PHÉP TẮC THƯỢNG VỊ
Chương 137  

“Chơi… chơi cái gì?”


Không hiểu sao Quý Du Nhiên cứ cảm thấy người đàn ông trước mắt mình có chút biến hóa, nhưng lại không rõ là biến hóa chỗ nào.


“Em sẽ biết liền thôi.”


Người đàn ông chăm chú nhìn cô, rồi rũ mắt xuống nhìn vào hạ thể của cô.


Ân hộ phình phình múp míp, khe huyệt không hề che đậy, dam dịch vẫn còn thấm ướt trên đó, môi âm hộ bị cọ xát trở nên hồng hồng và sưng lên, xung quanh còn dính đầy tinh dịch trắng đục của hắn.


Thật là, tên kia cũng không ôn nhu tí nào nha.


Quý Du Nhiên bị cái nhìn chăm chú của Cảnh Tông khiến cho giật mình, cô cảm thấy ánh mắt hắn đang nhìn cô cứ như đang nhìn một món điểm tâm ngon miệng.


“Ôm chân của chính mình đi.” Tiếng nói trầm thấp mát lạnh của người đàn ông có một sức mạnh khiến người không thể kháng cự.


Dưới tràng khí áp này, Quý Du Nhiên đột nhiên sinh ra sợ hãi, cô theo bản năng “a” một tiếng, thuận theo mệnh lệnh, tự ôm đùi của mình, khe huyệt vẫn duy trì tư thế mở cửa chờ sẵn.


Nhưng nghĩ đến nơi đó vừa rồi mới mất khống chế lại chưa rửa sạch sẽ, cô lập tức thẹn thùng muốn khép chân lại.


“Đừng nhìn nữa… còn chưa rửa sạch sẽ.”


Cảnh Tông hứng thú dạt dào nhìn cô, không nói chuyện, xuống giường rời đi, chỉ chốc lát sau cầm một chai rượu vang đỏ tới.


Quý Du Nhiên nhận ra đó là chai rượu vang khi nãy cô mở ra để uống.


Cô còn đang nghi hoặc hắn đang định làm gì, liền thấy hắn mở nút bình, sau đó…


Đem rượu vang tưới lên hạ thể của cô!


Cô dường như đã biết hắn muốn làm gì.


Người đàn ông ý vị thâm trường nhìn cô một cái: “Đây không phải đã rửa sạch rồi đó sao?”


Nói xong, hắn liền cong môi, một bên chậm rãi tưới rượu lên, một bên xoa nắn môi âm hộ, giống như đang tưới nước lên mảnh đất phì nhiêu, thành kính mà nghiêm túc rửa sạch, trong không khí nháy mắt lan tỏa hương vị rượu vang đỏ thuần khiết.


Bỗng nhiên, đốt ngón tay lưới qua âm đế, đầu ngón tay thâm nhập vào bên trong.


"Ô ~”


Quý Du Nhiên cắn môi run lên một chút.


Người đàn ông vô cùng vừa lòng với phản ứng của cô, mỉm cười nói: “Có còn nhớ không? Lần trước chúng ta chơi như vậy đó.”


Ngón tay quấy loạn hoa huyệt, âm đế ẩn sâu bên trong cũng bị kéo ra ngoài, ngón tay thô ráp nhéo lên tiểu thịt châu lúc nặng lúc nhẹ.


Quý Du Nhiên thấp giọng rên rỉ, sau khi nghe được câu này, cô sửng sốt trong chớp mắt, sau đó lại đột nhiên nhớ đến cái đêm ở trang viên Vạn Đức.


“...Hóa ra không phải là mộng.” cái miệng nhỏ nhất thời dẩu lên do bất mãn: “Tôi… ờ… đương nhiên nhớ rõ. Nhưng không phải Cảnh tiên sinh anh… lúc ấy nói là không có làm gì đó sao.”


Tay chân của Quý Du Nhiên ôm một lúc đã cứng đờ, khe huyệt bị khuấy đảo vang lên tiếng nước òm ọp.


“Là Ethan.” người đàn ông bất mãn sửa lời cô: “Kêu sai tên thì phải chịu trừng phạt.”


