NIỀM VUI CỦA CHIM SẺ

Tuy Lý Thần Niên nói những lời mà phụ nữ oán hận mới nói, nhưng vẻ mặt anh lại u ám lạnh lẽo, tựa như có thể hắc hóa bất cứ lúc nào. Tần Nùng run bần bật, nghĩ thầm đại ma vương cuối cùng cũng hiện nguyên hình hay sao?


Nuốt nước miếng, cô cố gắng lý luận với đại ma vương: “Em thấy chúng ta như vậy là không đúng, em không muốn tiếp tục làm chuyện có lỗi với chị.”


Lý Thần Niên bật ra một tiếng cười lạnh từ mũi, cúi đầu, nói vào tai cô: “Lúc bị anh liếm đến cao trào, sao em không nói là chúng ta không đúng? Sướng xong rồi trở mặt, xem ra em rất có tài làm kẻ cặn bã.”


Tần Nùng không biết nên nói gì. Cô quả thật đã trải qua những gì mà anh rể nói, thân thể của cô bị anh hấp dẫn, đây là sự thật không thể phủ nhận, “Anh rể……” Cô nhìn anh có chút cầu xin, nhỏ giọng hỏi: “Không thể coi như không có chuyện gì xảy ra hay sao?”


“Không thể.” Vẻ mặt Lý Thần Niên lạnh như băng, nội tâm xuýt nữa bị nổ tung. Anh đã nấu chín miếng thịt - cô em vợ - này, thơm mềm ngon miệng, chuẩn bị ăn thì xuýt nữa bay mất, anh có thể không tức à?


Lúc này, phòng ngủ chính cách phòng làm việc một phòng khách nhỏ đột nhiên truyền đến tiếng mở cửa.


Anh rể đang dựa vào cửa nói chuyện với cô em vợ, cả hai nhất thời cứng đờ thân thể vì tiếng động nhỏ này. Giây tiếp theo, anh rể nhanh chóng ôm cô em vợ bước vào phòng làm việc, sau đó ôm cô trốn sau cánh cửa.


Một không gian hình tam giác khép kín được hình thành giữa cánh cửa và tủ sách, đủ để chứa hai người, nhưng phải ôm chặt mới được.


Tần Nùng hơi choáng váng, không hiểu tại sao chỉ trong nháy mắt, mình và Lý Thần Niên lại trốn sau cánh cửa? Bọn họ chỉ trò chuyện bình thường, không làm gì sai trái, vì sao phải trốn?


Nhưng giờ đã trốn rồi, nếu đi ra ngoài sẽ kỳ quái hơn.


Tần Nùng vô cùng buồn bực trong lòng, lén trừng mắt với đại ma vương, nhưng thật xui xẻo, đại ma vương cũng cúi đầu nhìn cô, bốn mắt nhìn nhau.


Bàn tay Lý Thần Niên đặt sau eo cô di chuyển xuống, véo mạnh vào mông cô coi như cảnh cáo.


Hai người trốn trong góc bí mật, cơ thể dính sát vào nhau, có thể cảm nhận rõ ràng lồng ngực phập phồng. Càng buồn bực hơn là, bởi vì hông của họ cũng chạm vào nhau, Tần Nùng nhanh chóng cảm nhận được chim khủng của Lý Thần Niên đang phát triển mạnh mẽ.


Sao anh có thể cứng vào thời điểm nguy cấp như thế này???


Bên ngoài phòng làm việc, vẻ mặt chị còn ngái ngủ, vừa cào tóc, vừa đi ngang qua phòng khách nhỏ tìm Tần Nùng. Tìm khắp nơi cũng chẳng thấy ai, chị cầm di động gọi cho Tần Nùng, phát hiện di động của Tần Nùng để ở trong phòng ngủ, cô không mang theo.


“Kỳ quái, chạy đi đâu rồi?” Tần Ý lẩm bẩm, khi cô trở lại phòng khách nhỏ bên ngoài phòng làm việc, di động của Tần Ý đột nhiên vang lên. Cô xem cuộc gọi, nhanh chóng bắt máy, sau đó ngồi xuống sô pha đơn trong phòng khách nhỏ.


Mặt Tần Nùng hướng về phía cửa phòng làm việc.


Có lẽ là điện thoại của đồng nghiệp chị gọi tới, hai người bắt đầu thảo luận chi tiết của vấn đề.


