HÁN TỬ VẠM VỠ VÀ KIỀU NƯƠNG

Chương 41: Bình dược


Nữ nhân vẫn luôn cảm thấy Tiêu Kinh nhìn chằm chằm bánh bao trên tay nàng, nhớ tới tính tiết kiệm đồ ăn của nam nhân, nàng nhắm mắt ăn một hơi hết cái bánh bao.


Bánh bao đầy nhân, chắc bột, nàng chỉ ăn một cái cũng đã cảm thấy có chút căng, không biết dạ dày nam nhân lớn như thế nào, một hơi có thể ăn nhiều cái như vậy.


Tiêu Kinh nhìn thấy, trong lòng thở dài một hơi nhẹ nhõm, vào trong mắt nữ nhân, lại cho rằng hắn tiếc nửa cái bánh bao.


Một rổ bánh, cuối cùng chỉ còn dư lại hai cái màn thầu lớn.


Sau khi Tiêu Kinh thu dọn thỏa đáng, những việc rửa chén dọn dẹp bàn này cũng chưa từng để nữ nhân động tay, hắn lưu loát làm tất cả, còn cầm theo cái bồn gỗ vào.


Lúc này, bếp đã tắt lửa, than còn lửa đỏ bừng tiếp tục làm ấm cái nồi nước to.


Tiêu Kinh quay người lại, cùng nữ nhân đứng đối mặt, nghiêm túc dặn dò nói, “Nơi này vừa nổi lửa, ấm hơn so với trong phòng, nàng hãy ở chỗ này tắm rửa lau mình đi. Nước ấm đều ở trong nồi, khi nàng dùng cẩn thận một chút, coi chừng bị bỏng. Ta còn muốn cầm giỏ tre đưa qua cho Song Nương, chờ ta ra cửa, nàng đóng chặt cửa lại.”


Nữ nhân vuốt cái bụng nhỏ hơi căng ra, có chút thất thần, vẫn cẩn thận nghe hắn nói, chỉ là không có đáp lại.


Tiêu Kinh hỏi lại một lần nữa, “Nàng nghe rõ không?”


Vẫn là ngữ điệu uy nghiêm quen thuộc, lúc trước vào lúc hắn nói nàng phải nấu cơm cùng giặt quần áo như thế nào, cũng là ngữ điệu như thế này.


Vết thương trên mông nữ nhân còn chưa có lành đâu, không dám không đáp, gật gật đầụ


“Nàng đến đây đi.” Vừa ra đến trước cửa, Tiêu Kinh lại từ trong lòng ngực lấy ra một cái bình nhỏ, để vào tay nữ nhân, nói, “Đây là dành cho mông nàng, sau khi tắm rửa thì bôi lên, nó giúp cho miệng vết thương mau lành. Nếu nàng không tự làm được, đợi ta về giúp nàng bôi.”


Nghe đến đó, đôi mắt nữ nhân mở to, cầm cái bình nhỏ trong lòng bàn tay, như cầm một khối than, nóng kinh người.


Thật ra Tiêu Kinh không cảm thấy chính mình nói có cái gì không đúng, nhìn phản ứng của nữ nhân, lấy giỏ tre lắc lư trên không, mở cửa đi ra ngoài.


Tiêu Kinh đi khỏi, nữ nhân lập tức ném cái bình nhỏ sang bên cạnh, nhớ đến ngữ khí bá đạo thô vừa rồi của Tiêu Kinh, trong lòng bực bội.


Sau khi bình nhỏ bị ném tầm mắt của nàng vẫn theo sát nó.


Đồ vật kia là lấy ra từ trong ngực Tiêu Kinh, mang theo vấn đề trên người Tiêu Kinh, sau khi ném qua một bên, lăn lộc cộc lộc cộc, vẫn luôn không dừng lại, mắt nhìn thấy nó có thể rơi xuống đất.


“Hmm…”


Trong lòng nữ nhân gấp gáp, thậm chí phát ra tiếng, vội vội vàng vàng vươn tay ra, chộp lấy bình nhỏ về lại trong tay.


Cả một ngày nay nàng chưa phát ra bất kỳ âm thanh nào, vậy mà hiện giờ, chỉ vì một vật nhỏ như vậy, lại nóng mà phát ra âm thanh không nhỏ.


Mắt nhìn thứ này lại về trong tay nàng.


Nữ nhân vừa thẹn vừa bực, thật là cầm cũng không được, ném cũng không xong.


Y hệt như con người Tiêu Kinh.


Hắn… Hắn đối nàng cực tốt.


Tố vị bình sinh, bỏ ra hai lượng bạc mua nàng, cứu nàng từ trong tay bọn buôn người, lại tiêu một trăm lượng bạc chữa bệnh cho nàng, chăm sóc nàng từ trong ra ngoài thật cẩn thận.


Sẽ mua điểm tâm ngon cho nàng, còn hắn ăn bánh mỳ khô khan khó nuốt, sẽ nấu nước ấm cho nàng tắm rửa, hắn lại chỉ ở trong sân dội nước lạnh…


Chỉ là người này, thật sự thô tục.


