HÁN TỬ VẠM VỠ VÀ KIỀU NƯƠNG

Chương 43: hai người cùng ra nước


Ngoài phòng, bàn tay Tiêu Kinh đặt trên cửa gỗ, ván cửa xưa cũ phát ra tiếng kẽo kẹt, còn từ trong khe hở rơi xuống một chút bụi bặm.


Trong phòng, nữ nhân luống cuống, một đôi mắt sáng hoảng sợ nhìn phía sau cánh cửa, dưới lực đạo nam nhân, khối gỗ nho nhỏ giật giật, một bộ dáng lung lay sắp đổ.


Không cần…


Trong lòng nữ nhân hò hét, yết hầu lại ở ngay lúc này oa oa, phát ra tiếng rên không nên có.


Lạch cạch, lạch cạch.


Bước chân nam nhân lại hướng tới cửa hai bước, mỗi bước chân đều giống như đạp lên đầu quả tim nữ nhân, khẩn trương đến mức tim muốn ngừng đập, theo tiếng bước chân của hắn nhảy bùm bùm lên.


Tiêu Kinh giờ phút đang chần chờ ở ngoài cửa.


Hắn vừa mới tắm rửa được một nửa, toàn thân đều dính nước, lộ nửa thân trên cường tráng, dòng nước từ trên người hắn từ từ chảy xuống, dừng ở trên chân, rồi đọng thành vũng nước nhỏ.


Tình huống nữ nhân cũng không tốt lên.


Trong lòng nàng lo lắng không biết Tiêu Kinh có bước vào không, khẩn trương đến một chút tiếng động cũng không phát ra, ngón tay tinh tế còn cắm tiểu huyệt.


Ngón tay tuy rằng một chút cũng không nhúc nhích, chỉ là càng như vậy thì càng giống như ngàn cân treo sợi tóc, thân thể của nàng ngược lại kích thích đến mức khắc sâu trong lòng, tốc độ mấp máy của tiểu huyệt càng lúc càng nhanh, còn có dâm thủy̠ chảy róc rách, làm tay nàng ướt dầm dề, cũng thành một vũng nước nhỏ.


Hai người cứ như vậy yên tĩnh trong không khí, từng người chảy nước.


Tiêu Kinh hạ cánh tay xuống, hắn biết nếu đẩy cửa ra khả năng cao sẽ thấy cái gì, thân thể trắng bóng, phấn nộn nộn kia là thứ mà mắt hắn thèm nhất, cơ hồ đã trở thành chấp niệm ngày đêm tơ tưởng.


Chỉ là nghĩ đến nữ nhân còn chưa hoàn toàn buông bỏ kháng cự đối với hắn.


Không được, không được, dục tốc bất đạt nóng vội sẽ không thành công.


Đôi chân to cuối cùng vẫn lui về phía sau vài bước, tiếng bước chân truyền tới như nước chảy.


Thân kinh toàn thân nữ nhân đều căng chặt, dây thần kinh trong đầu như muốn đứt đoạn, lúc này nào nghe được ra tiếng bước chân rời đi của Tiêu Kinh, chỉ cảm thấy nó vẫn còn gần như đang ở bên tai nàng.


“Ô ô ”


Yết hầu nàng nghẹn ngào, miễn cưỡng phát ra chút tiếng vang.


Lại không như mong muốn, tính toán muốn rời đi của Tiêu Kinh, ngược lại quay lại thân mình.


Hắn lại một lần nữa nghe được tiếng kêu, nhưng vì nhìn không được tình hình bên trong nhà bếp, trong lòng lo lắng, cau mày gõ cửa, hỏi “Nàng làm sao vậy?”


Vừa nghe được tiếng Tiêu Kinh, hô hấp nữ nhân càng trở nên rối loạn, nàng vội vàng nói “Ngô ngô… Ô ô ô…”


Không cần đi vào Ngươi đi xa ra một chút, không cần đi vào


“Là té ngã hay là bị bỏng rồi? Có phải bị thương không? Ta đi vào”


Tiêu Kinh càng lúc càng lo lắng, bàn tay to rộng đẩy cửa, mắt nhìn xuống cánh tay dùng lực một chút, liền đem cửa gỗ hơi hơi đẩy ra.


Ở ngay lúc này, chỉ nghe thấy một tiếng loảng xoảng, như là thứ gì chạm thật mạnh vào cánh cửa, ván cửa chấn động.


Tiêu Kinh lập tức hiểu rõ ý nữ nhân, dừng lại động tác.


Hơi thở nữ nhân như cũ phì phì, không chỉ có mông đỏ bừng, mà ngay cả gương mặt cùng hai chân trắng tuyết đều ửng đỏ, giống như con tôm bị nấu chín.


Vừa rồi vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, nữ nhân cắn chặt hàm răng, bất chấp sự thẹn thùng trong cơ thể, đem ngón tay từ tiểu huyệt rút ra, trong cái khó ló cái khôn nắm lấy bình nhỏ trước mặt, dùng sức ném ra ngoài.


