NIỀM VUI CỦA CHIM SẺ

Ngày hôm sau, cái tay bị trặc của Tần Nùng vẫn chưa cử động được, nhúc nhích sẽ đau. Lý Thần Niên không cho cô cử động, hầu hạ cô rời giường mặc quần áo. Đương nhiên, để tiện cho việc chăm sóc, anh chỉ cho cô mặc một cái váy ngủ bằng sa tanh, nhưng váy hôm nay có vẻ mỏng và trong suốt hơn. Khi thắt dây lại, mơ hồ lộ ra cặp vú, chỉ cần núm vú phồng lên là tựa như hoàn toàn bị lộ.

Có chỗ nào là để tiện chăm sóc, tiện cho anh chơi thì có.


Nhớ tới ngày hôm qua, thậm chí là chuyện dâm đãng tối hôm qua, Tần Nùng lập tức cảm thấy xấu hổ. Tuy rằng có chút không hài lòng khi bị chơi đùa, nhưng thật ra cảm giác cũng rất sướng. Tuy nhiên, Lý Thần Niên luôn cứng mà vẫn không chịch cô, như vậy mà sướng à? Cô thật sự không hiểu sở thích tình dục của đại ma vương.


Tần Nùng đứng trước gương, đỏ mặt nhìn mình, tự hỏi cái váy ngủ dâm đãng này là của chị cô thật hay sao? Chị là một người hiền lành và ít nói, có lẽ sẽ không mặc đồ hở hang như vậy.


“Váy ngủ này của chị em thật à?” Tần Nùng hỏi anh rể, tỏ vẻ nghi ngờ.


Lý Thần Niên đứng ở cửa phòng tắm, liếc nhìn cô, không trả lời câu hỏi này mà nói: “Tới rửa mặt.”


Tần Nùng không dám hỏi thêm, từ từ bước tới, để anh rể đánh răng và rửa mặt cho cô. Cô hơi ngượng ngùng nói: “Có phải anh thấy giống như đang chăm con nít không?”


Lý Thần Niên nheo mắt, nhìn cô từ trên xuống dưới, lạnh lùng nói: “Anh không chơi con nít.”


Mặt Tần Nùng càng đỏ hơn, bĩu môi không muốn để ý đến anh. Lý Thần Niên cầm bàn chải đánh răng điện đưa vào miệng cô, nghe tiếng rung, anh nói: “Cái này hoạt động dựa trên nguyên tắc giống trứng rung.”


Nhìn sắc mặt đỏ bừng của Tần Nùng nhanh chóng lan đến tai, anh hài lòng nhếch khóe miệng, nói: “Lần sau có thể thử cái này.”


Ủa chị, sao chị tìm ông chồng biến thái quá vậy!


Cũng may, Lý Thần Niên biết ngày hôm qua chơi cô quá mức nên không có ý giày vò cô. Sau khi phục vụ chu đáo giúp cô rửa mặt xong, hai người xuống phòng ăn dưới lầu. Khách sạn đã đưa bữa sáng tinh xảo tới, Lý Thần Niên chỉ cần hâm nóng.


Lúc đút ăn, anh rể không bảo cô ngồi trên chân nữa mà mỗi người một ghế, đối diện nhau. Hôm nay động tác của anh thành thạo hơn, không đút đổ ra ngoài, tuy nhiên Tần Nùng vẫn ăn cẩn thận, sợ cháo lại rớt xuống người.


Mới ăn được mấy miếng, chị gọi điện thoại tới. Tần Nùng nhìn tên người gọi, đột nhiên cảm thấy căng thẳng giống như bị bắt gian tại giường, vội vàng ngẩng đầu nhìn anh rể. Anh vẫn bình tĩnh, sau khi đút cháo vào miệng cô mới duỗi tay lấy điện thoại di động tới gần, hỏi cô: “Chỉ là gọi điện thoại thôi, em căng thẳng chuyện gì?” Nói xong, anh giúp cô nhận điện thoại.


Người đàn ông này không biết xấu hổ là gì, còn hỏi vì sao cô căng thẳng. Bọn họ đã lên giường, cô không thể chột dạ hay sao?!


Cũng may chị chỉ gọi điện thoại bình thường chứ không phải video call, nên không nhìn thấy cái váy quá mức dâm đãng của cô.


“Chị”


“Tiểu Nùng, tay em bị sao vậy, vì sao bị thương?” Chị ở đầu bên kia điện thoại rất lo lắng hỏi cô.


Tần Nùng hơi ngạc nhiên, cô không muốn nói chuyện bị thương cho chị biết, còn đặc biệt dặn dò anh rể. Kết quả chị ở tận nước ngoài vẫn biết, thật thần kỳ, vì thế cô tò mò hỏi: “Sao chị biết?”


“Chị nhìn thấy vòng bạn bè của Lâm Tiếu.” Chị nói: “Sao, có nghiêm trọng không? Chỉ bị thương một tay phải không? Còn chỗ nào khác hay không?”


Lại là Lâm Tiếu, loại bạn chuyên môn ngáng chân bạn bè thế này, nên cắt đứt quan hệ cho rồi! Hừ!


“Dạ không, chỉ có một tay.” Tần Nùng lừa dối chị, nói: “Anh rể đã đón em về nhà chăm sóc, chị đừng lo lắng.”


“Vậy à, tốt quá, khi nào chị về sẽ cảm ơn anh rể của em.”


Mật khẩu của năm chương sau: Tìm chữ được viết nghiêng trong chương trước, viết liền, không dấu, viết hoa chữ cái cuối cùng


Tần Nùng nghĩ thầm: Thật ra không cần cảm ơn đâu, anh rể vừa chăm sóc cô, vừa dùng thân thể của cô làm thù lao.


Mới nghĩ như vậy, cô thấy Lý Thần Niên kéo ghế để hai người gần hơn, múc cháo đưa qua, ra hiệu cho cô vừa nói chuyện điện thoại vừa ăn.


Chị gái nghe thấy cô đang ăn nên dặn cô phải ăn thanh đạm một chút.


Tần Nùng vừa nói chuyện với chị vừa ăn cháo, đột nhiên cảm thấy giữa hai chân mình bị đụng. Cô cúi đầu nhìn, phát hiện một chân của anh rể đã chen vào giữa hai chân cô không biết từ khi nào, ép vạt áo ngủ của cô bị biến dạng, tách ra hai bên, để lộ âm hộ mũm mĩm không có lông. Vì ngồi quá gần nên đầu gối của anh rể đè ngay lên huyệt cô.


Tần Nùng thầm run rẩy, cảm giác dục vọng bị chi phối lập tức dâng lên, cô vô thức dang hai chân ra xa hơn, âm vật nhạy cảm sưng to vừa chạm vào lớp vải hơi thô của quần tây, cảm giác tê dại đột nhiên nảy sinh.


Cô nheo mắt, cắn môi dưới, đặc biệt gợi cảm, ánh mắt Lý Thần Niên tối sầm, yết hầu lên xuống, anh lại đưa muỗng cháo đến miệng Tần Nùng, ra hiệu cô há miệng, cùng lúc đó, đầu gối của anh cũng ấn mạnh vào giữa hai chân cô.


“Ưm……” Cô không khỏi kêu lên.


Âm thanh này bị chị nghe thấy, chị hỏi cô: “Sao vậy?”


“Không có gì, em vừa ăn cháo nóng quá.” Tần Nùng vừa nói dối chị, vừa không nhịn được vặn vẹo eo, để huyệt dâm cọ vào đầu gối anh rể.


Thoải mái quá……

Bạn có muốn comment đánh giá truyện, hãy đăng nhập nhé! imglogin