Hôn nàng, sờ nàng, còn đánh mông nàng, còn làm những chuyện… vô sỉ dâm uế như vậy với nàng.


Động thủ còn chưa đủ, còn ở bên tai nàng nói không ngừng.


Mỗi khi chỉ cần tưởng tượng đến, nàng liền giận sôi máụ


Làm sao lại có nam nhân như vậy?


Không chỉ có như thế, Song Nương bên kia đã thành thân, có tướng công, rồi lại còn… Lại còn…


Nữ nhân gắt gao nắm bình nhỏ trong tay, lòng bàn tay bị niết đau, đột nhiên hoàn hồn, vẻ mặt kinh ngạc hoảng sợ.


Nàng…


Nàng…


Nàng thế mà lại để ý nhưng chuyện như này?


Nam nhân có quan hệ như thế nào với Song Nương, nàng vì sao lại để ý như vậy?


Chỉ nghe được một tiếng loảng xoảng, cái bình nhỏ trong tay nữ nhân rơi xuống đất.


Cũng may nó được làm từ cây trúc, không phải gốm sứ, bị quăng ngã vài lần cũng không hư hại.


“Nàng là nương tử của ta.”


Lời nói của Tiêu Kinh, lại một lần hiện lên trong đầu nữ nhân.


Chẳng lẽ lời này nghe nhiều, thế nhưng ở trong bất tri bất giác, liền thay đổi ý thức nàng một cách vô tri vô giác.


Này là kiểu mưa dầm ngấm lâu Về nghĩa bóng Mưa dầm thấm lâu thể hiện sự cố gắng trong 1 thời gian dài cho một việc gì đó, và sự cố gắng nỗ lực không ngừng nghỉ đó sẽ nhận được kết quả tốt đẹp.


Nữ nhân ngây ngẩn cả người, trong đầu như bị nhét vào sợi bông, loạn thành một đoàn, không nghĩ ra, cũng không giải thích được.


Nàng lắc lắc đầu, nhưng câu nói kia vẫn không văng đi.


Nàng là nương tử của ta… Nàng là nương tử của ta…


Nàng là nương tử của Tiêu Kinh ta…




Chương 42: Tư thế mê người


Nữ nhân tắm rửa tới thất thần, ngay cả lúc Tiêu Kinh trở về lúc nào cũng không hay.


Khi tắm, nàng nhìn những vết đỏ trên người, ngực nhũ đằng trước phá lệ nhiều hơn.


Dấu vết kia không đậm, chỉ là làn da nàng trắng, nhìn đặc biệt rõ ràng.


Vào lúc nước ấm sát vào, có chút đặt trong lòng.


Lau khô thân thể, mặc quần áo sạch sẽ vào.


Nữ nhân ngồi xổm xuống, hạ mông đem quần mặc vào, ngày lúc muốn đứng dậy kéo lưng quần, ánh mắt lại nhìn thấy cái bình nhỏ chướng mắt kia.


Động tác nàng dừng lại, cứ như vạy dừng ở nơi đó, cánh tay lôi kéo quần, nửa vời.


Bàn tay ấn lên giữa mông đỏ bừng, lộ trong không khí, trắng nõn sạch sẽ, tròn trịa cao ngất, giống trái đào chín mọng.


Hơi nóng trong phòng đã tan đi rất nhiều, chỉ là nữ nhân vẫn cảm thấy trên mặt nóng lên, hô hấp cũng rầu rĩ.


Nàng ở trong lòng nghĩ mà căm giận.


Hừ, tuyệt đối không thể để nam nhân kia lại tìm được lý do chiếm tiện nghi của nàng.


Quyết định sau, nàng mở ra tiểu bình, bên trong là màu trắng ngà thuốc mỡ, có một cổ mát lạnh dược hương, nghĩ đến bên trong hẳn là bỏ thêm không ít bạc hà diệp, nghe thực thoải mái.


Sau khi quyết định, nàng mở bình nhỏ ra, thuốc mỡ bên trong là một màu trắng ngà, dược có một cổ hương vị mát lạnh, nghĩ đến bên trong bỏ không ít lá bạc hà, ngửi thật thoải mái.


Nữ nhân lấy một chút, ở lòng bàn tay hóa khai sau, duỗi tay hướng trên mông mạt.


Nữ nhân lấy một chút, xoa vào lòng bàn tay, duỗi tay hướng tới mông thịt.


Vì để tiện bôi, nữ nhân bò thấp thân thể về phía trước, hai chân uốn lượn, giơ mông lên cao.


Tư thế nàng mê người, quần áo trên người không chỉnh tề, nếu mà để Tiêu Kinh thấy được, khẳng định không thể sống nổi, mà bay nhanh tới đây.


Ngón tay dính thuốc mỡ từng chút bôi lên, tinh tế ôn nhu, động tác nhẹ nhàng, giống như lông chim quét qua.


