CÔ GÁI ĂN PHẢI NẤM ĐỘC

9


Tôi thật sự buồn cười.


Hai giây sau, trong phòng khách phát ra tiếng cười lớn của tôi, kéo dài không thôi.


Mẹ tôi nghe thấy vậy bèn chạy ra ngoài, vừa vặn thấy tôi cười ngã vào lòng bác sĩ Giang.


Lại ngẩng đầu thì thấy bóng dáng của mẹ tôi đã biến mất ở phòng bếp cửa, ngược lại là đôi tay của Giang Chu khẽ nâng lên, cơ thể lại cứng đờ.


Tôi thức thời rời khỏi lồng ngực Giang Chu, mặt có hơi nóng lên.


Tuy nhiên, có một điều cần phải nói, đó là vừa dựa vào ngực bác sĩ Giang liền biết ngày thường anh ấy có tập luyện.


Sau khi do dự mãi, tôi không nhịn được bèn nhìn lén lần thứ hai.


Cách lớp áo sơ mi mỏng manh, gần như cũng có thể phác họa ra hình dáng cơ bắp săn chắc……


Tôi thề chỉ nhìn thoáng qua mà thôi.


Vừa vặn bị bắt gặp.


Giang Chu ho nhẹ một tiếng, đi thẳng vào vấn đề: ‘’Cô gọi tôi tới đây với mục đích là, để hẹn hò.”


Mặt tôi đỏ lên, thầm hận mẹ tôi lại nói trắng ra như vậy.


Đang nghĩ xem làm thế nào để giảm bớt sự xấu hổ,  bác sĩ Giang ở đối diện vậy mà lại bắt đầu tự giới thiệu:


“Giang Chu, 27 tuổi, chưa lập gia đình còn độc thân, trước đây không có người yêu cũ, thân cao 1m83 nặng 71kg, là bác sĩ khoa cấp cứu của bệnh viện nhân dân thành phố A.”


Các điều kiện khác tôi đều tự động bỏ qua, chỉ nhớ kỹ câu nói kia: không có người yêu cũ.


Xí.


Đàn ông tồi.


Nhưng anh tự giới thiệu xong bèn im lặng nhìn tôi.


Tôi sững sờ hai giây mới bắt đầu học theo tự giới thiệu.


“Chu Tư Nhiễm, 25 tuổi, ba người yêu cũ,  thời gian ở chung đều không dài, một người ngoại tình, một người có ý đồ bạo hành gia đình với tôi kết quả bị tôi đánh ngược lại, còn một người là chia tay trong hoà bình. Cao 1m62, nặng……50kg, nghề vẽ tranh minh họa.”


Về cân nặng, tôi làm tròn một chút: 54,5kg, miễn cưỡng cũng gần 50kg mà.


Giang Chu sửng sốt một chút, ngay sau đó cong môi: “Thật ra không cần giới thiệu kỹ càng tỉ mỉ như vậy.”


Tôi cũng không biết nên nói gì, chỉ có thể gật đầu.


Mà trên thực tế, tôi đang âm thầm chửi anh ta không thành thật, không có người yêu cũ nào, vậy khẳng định là người cũ nhiều đến mức không đếm được.


10


Vốn tưởng rằng, buổi hẹn hò mà mẹ tôi bày ra này cùng lắm cũng chỉ đến đó thôi.


Tôi với bác sĩ Giang thêm WeChat của nhau, nhưng cũng không chuyện trò gì mấy, cuối cùng trở thành “bạn like” của nhau*.


*Lượt thích, từ thông dụng trên Internet , đúng như tên gọi, đó là có một số người sẽ thích tin tức, nhật ký , trạng thái, ảnh,… được đăng trên mạng xã hội của bạn, nhưng không có quá nhiều tin nhắn riêng tư trong ngày...


Nghĩ lại mà xem, bác sĩ Giang vừa có tiền vừa có nhan sắc, có khi ở bệnh viện có nhiều bác sĩ nữ và y tá vây quanh anh ấy không đếm được, nào đến lượt tôi.


Nhưng mà.


Tôi hết hy vọng, mẹ tôi lại không có.


Vào tối thứ sáu, mẹ đưa tôi hai tấm vé xem phim, nói Du Du muốn hẹn tôi đi xem phim kinh dị.


Tôi:??


Đừng nói đùa thế chứ, Du Du đến rạp chiếu phim để xem phim kinh dị, tôi chỉ sợ còn phải mang thêm bỉm đi cho cô ấy mặc.


