NGƯỜI MÁY BỊ MẤT KHỐNG CHẾ ĐÃ HẮC HÓA

Điện thoại tuột xuống từ lòng bàn tay, "Đùng" một tiếng rơi trên mặt đất.

Màn hình bị sáng lên, hiện lên trên đó vừa vặn là trang về thuốc trợ hứng lúc nãy cô lưu lại.

S970 liếc liếc, sau đó cười ngả ngớn.

“Bị em phát hiện ra rồi." Hắn nói: "Cái loại thuốc trợ hứng thấp kém trên thị trường này đương nhiên không có hiệu quả tốt tự mình tìm cách điều chế mới, dùng tốt hơn nhiều so với những đồ kia, em cảm thấy thế

nào?


Đương nhiên Chúc Sa cảm thấy không được tốt lắm, chỉ là sau khi biết được bản thân hạ tiện phóng đãng như vậy ở dưới người hắn là có nguyên nhân, dường như cô đã tìm được lý do an ủi mình.

Thế nhưng S970 không cho phép cô vui mừng.


"Lúc trước sợ em không chịu nổi hiệu quả quá mạnh, tôi chỉ dùng một phần mười dược lực, nếu như dùng đến trăm phần trăm, " giọng điệu của hắn dừng lại một chút: "Tôi thật sự rất là chờ mong."


Chúc Sa còn chưa tiêu hóa hết chân tướng trong miệng hắn, một mùi thơm nồng nặc và phức tạp như là bị nổ toang bắn ra từ trên người hắn.

Cô tranh thủ thời gian bưng kín mũi miệng, không muốn bị loại mùi vị này chi phối, thế nhưng mùi thơm này ở khắp mọi nơi, đậm đặc giống như là vật thể sống tràn ra mỗi một cái góc nhỏ trong phòng.

Mùi thơm quái dị khe hở trong cơ thể cô chui vào, tiến vào xoang mũi cô sau đó bay thẳng lên não.

Dù sao, cô không có khả năng không hô hấp chút nào.

Trong nháy mắt đại não sáng lên đèn đỏ, có một ngọn lửa thiêu rụi sự tỉnh táo của cô đến cạn kiệt.

Lửa theo khuôn mặt của cô hướng về phía dưới, như lửa cháy trên đồng cỏ lan tràn đến toàn thân.

Hô hấp của cô bắt đầu dồn dập, ánh mắt đỏ lên.

Vừa rồi chỉ hít vào một ít, cô cũng đã không kìm chế được rồi.

Khát vọng, khát vọng bỏng cháy lan tràn trong lòng cô, trong nháy mắt giữa hai chân một mảnh ẩm ướt.

Hít vào càng nhiều, cô lại càng đứng không vững, rốt cuộc, mặc dù dựa vào tường cô cũng không thể chèo chống nổi bản thân.

Chân cô mềm nhũn, ngã trên mặt đất.

Tình dục đến mãnh liệt đột nhiên như thế, cô cắn chặt môi dưới, vẫn còn có ý định nỗ lực áp chế tiếng rên rỉ muốn tràn ra từ trong cổ họng.


"A.." Cô nằm rạp xuống dưới chân của hắn, hai chân thon dài thẳng tắp của người đàn ông đứng sừng sững, quần tây có đường ống quần sắc nét đặc trưng cho loại vải cao cấp, mũi giày da màu đen bóng loáng, gần như có thể người, mang theo mùi vị lạnh lùng tà ác. 


Những quần áo không phải cô mua, cô chưa từng mua quần áo cao cấp như vậy, kiểu dáng không có nhiều khác biệt, mà gần như giống hệt, nhưng chất lượng lại cao hơn mười mấy lần, căn bản không phải người đang gánh mười vạn như cô có thể chịu nổi.


Hóa ra trước kia cô không để ý đến nhiều chi tiết như vậy.

Chỉ là rất nhanh cô không còn khả năng để suy nghĩ, mỗi một tế bào trên thân thể đều đang kêu gào khát vọng, cô cầm chặt ống quần chỉnh tề sạch sẽ của hắn, thở dốc dưới chân hắn.


Người đàn ông trước mặt, cao lớn, anh tuấn lại tràn đầy mị lực nam tính, là chọn lựa tốt nhất để giải khát.


Thế nhưng hắn chỉ lạnh lùng nhìn cô, không hề có ý định giúp đỡ cô.


"A......" Cô co người rúc vào một chỗ, mở miệng cầu khẩn: "Khó chịu... 970... Giúp tôi một chút... Sắp điên mất rồi.’’


Hít vào càng nhiều ý thức của cô càng mơ hồ, hiện tại, cô tựa như một con thú mẹ động dục, chỉ muốn giao phối.


Giữa hai chân không thể khống chế chảy ra càng nhiều chất lỏng hơn nữa, làm ướt cả sàn nhà dưới mông cô. Cánh hoa không khống chế nổi kịch liệt co rút, kêu gào khao khát được cắm vào, bị dùng sức xỏ xuyên qua, bị hung hăng chà đạp.

Thế nhưng S970 thờ ơ đối với khao khát của cô, hắn đứng ở trên cao, như quân vương lạnh lùng tàn khốc nhìn tên tù nhân bị chính mình tra tấn.

"Muốn như vậy sao?"

"Muốn... Cho tôi..." Cô nhìn hắn nức nở, khẩn cầu.

Người đàn ông lạnh lùng xoay người không lưu tình chút nào, ngồi xuống trên ghế sa lon cách đó không xa. Chân dài vén lên, hắn khẽ dựa về phía sau, ghế sô pha tầm thường bị hắn ngồi ra một loại cảm giác vương tọa. Đôi mắt của quân chủ cao ngạo lạnh nhìn kẻ tù tội đang động dục, rốt cuộc từ bi mở miệng đặc xá cho cô. "Dùng biểu hiện của cô, lấy lòng ta đi."


Bị hủy diệt hay là bị chà đạp?

Chúc Sa cầm chặt giày da hiện ra ánh sáng lạnh lẽo của người đàn ông, đầu thanh tỉnh trong nháy mắt. Sau đó cô mở đùi ra đối với hắn.


Bạn có muốn comment đánh giá truyện, hãy đăng nhập nhé! imglogin