NIỀM VUI CỦA CHIM SẺ

Phía trước là cái bàn cứng và lạnh, phía sau là Lý Thần Niên cao lớn, Tần Nùng muốn nhích mông mấy lần nhưng bị người đàn ông sau lưng cố định ở góc bàn.

Âm vật sưng to bị đè lên mặt bàn lạnh lẽo, lăn qua lăn lại giống như cục bột, góc bàn tròn ấn vào giữa hai chân cô, đè miệng huyệt, có rất nhiều lần, Tần Nùng tưởng góc bàn đã đâm vào huyệt cô.


Cô vừa rên rỉ, vừa kêu không cần, nhưng huyệt lại bị kích thích đến mức dâm thủy không ngừng chảy ra, Chất lỏng trong suốt sền sệt nhanh chóng thấm ướt góc bàn, mặt bàn vốn nhẵn bóng càng thêm trơn láng.


“A a a…… A a……” Tần Nùng không nhịn được rên rỉ, ngẩng đầu, dựa người vào ngực người đàn ông. Anh ôm chặt cô, liên tục đẩy hông đâm cô, khiến cô sinh ra ảo giác trong lúc đê mê, hình như cô bị anh rể đè lên bàn, chịch cô thật mạnh từ phía sau.


Cơ thể cô không ngừng lắc lư vì bị anh rể đâm, cặp vú trắng nõn đong đưa theo từng lớp sóng, góc bàn ướt át ra ra vào vào giữa hai chân. Âm vật nhạy cảm sưng đỏ bị mài không còn hình dạng, khoái cảm trong sự tra tấn biến thái càng tích tụ nhiều hơn, cho đến khi nó nổ tung trong cơ thể cô, Tần Nùng cảm thấy thân thể như bị điện giật, run rẩy leo lên đỉnh.


“Sướng không?” Anh mỉm cười hỏi bên tai cô, nhưng cô đã hưng phấn đến cao trào, căn bản không rảnh để trả lời.


Xong việc, Tần Nùng không thể nhìn thẳng vào bàn ăn.


Anh rể rất bình tĩnh, lấy cái khăn trải bàn sạch tới lau góc bàn cẩn thận, giống như thứ đổ trên đó chỉ là nước máy bình thường, chứ không phải là dâm thủy của cô.


Mãi cho đến tối đi ngủ Tần Nùng mới nhận ra, anh rể hơi biến thái! Tuy bề ngoài trông lạnh nhạt và cấm dục, nhưng thật ra chơi nhiều kiểu đáng sợ. Không biết bình thường ở với chị gái có biến thái như vậy không?


Cô không dám hỏi chuyện này, sợ anh rể lại nghĩ ra chiêu gì đó để chơi cô.


Hiện giờ xem ra, tuy anh rể mới 30 tuổi, trẻ hơn nhiều so với những sếp lớn của các công ty, nhưng xét về mặt giới tính, có lẽ bản lĩnh hơn các sếp lớn đó. Thảo nào lúc trước bị bỏ thuốc, anh vẫn bình tĩnh, gặp cảnh tượng dâm loạn ở câu lạc bộ cũng cực kỳ bình tĩnh, phỏng chừng ở trong mắt anh, mấy thứ này chỉ là trò trẻ con mà thôi.


Sau khi phân tích xong, Tần Nùng càng sợ anh rể hơn, đúng là đại ma vương thực sự!


Ây dà ~


Trước khi đi ngủ, Tần Nùng nhận được tin nhắn WeChat của Lâm Tiếu. Đến lúc này, cô nhóc mới nhận ra, “Hóa ra sếp Lý là anh rể của cậu à? Sao cậu không nói sớm, tớ còn tưởng là kim chủ có thể lên giường với cậu!”


Tần Nùng bĩu môi, nghĩ thầm: Cũng gần như vậy, thân thể đã bị anh ấy chơi cả ngày, chỉ chưa cắm vào thôi, có khác gì lên giường đâu.


Cô nhấn nút thoại trả lời: “Có phải chỉ cần làm sếp lớn, thì sẽ là kim chủ trong mắt cậu không?"


Lâm Tiếu nhanh chóng gửi tới: “Tớ mới nghĩ lại, thấy anh rể cũng không tệ, anh ấy đẹp trai, cậu có muốn thử lén lút với anh ấy không? Đừng để cho chị cậu biết.”


Không cần thử, đã lén lút rồi, nguyên cả buổi chiều!


Cuối cùng cô chỉ gửi một biểu tượng tạm biệt, sau đó khóa màn hình, chuẩn bị tắt đèn đi ngủ.


Đúng lúc này, cửa phòng cô cạch cạch từ bên ngoài mở ra. Chẳng mấy chốc, dáng người thon dài của người đàn ông xuất hiện trong tầm mắt cô, vẫn mặc bộ đồ ở nhà kiểu cũ, đeo kính gọng vàng, trông trí thức và trong sáng, hoàn toàn không giống đại ma vương đè cô vào góc bàn mài huyệt, dáng vẻ này thật sự lừa gạt người ta.


“Anh rể…… còn chuyện gì hay sao?”


Lý Thần Niên đi tới, kéo chăn đắp cho cô, nói: “Gần đây chăm sóc em nên tối nay anh sẽ ngủ với em.”


“Ngủ… với em? Ngủ… Ngủ trên giường à?”


“Ừm”


Anh gật đầu, tháo kính ra đặt lên bàn đầu giường, sau đó vén chăn, nằm xuống với vẻ mặt thoải mái.


Chuyện chuyện chuyện…… này phát triển quá nhanh!

Bạn có muốn comment đánh giá truyện, hãy đăng nhập nhé! imglogin