Ba ngón tay khép lại, đồng thời dùng sức cắm vào hoa huyệt, cứng rắn tạo thành một lỗ nhỏ bên trong hoa huyệt của cô.


Quý Du Nhiên “a” một tiếng, eo còng cứng lại, cô nghĩ là mình gọi sai ở đâu, tên tiếng Anh và tên tiếng Trung chắc là khác biệt, nhưng lời còn chưa nói ra, rượu vang đỏ lại lần nữa tưới xuống.


Lần này, bởi vì hoa huyệt đã mở sẵn, một ít rượu lập tức chảy vào trong động!


"A~ không cần! Cảnh Tông ~”


Quý Du Nhiên duỗi tay che hoa huyệt lại, phần đùi không còn được giữ lại, vừa rơi xuống liền được người đàn ông lạnh tay lẹ mắt hướng vai vào đỡ lấy.


Còn thanh hung khí dưới háng của hắn kia không biết đã ngạnh lên từ khi nào, vô thanh vô tức chống trước hậu huyệt của cô.


“Đã nói là gọt sai tên thì phải chịu phạt.”


Nơi quy đầu đã dính đầy dam dịch và rượu, dùng sức đỉnh vào, liền trực tiếp đẩy ra tầng nếp gấp bên trong hậu đình, thọc đi vào!


"A ~!"


Quý Du Nhiên ngả người về phía sau, ngón chân cũng cuộn tròn lên.


Quy đầu đã đi vào, may là lúc trước cô đã từng dùng qua trứng rung, nên lúc này mới miễn cưỡng thừa nhận được quy đầu.


Nhưng nếu nhiều hơn thì lại không được.


Cảnh Tông nhướng chân mày, giống như phát hiện được lục địa mới, nở nụ cười như không cười.


“Ồ, nơi này chưa từng chơi qua à?” Nói xong hắn lại thẳng lưng tiến vào thêm một ít.


Quý Du Nhiên lúc này thật sự đã bị dọa đến hoa dung thất sắc.


Tuy có bôi trơn, nhưng nơi này chưa từng bị cắm vào, bỗng nhiên không có báo trước bị chen vào nửa căn dương vật, nỗi sợ tâm lý còn lớn hơn nỗi sợ thân thể.


“Cảnh... A ~ Ethan, Ethan... Từ bỏ… Không cần cắm nơi đó.”


Giống như lúc trước, khi các người đàn ông kia định chơi hậu huyệt của cô, thì cô cũng mở miệng xin được bỏ qua với Cảnh Tông, nhưng người đàn ông trước mắt này căn bản không tiếp nhận lời cầu xin của cô.


Ngược lại, cô càng trốn thì hắn càng cảm thấy hưng phấn, cuối cùng dứt khoát lấy nút chai rượu vang đỏ nhét vào hoa huyệt phía trước của cô, bịt kín lại rượu vang đỏ vừa mới đổ vào khi nãy.


“Ừ, bịt lại thế này, thì một giọt cũng không chảy ra được.”


Quý Du Nhiên cảm thấy thẹn thùng đến mức cả cơ thể trở nên đỏ ửng, cô thật không ngờ được rằng Cảnh tiên sinh còn có một mặt như thế này.


Hậu huyệt cất chứa dương vật, hoa huyệt bị rót rượu vang, còn bị bịt lại bằng nút, cô ô ô cất tiếng rên rỉ, mông muốn lùi về sau.


Nửa thanh dương vật bên trong hậu huyệt như có ý trừng phạt, ý đồ đi sâu vào bên trong, cô lập tức cảm giác thân thể như muốn chia làm hai.


“Còn chạy loạn nữa là nút chai sẽ kẹt ở bên trong, không lấy ra được đó.”


Người đàn ông một tay bóp lấy eo của Quý Du Nhiên, đè cô lại, không cho cô trốn thoát.


Lời này cuối cùng đã dọa lấy cô, khiến bên trong cô càng trở nên co rút hơn nữa, nút chai lấp lửng ở bên ngoài.


Nhưng Quý Du Nhiên sao có thể nghĩ được nhiều hơn nữa? cô vừa nghe những lời này thì liền trở nên thành thật, một cử động cũng không dám, cẳng chân được đặt trên vai của người đàn ông đều run lên.