Rất lo cô ấy bị doạ sợ đến mức són nước tiểu.


Tôi nửa tin nửa ngờ bèn gọi một cuộc điện thoại cho Du Du, cô gái nhỏ này nói gần đây cô ấy đang yêu một chàng trai đóng bộ phim kinh dị đó, muốn rủ tôi đi xem trước với cô ấy một lần cho đỡ sợ.


Lý do này rất hợp với cô ấy, Du Du có tiếng là người cuồng người yêu*.


*luyến ái não: kiểu người coi người yêu là nhất, luôn thấy người yêu mình là tốt nhất, làm gì cũng nghĩ đến người ta, mụ mị đầu óc khi yêu.


Tôi chỉ có thể đồng ý.


Tuy nhiên, buổi tối lúc 9 giờ rưỡi, tôi chờ ở rạp chiếu phim không thấy Du Du đến, ngược lại đứng là thấy Giang Chu.


“Bác sĩ Chu?”


Mặc dù đã tan ca, nhưng có vẻ vĩnh viễn anh ấy đều mặc áo sơ mi trắng, phối với quần tây đen.


Dáng người cao lớn đĩnh bạt, thuộc dạng nổi bật bắt mắt nhất trong đám đông.


Hắn đi tới, ngừng ở ta trước mặt.


Vì chiều cao chênh lệch nên tôi chỉ có thể ngẩng đầu nhìn anh ấy: “Bác sĩ Chu, trùng hợp thật, anh cũng đến đây xem phim à?”


Anh ấy im lặng một lúc, rồi lại thở dài.


“Em quyết tâm muốn cho anh cùng họ với em sao?.”


Tôi:?


Tôi:!


“Xin lỗi.” Tôi tỉnh táo lại mới nhớ ra mình lại gọi sai.


Đang muốn xin lỗi lại thấy anh ấy xua xua tay: “Thôi quên đi, bộ phim sắp bắt đầu chiếu rồi.”


Mặc dù tôi thần kinh thô nhưng cũng hiểu được lại là kế hoạch của mẹ tôi.


Chỉ có thể ngoan ngoãn nắm chặt vé xem phim rồi đi theo sau Giang Chu.


Tôi cùng bác sĩ Giang xem phim kinh dị vào buổi tối.


Có hơi đáng sợ, nhưng mà……


Tên quỷ nam kia quá đẹp trai, tôi nhịn không được lại trở nên si mê, ánh mắt dán ở trên màn hình lớn, tôi nhìn mặt quỷ nam chằm chằm không chớp mắt.


Bỗng nhiên…


Một gương mặt nữ quỷ vặn vẹo đầy khủng bố chiếm toàn bộ màn hình.


Phòng chiếu phim truyền đến tiếng hét chói tai hết đợt này đến đợt khác, chỉ có tôi thở dài một hơi.


Thật đen đủi, trì hoãn việc tôi theo dõi trai đẹp.


Bác sĩ Giang ở bên cạnh quay đầu sang nhìn tôi: “Không sợ à?”


Tôi lắc đầu, nghĩ sao nói vậy: “Em cũng muốn sợ, nhưng nam quỷ kia lại quá đẹp trai.”


Nghĩ lại bỗng cảm thấy không ổn, dù sao bác sĩ Giang cũng coi như là đối tượng hẹn hò của tôi, cứ mơ tưởng đến người đàn ông khác trước mặt anh ấy có vẻ không hay lắm.


Vì thế, tôi vội vàng quay đầu.


“Chu…… Bác sĩ Giang, em……”


Giọng nói bỗng nhiên dừng lại.


Ánh sáng trong trong phòng chiếu phim không rõ, nương theo ánh sáng từ màn hình, tôi ngơ ngẩn nhìn mặt bác sĩ Giang.

Nhìn vài giây, sau đó tôi từ từ quay đầu nhìn về phía màn hình lớn…
Đúng lúc trên màn hình chiếu cận mặt nam quỷ.

Tuy rằng trang điểm dày đậm, sắc mặt trắng bệch, nhưng nếu nhìn kỹ các đường nét trên khuôn mặt trông vẫn cực kỳ điển trai.

Hơn nữa.

Mặt của quỷ nam kia với mặt của bác sĩ Giang giống hệt nhau.

Tôi run rẩy, lần thứ hai xoay người lại: “Anh ta…… Anh……”

Bạn có muốn comment đánh giá truyện, hãy đăng nhập nhé! imglogin