Chỉ một động tác nhỏ như vậy mà đã hao tốn toàn bộ sức lực của nàng, không nhúc nhích được nữa, cứ như vậy mà để cả người trận trụi dẩu cao mông.


“Nàng nếu không có việc gì thì đáp ta một tiếng.”


“…Ô ô.”


“Ta ở ngoài cửa, nàng nếu có việc thì gõ gõ cửa, ta sẽ lập tức đi vào.”


“…”


Nữ nhân cắn chặt hàm răng, đáy lòng đều là từ ngữ phẫn nộ, hận không thể để cho Tiêu Kinh có thể đi được bao xa thì đi, ai cần hắn đi vào chứ


Sau khi Tiêu Kinh xác nhận nữ nhân an toàn, lúc này mới trở về lu nước, tiếp tục tắm rửa, chỉ là so với lúc nãy thì càng để tâm đến tiếng động ở nhà bếp hơn, dựng lỗ tai lắng nghe.


Cuối cùng cũng… Đi rồi…


Nghe được tiếng bước chân đi xa, còn có tiếng nước một lần nữa vang lên, trái tim treo lơ lửng nãy giờ của nữ nhân cuối cùng cũng buông xuống, thở dài một hơi.


Nàng chống đỡ thân thể mềm nhũn, chậm rãi đứng dậy.


Chỉ là vừa mới động, một dòng nước ấm trào ra, chảy theo đùi nàng đi xuống…


Nữ nhân cúi đầu nhìn, chỉ thấy giữa hai chân, không chỉ có tiểu huyệt bị dâm thủy̠ làm ướt, mà ngay hai bên đùi, cũng bị làm ướt sáng lấp lánh một mảnh.


Màu da vốn có màu phấn nhạt trở nên hồng diễm, như hoa kiều dính sương sớm.


Còn có một mùi dâm mỹ mạnh mẽ bay vào chóp mũi, giống như mùi mà buổi tối Tiêu Kinh chọc ghẹo nàng.


Càng muốn mạng hơn chính là, sau khi ngón tay từ từ rút ra, tiểu huyệt một trận hư không, môi âm hộ nàng ngứa không ngừng, dường như đang hy vọng có vật gì đó mạnh mẽ cạ sát bên ngoài cửa huyệt.


Ví dụ như… ngón tay thô ráp của Tiêu Kinh


Chương 44: Ngắm nhìn thân thể Tiêu Kinh


Ngón tay Tiêu Kinh không chỉ thô ráp, mà còn vừa lớn vừa dài, chỉ dùng một ngón tay cũng có thể che kín tiểu huyệt của nàng, không ngừng làm cảm giác hư không biến mất, còn có thể chặn đường dâm thủy̠ chảy vào lại bên trong.


Hơn nữa độ ấm trên tay hắn đặt biệt cao, áp sát vào, so với bình nước nóng vào mùa đông còn dùng được hơn.


Xào xào.


Ngoài cửa, Tiêu Kinh lại lấy nước lạnh xối vào người, truyền đến tiếng nước vang.


Nữ nhân bởi vậy mà đột nhiên hoàn hồn, lúc này mới phản ứng lại nàng vừa rồi suy nghĩ bậy bạ, thế mà lại có ý dâm với ngón tay nam nhân.


Nhưng vì nghĩ như thế, nên dâm thủy̠ trong tiểu huyệt lại một lần nữa chảy ra.


Đáng chết!


Sao nàng lại có thể đối… Cảm thấy động tình, đối… Đối với ngón tay thô của một người nam nhân mà chảy dâm thủy̠.


Nữ nhân vừa thẹn vừa tức, trong lòng thậm chí còn mắng lời thô tục.


Nàng luống cuống tay chân muốn đem quần kéo lên, chỉ là trong lòng loạn, động tác trên tay không có kết cấu, liên tiếp kéo lên vài lần nhưng không mặc vào được, nàng trừng mắt thở mạnh một hơi, tức giận với chính mình.


Thật vật vả muốn kéo dây quần lên, lúc này mới nhớ tới dâm thủy̠ phía dưới chưa lau, nếu tất cả dính vào quần, thì bộ đồ này lại phải đem đi thay.


Nàng chỉ có thể cởi quần, ngồi xổm xuống, đem lau một lần.


Khăn trong tay cọ qua lại tiểu huyệt, bụng nhỏ cùng với hoa kính thịt mềm giật giật, giống như đạt được ước nguyện.


Dưới sự xấu hổ buồn bực, lực đạo trên tay tăng thêm chút, hung hăng lau hai bên, sau đó mặc quần vào.


Thu dọn thỏa đáng xong, nữ nhân rút chốt cửa, đẩy cửa chuẩn bị đi ra ngoài.


Nhưng khi nhìn thấy Tiêu Kinh trong sân, nàng lại đứng si ngốc.


Đêm tối u ám, mà ánh trăng lại tỏa sáng, dừng ở mấy giọt nước dính trên thân thể Tiêu Kinh, đặc biệc trở nên lóa mắt, lồng ngực kia phồng lên, phía sau lưng rộng lớn, cơ bụng phía trước rõ ràng, còn có đường nhân ngư tinh tế…Tất cả đều chiếu rõ ràng, hơi thở nam tính hồn hậu tản ra.