Cô chưa bao giờ thử chơi qua hậu huyệt!


Thanh âm của Quý Du Nhiên nhịn không được mà trở nên nức nở: “Ethan… tôi sợ...”


“Ngoan, sẽ không làm đau em đâu.”


Người đàn ông ôn nhu hôn lên phần chân của cô, nhưng dương vật của hắn lại không ôn nhu như vậy, nó dần tiến vào gần thành ruột, tiến vào nhiều nhưng lui ra thì ít, chậm rãi giống như thao huyệt, dường như đang giúp cô từ từ thích ứng

sự xâm nhập của hắn.


Sau mấy hiệp tiến lùi, cuối cùng đã đi vào toàn bộ.


Hắn sướng đến mức thở dài một tiếng.


Sao trên người tiểu tao hóa nơi nào cũng chặt chẽ đến vậy?


Quý Du Nhiên cảm thấy mông nóng rát, có một cảm giác căng trướng xa lạ, không thể nào mô tả.


Tuy cũng không quá đau, nhưng cũng không phải đặc biệt thoải mái, nhưng so với những cái khác, sảng khoái trên mặt tinh thần cũng đủ rồi.


Cô chỉ cần nghĩ đến bản thân không chỉ bị Cảnh Tông thao đến mức mất khống chế, còn bị hắn thao hậu huyệt, chất adrenalin trong cơ thể tăng lên vèo vèo, toàn bộ các sợi dây thần kinh trong não bộ, hưng phấn đến mức căng như dây đàn.


Chỉ mới nghĩ đến đó thôi, dam dịch từ hoa huyệt tuôn trào như suối chảy.


"Damn it!"


Dương vật bị kẹp chặt nổi gân thình thịch, Ethan nằm trên người Quý Du Nhiên thầm chửi nhỏ một tiếng, không thể nhịn thêm được nữa, hắn nắm lấy bầu vú cô không cố kỵ lập tức thao lộng.


"A~ chậm một chút chậm một chút ~”


Hậu huyệt vừa mới thao nhập sao có thể chịu được cường độ lớn đến vậy, Quý Du Nhiên cảm thấy trước mắt mình biến thành màu đen, cảm thấy sắp hôn mê đến nơi rồi.


Nhưng theo sự thọc vào rút ra liên tục, cô dần dần thích ứng loại khoái cảm có chút khô khốc này.


“Không thích tôi thao cái động này của em sao? Hở?”


Hai chữ “thao em” từ trong miệng Ethan nói ra, nháy mắt đã khiến Quý Du Nhiên sinh ra sự kích thích mãnh liệt, trên mặt cô chảy đầy nước mắt sinh lý, chóp mũi hồng hồng, đầu gật gù.


“Thích… Um… thích… anh thao nơi nào, tôi… cũng thích.”


Cúc huyệt bị thao, hoa huyệt cũng không nhàn rỗi.


Hỗn hợp rượu vang đỏ và dam dịch tụ lại trước cửa động, cuối cùng bởi vì tích góp quá nhiều mà đẩy về phía trước, cuối cùng “ba” một tiếng, nút chai bắn ra ngoài.


Hô hấp của Ethan nặng nề hơn, hận không thể tiến nhập người cô khảm vào thân thể mình, một ngụm một ngụm ăn sạch sẽ cô, đến xương cốt cũng không để lại.


“Tiểu tao hóa!”


Hắn cắn thật mạnh vào đầu núm vú của Quý Du Nhiên, đột nhiên rút côn thịt ra khỏi hậu huyệt.


Đại não truyền tới từng đợt đau đớn, hắn chịu đựng cơn đau này, đem dương vật cắm lại vào hoa huyệt lúc này đã không còn bị nút chai tắc lại.


A, người nào đó, lúc trước thì không vội vàng đi ra, nhưng bây giờ lại gấp gáp đến thế.


Muốn đi ra sao?


Chờ cho hắn chơi đủ cái đã!

Chương 137  

Bạn có muốn comment đánh giá truyện, hãy đăng nhập nhé! imglogin