Sau cánh cửa của phòng làm việc, Tần Nùng bị anh rể ôm vào lòng, cảm giác mình bị dồn vào ngõ cụt, tiến thoái lưỡng nan, không biết nên làm gì. So sánh với sự lo lắng của Tần Nùng, Lý Thần Niên có vẻ bình tĩnh hơn nhiều, vẻ lạnh lẽo trên mặt đã giảm bớt. Anh nhéo cằm Tần Nùng để cô ngửa cổ, sau đó cúi đầu hôn cô mãnh liệt.


Tần Nùng vừa sợ vừa lo, giơ tay định đẩy anh, nhưng lực của người đàn ông quá mạnh, cô căn bản không đẩy anh ra được.


Thật khủng khiếp.


Chị đang nói chuyện điện thoại trong phòng khách cách vài bước, trong khi cô và chồng của chị trốn sau cửa hôn nhau, còn chuyện nào trắng trợn hơn yêu đương vụng trộm không?!


Tim Tần Nùng đập thình thịch, căng thẳng đến mức quên cả thở. Anh rể ngậm môi cô, dùng lưỡi đẩy ra, sau đó lưỡi anh chui vào, cuộn lưỡi cô rồi mút mạnh.


Biết rõ đây là chuyện không thích hợp, nhưng Tần Nùng vẫn nhanh chóng bị anh rể hôn mềm nhũn cả người. Mặt hai người cực gần, hơi thở dồn dập và nóng rực quyện vào nhau, phả hơi ấm vào mặt đối phương, tạo ra một lớp mờ ám vô hình.


Lý Thần Niên vừa hôn cô em vợ, vừa không ngừng vuốt ve thân thể cô. Không gian quá nhỏ khiến cô không dám phản kháng, chỉ có thể dựa vào người anh, để tùy ý anh dùng tay đốt lửa trên người cô .


Tiếng chị nói chuyện điện thoại chưa từng bị gián đoạn, bởi vì khoảng cách quá gần, bọn họ có thể nghe rõ chị đang nói gì, cho nên Tần Nùng càng không dám hé răng. Lý Thần Niên nắm nhược điểm này, động tác càng lúc càng nhiều hơn.


Anh thậm chí còn vén váy ngủ của cô lên, cởi quần lót cô ra, sau đó đặt tay vào giữa hai chân cô để sờ huyệt không có lông, cả bàn tay anh dính đầy dâm thủy.


Anh lẳng lặng cười, kề miệng bên tai cô, nói bằng hơi: “Nứng chảy cả nước mà còn muốn cắt đứt với anh à?”


“Đừng như vậy……” Tần Nùng nhỏ giọng ngăn cản anh.


Người đàn ông phớt lờ cô, cởi quần mình, thả dương vật khủng thô cứng ra, sau đó nhấc một chân cô lên, mở rộng hai chân cô, để huyệt hoàn toàn lộ ra.


Khi quy đầu nóng rực chọc vào âm vật của cô, Tần Nùng sướng run cả người. Cô chỉ có thể cử động bàn tay, bóp chặt cánh tay anh, muốn ngăn cản anh, nhưng dục vọng đã dâng trào, căn bản không có lý trí gì cả.


Lý Thần Niên không màng vợ mình đang ở bên ngoài, vẫn nắm dương vật to, bắt đầu cọ xát vào huyệt cô em vợ.


Ngoài cửa là thế giới yên tĩnh, chị đang ngồi cạnh cửa sổ nói chuyện điện thoại dưới ánh nắng, còn đứa em gái thân yêu lại trốn trong bóng tối, cọ xát bộ phận sinh dục một cách dâm đãng với anh rể.


Tần Nùng cắn chặt răng, kìm nén tiếng rên rỉ sắp tràn ra khỏi miệng, nhưng dường như Lý Thần Niên thấy chưa đủ kích thích, nhân dịp Tần Nùng thả lỏng eo dựa vào người anh nghỉ ngơi, anh cầm dương vật nóng rực chấm dịch nhầy nhụa ở miệng huyệt của cô, đột nhiên duỗi thẳng eo, đẩy dương vật thô to vào huyệt.


“Ôi!!!” Tần Nùng lập tức mở to mắt, huyệt bị căng đến cực điểm khiến cô vừa đau vừa sướng.

Bạn có muốn comment đánh giá truyện, hãy đăng nhập nhé! imglogin