Bạn nào chưa biết thì search GG “nhân ngư nam” Là ra nha.


Nữ nhân không phải chưa từng thấy bộ dáng nửa thân trên của Tiêu Kinh, chỉ là lúc trước nàng khinh thường xem, đuôi mắt đảo qua vội vàng liếc mắt một cái, sau đó lập tức rời đi, nào có giống như bây giờ xem cẩn thận thận tỉ mỉ từng chi tiết.


Hơn nữa dưới ánh trăng, những bọt nước dính trên người hắn, lại phảng phất tạo thành ngôi sao trên bầu trời đêm, ánh sáng chợt lóe, trở thành điểm xuyết trên người nam nhân.


Cả khối thân thể tràn ngập mị lực nam tính, trở nên lấp lánh lộng lẫy.


Tầm mắt của nữ nhân nhìn chăm chú vào các bọt nước nhỏ trên cổ Tiêu Kinh, cùng nhau theo nó thong thả trượt xuống đường cong cơ bắp, rồi từ ngực đến eo bụng.


Bọt nước cuối cùng biến mất trên lưng quần, hầu kết nàng khẽ động, nuốt nước miếng.


Cổ họng khô khan, giữa hai chân vừa được lau khô, thế nhưng lại có một cổ ướt nóng, giống như muốn tràn ra, không biết là vì lúc nãy nặng tay lau sát, hay là vì…Nguyên nhân khác.


Nữ nhân vội vàng thu hồi tầm mắt, kẹp chặt hai chân đứng trong mái hiên âm u, muốn che khuất cả người đầy quái dị của nàng, còn có khuôn mặt đỏ như muốn nhỏ máu của nàng.


Vào lúc nữ nhân mở cửa, trong nháy mắt Tiêu Kinh đã nhận ra, cũng biết tầm mắt nữ nhân chăm chú nhìn trên người hắn.


Hắn không phải không để bụng, mà là hắn sợ mình quay đầu nhìn, đối mắt với nữ nhân, lại nhìn thấy bộ dạng phù dung đầy nước của nàng, chỉ sợ có chút đồ vật sẽ nhịn không được.


Tiêu Kinh cũng không cầm khăn lau thân thể ướt dầm dề, phá lệ đứng trong gió đêm ẩm ướt lạnh lẽo, vào lúc này, hắn liên tục hít sâu mấy cái, sau khi cơ bắp trên bụng mấp máy một trân, hắn mới xoay người.


“Tắm xong rồi à?”


Nữ nhân gật đầu, thì tay chỉ vào bồn gỗ trong nhà bếp, thật sự là quá nặng, nàng khiêng không nổi.


Tiêu Kinh ngầm hiểu, nói, “Nàng về phòng đi, việc còn lại để ta làm.”


Nói xong, Tiêu Kinh đi vào trong phòng, dễ như trở bàn tay cầm lấy bồn gỗ mà nữ nhân dùng hết sức cũng không khiêng nổi.


Hắn đi đến trong sân, nước trong bồn gỗ lắc qua lắc lại, tạt vào mặt Tiêu Kinh không chỉ có hơi nóng, mà còn có mùi hương sâu kín trên người nữ nhân, chỉ có như thế, thân thể hắn liền nóng lên như lửa đốt.


Nữ nhân cũng không trở về phòng, như cũ đứng tại chỗ, nhìn Tiêu Kinh đổ nước tắm cho mình, lại cong lưng chà rửa bồn gỗ.


Lúc trước những việc này đều là nha hoàn làm, nàng chỉ lo tắm rửa, chưa từng lo lắng qua, cũng không cảm thấy có điều không ổn. Chỉ là hiện giờ đổi thành Tiêu Kinh, ngực nàng nóng, trên mặt cũng nóng, cứ cảm thấy không ổn.


Nàng lại hướng trên người Tiêu Kinh nhìn thêm vài lần, lần này, tầm mắt nàng dừng lại bả vai phía bên phải Tiêu Kinh.


Da thịt rắn chắc có vết thương bị sưng đỏ, một mảnh to như vậy, như là bị thứ gì mài ra, vừa rồi không chú ý, hiện giờ xem cẩn thận, còn có thể nhìn thấy tơ máu trên da thịt.


Nữ nhân nghĩ đến việc mấy ngày hôm nay nam nhân làm, còn có lúc ăn cơm nàng chú ý tới quần áo, lập tức hiểu rõ đây là có chuyện gì.


Ánh mắt trầm trầm, trong lòng ít nhiều cũng có chút chua xót.


Hắn mang theo thuốc, lại không dùng trên người mình, ngược lại cho nàng.


Tay nữ nhân giấu trong tay áo, siết chặt bình nhỏ, ngón tay dùng sức tới lui…



Bạn có muốn comment đánh giá truyện, hãy đăng nhập nhé! imglogin