NIỀM VUI CỦA CHIM SẺ

Chiều hôm đó, cho dù chị đã về nhưng Tần Nùng vẫn bị anh rể nhốt trong phòng, chịch hết lần này đến lần khác. Cuối cùng, cô run rẩy đến mức đi tiểu, anh rể mới cảm thấy thỏa mãn đút vô chỗ sâu nhất trong cơ thể cô, vui vẻ xuất tinh.

Trước đó, cả người Tần Nùng đều bị anh rể bắn, mặt, vú, giữa hai chân, ở đâu cũng có dấu vết của tinh dịch. Nơi bị bắn nhiều nhất, đương nhiên là huyệt, bên trong tràn đầy tinh dịch sền sệt, chỉ cần huyệt đạo hơi co lại, dịch trắng đậm đặc sẽ trào ra khỏi huyệt, trông cực kỳ dâm đãng.


Sau khi chị về nhà, chị có tới gõ cửa phòng Tần Nùng, lúc đó cô đang bị Lý Thần Niên ấn sau cửa chịch rất mạnh. Chị ở bên kia cửa, gõ liên tục, thấy Tần Nùng không trả lời, chị cho rằng cô chưa ngủ dậy nên thôi, chị đến phòng làm việc để vẽ bản thảo.


Tần Nùng bị làm đờ cả người, cô chưa bao giờ nghĩ, tình dục có thể kịch liệt đến mức độ này. Trong chớp mắt, cô thậm chí cho rằng mình sẽ bị anh rể làm đến khi nào chết mới thôi. May mắn sau đó anh rể tắm cho cô thì cô bình phục lại, cảm giác như nhặt được mạng sống về.


Sau khi chia tay với bạn trai cũ cặn bã, Tần Nùng cho rằng mình có kinh nghiệm tình dục, nhưng chút kinh nghiệm này so với anh rể giống như sự khác biệt giữa một lớp học mẫu giáo bé và lớp học hậu tiến sĩ!


Bây giờ nhìn lại, ngoại trừ một khuôn mặt đẹp, bạn trai cũ cặn bã “không có gì tốt” ở những phương diện khác. Không đúng, không đúng, so sánh với gương mặt tảng băng của Lý Thần Niên, gương mặt của Lộ Tự cũng có thể vứt đi!


Trước khi ăn tối, Lý Thần Niên đưa cho cô một viên thuốc, nói rằng đây là thuốc tránh thai khẩn cấp, “Em chỉ uống một lần thôi, sau này anh sẽ uống thuốc tránh thai.”


Tần Nùng đang uống nước, cô xuýt nữa bị sặc khi nghe những lời này của anh. Cô ho một hồi lâu mới hỏi với vẻ sợ hãi: “Sau này?”


Sắc mặt Lý Thần Niên lập tức lạnh ngắt, liếc cô bằng ánh mắt sắc bén, “Sao nào, em định ngủ xong thì đá anh nữa?”


Tần Nùng quả thật có dự định này. Cô hiện đang ở nhà chị, đụng phải anh rể mỗi ngày, không cách nào tránh khỏi. Nếu anh rể muốn làm gì với cô, cô căn bản không thể từ chối. Hai ngày nữa, tay cô khá hơn một chút, cô sẽ quay lại nơi cô thuê, hoàn toàn có thể tránh mặt anh rể, sau này cũng sẽ cố gắng không ở cùng chỗ với anh. Cứ như vậy, mối quan hệ của hai người có thể dần dần nhạt bớt, cho đến khi nó trở lại đúng hướng.


Đương nhiên, không thể để anh rể biết suy nghĩ này, cho nên đối mặt với câu hỏi của anh rể, cô vội xua tay nói: “Không có, không có đâu, sao em dám?”


Lý Thần Niên hừ lạnh, “Em tốt nhất nên nhớ kỹ những lời này.”


Có thể do hôm nay anh làm tình đủ thỏa mãn, hai ngày tiếp theo, Lý Thần Niên bận rộn công việc, không tới vụng trộm với cô, Tần Nùng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.


Chị hiền lành và trầm tính, nhưng chị là người có định hướng nghề nghiệp. Tuy nói rằng nghỉ phép để ở nhà với em gái, nhưng thật ra chị dành phần lớn thời gian trong ngày để vẽ ở phòng làm việc, rất nhiều thời điểm là trò chuyện với người khác trên điện thoại về bản thiết kế, căn bản không có bao nhiêu thời gian dành cho Tần Nùng.


Tần Nùng ở đến ngày thứ tư, cô nói với chị mình sẽ quay về trường, tuy tay cô chưa lành hẳn, nhưng không thể bỏ bê chuyện học.


Chị cũng rất áy náy trong lòng, cảm thấy mình căn bản không chăm sóc được cho em gái, chị ngẫm nghĩ rồi nói : “Hay là chị thuê người chăm nom em cho đến khi tay em lành nhé.”


Tần Nùng do dự, nói: “Em không cần người trông em, chị thuê người dọn dẹp cho em đi, chỉ cần dọn dẹp là được. Hiện giờ tay em đang bị thương, không thể dọn dẹp, bạn cùng phòng Lâm Tiếu cũng là đứa lười biếng, bình thường không lau chùi gì cả.”


“Vậy cũng được, bình thường em học hành và ăn mặc không cần tiết kiệm, chị lo cho em được.” Chị dặn dò cô.


“Dạ.”


Vì thế nhân dịp Lý Thần Niên không có ở nhà, Tần Nùng giục chị đưa cô về căn hộ gần trường. Khi chị chở cô đến đó, nhìn khung cảnh xung quanh, chị rất hài lòng, dù sao tiền thuê cũng không thấp, điều kiện khá tốt, chị nói với cô: “Không được, chị sẽ mua một căn hộ ở đây cho em, sau đó trang trí cho đàng hoàng.”


Tần Nùng vội nói không cần, “Tính sau đi chị.” Cô chưa xác định phương hướng cho tương lai nên không cần vội mua nhà.


Tần Nùng trở về nên Lâm Tiếu rất vui, ồn ào đòi mở tiệc chúc mừng, còn nói muốn kêu cậu ấm Lâm tới tham gia. Tần Nùng sợ hãi, vội ngăn cản, “Cậu dừng lại ngay, đừng làm mai lung tung cho tớ, tớ sợ cậu quá.”


Hơn nữa, cô đã ngủ với một người đàn ông đẹp trai có chất lượng cao như anh rể, hiện giờ cô không vừa mắt những người đàn ông khác.


Buổi tối trước khi đi ngủ, Tần Nùng nhận được tin nhắn của Lý Thần Niên trong di động.


Lý Thần Niên: “Đâu rồi?”


Lý Thần Niên: “Đã chạy?”


Lý Thần Niên: “Tần Nùng, em chờ đó cho anh.”


Tần Nùng trốn trong chăn run bần bật, nghĩ thầm ai thèm đợi anh, mỗi lần làm tình cứ như sắp đến ngày tận thế, nếu em không chạy, chẳng lẽ chờ anh làm em đến chết hay sao!


Sợ Lý Thần Niên gọi điện thoại tới, Tần Nùng vội vàng tắt máy, nhắm mắt làm ngơ.

Bạn có muốn comment đánh giá truyện, hãy đăng nhập nhé! imglogin