhỏ. Cố Ninh trước sau không quên được từng đôi mắt tò mò lại ngoan ngoãn kia, tỉnh H mùa hạ nóng bức như bếp lò, mùa đông lại rét lạnh có tiếng, còn đã từng có một năm phát sinh tuyết tai vô cùng nghiêm trọng.
Đây là mùa đông thứ nhất sau mạt thế, đại đa số mọi người ở thời điểm vội vàng rời nhà cũng không có mang theo quần áo chống lạnh, mà không có đủ vật tư chống lạnh, chỉ sợ gần trăm trẻ em kia sẽ không chịu nổi mùa đông này. Chính như lời anh Ba nói, bọn nhỏ hiện tại khả năng còn thực nhỏ yếu, nhưng chung có một ngày, khi thế hệ người các cô chậm rãi già đi, bọn họ sẽ trưởng thành, cường đại.
Bọn họ là hy vọng cho tương lai của thế giới này.
Cho nên ở trong khả năng cho phép của cô, cô cũng hy vọng có thể ở thời điểm đám trẻ còn nhỏ yếu giúp bọn chúng vượt qua mùa đông rét lạnh thứ nhất của mạt thế.
Khu náo nhiệt là nơi tập trung tang thi, khu vực tai họa nặng. Sau mạt thế, rất nhiều người từ nơi đó chạy ra, không còn có người dám đặt chân đến nơi đó. Chỉ dám tìm kiếm nơi ẩn thân ở địa phương hẻo lánh.
Nhưng nơi đó cũng ý nghĩa có rất nhiều siêu thị lớn, trung tâm thương mại còn chưa bị cướp sạch, nơi đó có rất nhiều vật tư bọn họ cần.
Nghĩ như vậy, không gian sau khi tiến hóa hẳn là cũng đủ cho cô càn quét toàn bộ trung tâm thương mại và siêu thị lớn trên toàn tỉnh.
Ngẫm đến đây, buồn bực vì không có dị năng của Cố Ninh đã giảm đi không ít.
Đương nhiên, Cố Ninh cũng không có quên kế hoạch đi đến tiệm vàng nhặt đồ.
Cô hiện tại rất nghèo, vô cùng nghèo, như vậy ngẫm lại, ở mạt thế bên này tuy rằng nguy hiểm một chút, nhưng tiền lời vẫn là rất cao, ít nhất có thể thanh toán hết tiền nợ còn lại trong nhà.
Tóm lại, hiện tại việc cấp bách là tiến hóa ra dị năng. Bao gồm cả ba mẹ cô, nếu ba Cố mẹ Cố đều tiến hóa ra dị năng, cô cũng không cần bọn họ có thể giết tang thi, chỉ cần bọn họ có năng lực tự bảo vệ chính mình, vậy cô sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Nếu may mắn một chút, đạo trưởng Giả, Trình Minh, Hoàng Mộng Dao, Tạ Vũ Hồng cũng đều thành công tiến hóa ra dị năng, vậy áp lực trên người cô sẽ nhẹ đi không ít.
Mà nếu bất hạnh, có ai không tiến hóa ra dị năng, như vậy cô cần phải thận trọng suy xét có còn cần đồng bạn như vậy hay không.
Tuy rằng có chút tàn khốc, nhưng mọi người không thân không thích, muốn nói giao tình cũng mới nhận thức hai ngày, nói khó nghe một chút, bọn họ cũng đơn giản là nhìn trúng thực lực Cố Ninh bày ra ra tới. Mà Cố Ninh bởi vì bọn họ không có bày ra thực lực mà loại trừ bọn họ cũng hợp lý. Đều là theo nhu cầu lẫn nhau.
Đương nhiên, Cố Ninh cũng không hy vọng chuyện như vậy phát sinh, rốt cuộc mấy lần phát sinh nguy cơ trước đó, bọn họ đều là người trước tiên đứng ở bên mình, hơn nữa đối với quyết định của chính mình đều rất ít biểu hiện ra dị nghị, bốn người còn xem như có thể tin cậy, mà sau mạt thế, người như vậy cũng không dễ tìm.
Cố Ninh suy xét rất nhiều sự tình.
Mấy người đạo trưởng Giả lại vẫn đắm chìm trong hưng phấn vì sắp sửa đạt được "siêu năng lực".
Bọn họ đối với dị năng còn chưa có một khái niệm rõ ràng.
Hướng Hứa không có được Cố Ninh cho phép, cũng hoàn toàn không nói nhiều, không có chủ động phổ cập kiến thức về tinh hạch và dị năng.
Mà Cố Ninh đã ở trong lúc nói chuyện với Hướng Hứa, đã có một khái niệm rõ ràng.
Dị năng có năm hệ cơ bản.
Kim - mộc - thủy - hỏa - thổ, thoạt nhìn tốc độ, lực lượng hơi chút có chút bình thường.
Nhan Ngọc phát ra quả cầu lửa thì thuộc về dị năng hệ hỏa.
