NIỀM VUI CỦA CHIM SẺ

Lúc tắm cho cô, cho dù cả người anh rể ướt đẫm vẫn không cởi quần áo, nhưng lúc này ở trên giường, cô đang đắp chăn mà anh rể đã cởi quần ra, tim Tần Nùng lập tức vọt lên tới cổ họng, sau đó đập điên cuồng.

Toàn bộ cơ quan cảm giác khác trong cơ thể đều ngừng hoạt động, chỉ còn lại đôi mắt nhìn chằm chằm vào háng anh. Dù bị vạt áo che lại, đũng quần vẫn bị đẩy lên cao, quần lót đã biến dạng, lông mu đen lộ ra từ mép quần.


Cuối cùng đã tới rồi sao? Cô bị chơi cả ngày, liệu cuối cùng có bị anh rể chịch không?


Tần Nùng không rõ tâm trạng của mình lúc này, cô nên cảm thấy áy náy, dù sao người này cũng là người đàn ông của chị, nhưng do bị dục vọng khống chế quá lâu, giờ cô chỉ muốn ích kỷ được giải phóng hoàn toàn một lần.


Cô nhìn thấy anh rể cởi quần ra và ném sang một bên, sau đó trở về tư thế cũ, quỳ trên người cô, còn cô vẫn đắp cái chăn mỏng chết tiệt đó!


Có phải trình tự bị sai không? Không phải anh nên vén chăn trước hay sao?


Nghe anh nhàn nhạt ra lệnh: “Mở chân ra.”


Tần Nùng đã quen nghe theo mệnh lệnh của anh, nghe anh nói vậy, cô ngoan ngoãn mở hai chân ra đến góc cực hạn. Sau đó, thấy anh nhích đầu gối, quỳ giữa hai chân cô một cách tự nhiên, giữa hai cơ thể cách một lớp chăn không mỏng không dày……


“Anh rể……” Giọng cô run rẩy khẽ gọi anh.


Lý Thần Niên thong thả cúi xuống, đẩy chim khủng sắp ló đầu ra từ lưng quần vào giữa hai chân cô cách quần lót và lớp chăn, mặt anh cũng cúi xuống, áp vào tai cô. Vì thế mỗi lần anh thở đều được khuếch đại vô hạn bên tai cô, kích thích thính giác cô từng chút một.


Khi hơi thở của anh dần dần nặng nề, eo và hông anh cũng nhẹ nhàng đong đưa, thao túng con chim to cứng của anh, chọc vào huyệt giữa hai chân, trứng rung vẫn chấn động không ngừng ở trên âm vật của cô.


Tuy rằng cách lớp chăn, nhưng vừa rung động vừa đâm vẫn mang đến kích thích rất lớn cho Tần Nùng. Cô khó chịu, thở dốc rất nhanh, rên rỉ kêu anh, “Anh rể… Anh rể…… Ưm ưm…… A a a a……”


“Ừm……” Anh nhẹ nhàng ngâm nga bên tai cô, âm thanh như tờ giấy nhám, cọ mạnh vào màng nhĩ, lập tức khiến cô nổi da gà.


Lúc đầu anh chỉ chọc từng cái vào huyệt cô, sau đó anh có chút không khống chế được cảm xúc, lắc lư eo từ từ mạnh hơn, nhanh hơn, đâm liên tục đẩy Tần Nùng lên xuống, anh phải đưa tay giữ chặt eo khóa cô lại.


Tuy rằng có chăn che lại, nhưng lực đẩy nhanh vẫn khiến Tần Nùng có ảo giác bị chịch.


Khoái cảm càng ngày càng mạnh, huyệt đã bắt đầu co giật, khi khoái cảm ập đến, cảm giác nín tiểu trước đó càng ngày càng rõ ràng.


Tần Nùng hơi lo lắng, cô buộc mình tỉnh táo lại từ khoái cảm tràn ngập này, hoảng sợ nói: “Anh rể…… không chịu nổi nữa, em thật sự, thật sự muốn tiểu… A a……”


Anh rể thấp giọng cười bên tai cô, sau đó gằn từng chữ: “Vậy tiểu đi.”


“Không…… Không được, em không muốn tiểu trên giường……… Ưm ưm……” Tần Nùng sắp bật khóc.


Tuy nhiên, anh rể thật tàn nhẫn. Cô không thể tưởng tượng được, anh không những không ngừng cọ xát huyệt cô, anh còn sờ lên bụng dưới của cô, sau đó xoa và ấn từng chút một. Bàng quang vốn đã căng đầy, dưới sự cọ xát của anh càng như muốn nổ tung.


Cảm giác này quá khó chịu!


Lúc này, cảm giác tê dại và rung động trên âm vật, sự sảng khoái co giật trong huyệt, cùng với sự gấp gáp của việc nín tiểu, toàn bộ cảm giác hội tụ xuống phần dưới cơ thể cô. Khoái cảm tựa như quả cầu tuyết, càng lăn thì càng lớn, càng lăn thì càng nhanh, sau đó bị ném lên cao rồi đập xuống thật mạnh.


Vào lúc cao trào, cô mơ hồ nghe thấy tiếng pháo hoa nổ trong đầu, sau đó là tiếng nước tiểu xì xào vui vẻ trào ra, được chăn bao phủ lại.


Dương vật của Lý Thần Niên ấn bên ngoài chăn cũng nhanh chóng cảm nhận được sự ẩm ướt của chăn, anh khẽ cười, giọng khàn khàn bên tai cô: “Sướng đến mức tiểu luôn, thật dâm đãng.”

Bạn có muốn comment đánh giá truyện, hãy đăng nhập nhé! imglogin