Chỉ là không biết như thế nào, nữ nhân đột nhiên nhớ tới bàn tay Tiêu Kinh, vừa lớn vừa nóng, trong lòng bàn tay đều là vết chai thô ráp, rất nhiều lần đụng tới da thịt nàng.


Nam nhân này không biết giống ai, lực đạo trên tay phá lệ nặng, mỗi lần đều vừa niết vừa xoa, một chút bóp chặt một chút lại buông lỏng, không xoa thoải mái tuyệt đối không buông tay.


Không chỉ là đối với mông nàng, mà ngay cả vú nàng cùng như thế.


Nữ nhân vốn đang cúi đầu, lại tưởng tượng đến những việc này, một luồng khí nóng xông thẳng lên đỉnh đầu, gương mặt cùng mông đều đỏ bừng giống nhaụ


Càng hơn nữa chính là, nàng mơ hồ cảm giác được thứ gì đó đang chảy giữa hai chân nàng, ẩm ướt ấm nóng.


Tay nữ nhân lau mông đi ra tới trước, ngón tay từng chút từng chút hướng đến tiểu hoa huyệt tỉ mỉ lau khô.


Vừa mới đụng một cái, ngón tay ngay lập tức liền cảm nhận một trận ướt át, không chỉ có ướt, còn rít rít, nhão nhão dính dính.


Mới vừa gặp phải, hai bên cánh thịt tiểu huyệt nhẹ nhàng run lên, cái miệng nhỏ cũng mấp máy, giống như đang tiếp đón nàng đi vào.


Hơi nóng từ miệng tiểu huyệt tỏa ra, tất cả đều phun hết trên ngón tay.


Đêm qua, lúc Tiêu Kinh sờ nàng, nàng cũng chảy loại đồ vật này sao?


Tiểu huyệt nàng nóng như vậy ư?


Tưởng tượng đến trong bóng đêm Tiêu Kinh làm những chuyện như vậy, thủy triều trong thân thể nữ nhân lại trào ra, tay của nàng chỉ để ở đó không nhúc nhích, trong nháy mắt bị lây dính càng ướt.


Nữ nhân còn không biết nên phản ứng như thế nào, mà lúc này, bên ngoài nhà bếp lại truyền đến tiếng nước xôn xao.


Là Tiêu Kinh


Hạ thân nàng nhảy dựng, ngón tay run lên, đầu ngón tay đâm thẳng về phía trước một chút.


Ngô ngô…


Đồng tử trong trẻo của nữ nhân thành một mớ hỗn độn, nhắn mắt, nhấp môi, hô hấp thở phì phò, cảm thụ được tình triều xa lạ kích động trong thân thể.


Nàng từng bị Tiêu Kinh sợ qua, cắm qua, cũng từng bị xoa âm đế đến cao trào.


Kia đều là bị động, hơn nữa bị nam nhân đùa nghịch, cùng với ngón tay của nam nhân, lực đạo của nam nhân, và nàng giờ này khắc này, tự vỗ về chơi đùa chính mình hoàn toàn không giống nhaụ


Tay nàng chỉ thâm nhập tiểu huyệt, bên trong thật sự giống như Tiêu Kinh nói, rất nhỏ rất hẹp, chỉ một ngón tay tinh tế, bốn phía nhục bích đều gắt gao mà quấn quanh, phải cần chút lực, mới có thể tiếp tục đi vào.


Cũng không trách được Tiêu Kinh muốn căng tiểu huyệt ra chút, mới có thể cho thịt căn hắn vào.


Nàng…


Nàng đang nghĩ cái gì vậy a


Nữ nhân một trận túng quẫn, đang muốn rút ngón tay ra khỏi tiểu huyệt, lại nghe được một trận xôn xao tiếng nước, còn có tiếng bước chân của Tiêu Kinh ở trong sân.


Chỉ cách mấy mét, cách một tầng ván cửa hơi mỏng mà thôi.


Nữ nhân lại bị dọa lần thứ hai, lập tức run run, không đem ngón tay rút ra, ngược lại khiến ngón tay cắm vào sâu hơn.


“Huhu…”


Nàng không nhịn được, lại một lần nữa phát ra tiếng.


Mà ở ngoài cửa, Tiêu Kinh vậy mà nghe được tiếng kêu rên trầm thấp này, tiếng bước chân lạch cạch lạch cạch dẫm lên nước đi qua bên này, tiếng vang to rõ phảng phất như sát cạnh bên.


Bước chân của Tiêu Kinh, cuối cùng ngừng ở ngoài cửa.


Nữ nhân kiều mông, nâng đầu, nhìn cửa gỗ, nghĩ đến cánh tay thô tráng của Tiêu Kinh, hai mắt hoảng sợ không thôi.


Nam nhân dùng sức, nói không chừng có thể trực tiếp đẩy cửa ra, sau đó sẽ nhìn thấy dáng vẻ này của nàng


Cả người nữ nhân căng chặt, tiểu huyệt từng trận từng trận co rút theo.


Bạn có muốn comment đánh giá truyện, hãy đăng nhập nhé! imglogin