VƯỜN CÂY CỦA TÔI NỔI TIẾNG TRÊN MẠNG

Hứa Vong Chu tiếp tục 'bóc phốt' Hoa Gian Tập ở mấy nơi nữa, nhưng tất cả đều là tự vả mặt mình.

Chuyến hành trình ngày hôm nay hoàn toàn không phải là để bóc phốt và đánh giá, mà nó đã hoàn toàn trở thành một video quảng bá cho Hoa Gian Tập, đồng thời mang lại sự tương tác cực cao cho buổi livestream.

【Bóc phốt (×) Giới thiệu địa điểm tham quan lý tưởng (√). 】

【Cảm ơn streamer, tôi đã nhận được tín hiệu gửi tới từ vũ trụ này, sau này chắc chắn tôi sẽ đến đây tham quan. 】

【Chà, anh Hứa đúng là có ý tốt mà. Cũng thật là, chết mất thôi. 】

【Mau nói! Có phải anh đã lén lút nhận tiền ở sau lưng chúng tôi đúng không? Phí quảng bá là bao nhiêu? Thêm tôi nữa (nói thầm). 】

...

"Cả nhà đang đùa hả? Tôi là người dễ bị mua chuộc vậy sao?"

Hứa Vong Chu nhìn 50.000 người trong buổi livestream, vui vẻ trò chuyện với họ: "Không sai, tôi chính là như vậy đấy. Nhưng đáng tiếc là cho dù tôi có muốn nhận hối lộ thì cũng không có ai chịu chi tiền cho tôi cả. Nể tình một streamer đáng thương như tôi, mọi người có thể cho tôi một lượt theo dõi được không?"

Sau khi giao lưu với fan hâm mộ vài câu, Hứa Vong Chu nhìn đồng hồ, nhận ra đã hơn một giờ.

Bình thường thì buổi livestream của anh ấy kéo dài trong khoảng hai giờ, vì vậy phải mau chóng nắm bắt thời gian.

"Chúng ta sẽ nhanh chóng đi đến điểm tham quan cuối cùng, nhà ấm trồng hoa thuỷ tinh để xem có đẹp như trong bức ảnh đã quảng bá hay không."

Hứa Vong Chu nhờ trợ lý lấy bức ảnh ra để xem một chút: "Nhà ấm trồng hoa thuỷ tinh do Hoa Gian Tập xây dựng rất thơ mộng... khụ khụ, nếu là trước đây thì tôi nhất định sẽ nói nó là giả, nhưng bây giờ tôi đã hiểu, mọi chuyện đều có thể xảy ra."

"Chỉ cần đi qua khu rừng trúc ở phía trước là chúng ta đến nơi rồi."

Tuy nhiên, khi đi vào rừng trúc, bước chân vội vã của Hứa Vong Chu đột nhiên chậm lại.

Không khí ở đây đặc biệt trong lành, có mùi thơm nhàn nhạt đặc trưng của lá trúc, dường như đã ngăn cách những tạp âm và sự ồn ào từ thế giới bên ngoài, chỉ còn lại sự thanh bình và yên tĩnh.

Nhìn lên trên, có thể thấy đốt trúc và lá trúc đung đưa trong gió, màu xanh của lá cây tràn trề nhựa sống, thân cây khoẻ mạnh, giống như những bảo vệ cao lớn được bố trí ở hai bên lối đi.

Những cành lá trúc xum xuê và những tầng lá trúc dày gần như che khuất đi ánh sáng mặt trời chói chang từ bên ngoài chiếu vào.

Ánh nắng chiếu qua tán cây rợp bóng tạo thành những đốm sáng li ti trên mặt đường, mang lại cảm giác mát mẻ vào mùa hè.

Nhìn những cây trúc xanh tốt này, còn ngửi thấy mùi thơm nhàn nhạt của lá trúc, Hứa Vong Chu nhất thời cảm thấy xúc động.

Nguồn thu nhập từ công việc này của Hứa Vong Chu quả thực khá tốt, nhưng trái ngược với điều đó thì anh ấy phải đối mặt với rất nhiều áp lực.

Với những bão comment tràn ngập trên màn hình, trong buổi livestream thì loại người nào cũng có, bao gồm cả những người chế nhạo, những người bày tỏ sự bất mãn, những người tung tin đồn, và những người thích mang lòng tự trọng của streamer ra làm trò cười...

Công việc này đòi hỏi một trái tim rất mạnh mẽ để đối diện với những bình luận trái chiều và phải duy trì trạng thái tốt nhất khi ở trước ống kính.

Trong quá trình livestream, đối với một số dòng bình luận anh ấy không thể coi là thật được, cũng k thể tức giận, không thể chửi bới, và phải luôn nở nụ cười trên môi, thỉnh thoảng cũng tự dìm bản thân một chút để làm trò vui cho mọi người, tất cả chỉ vì muốn khuấy động bầu không khí trong buổi livestream.

Trong phòng phát sóng trực tiếp, Hứa Vong Chu phải cố gắng hết sức để giao lưu với mọi người, không thể để fan cảm thấy nhàm chán, thỉnh thoảng phải hạ mình xuống xin like, xin follow, chỉ vì muốn tích lũy thêm lượng fan.

Thành thật mà nói thì rất mệt mỏi.

Sự mệt mỏi và những cảm xúc tiêu cực ngày càng trở nên tồi tệ hơn.

Tối qua phải nghiên cứu về chiến lược của Hoa Gian Tập, đến hơn 2 giờ sáng Hứa Vong Chu mới đi ngủ, sáng nay chưa đến 6 giờ anh ấy đã rời khỏi giường, đi đến thành phố W xa xôi cách hơn 200 cây số, tất cả chỉ để lấy được những tin tức đầu tiên, và chuẩn bị thật tốt cho buổi livestream lần này.

Trong lúc trợ lý đang lái xe, Hứa Vong Chu đã tranh thủ ngồi ở ghế sau chợp mắt một lúc.

Nửa tiếng sau, anh ấy phải lấy bản thảo ra kiểm tra lại cuộc đối thoại của mình, sửa đi sửa lại nhiều lần, sợ có chỗ nào đó giải thích không được rõ ràng, giới thiệu về các loài thực vật không chính xác và hiệu ứng mở đầu cho buổi livestream không tốt.

Haizz.

Hứa Vong Chu hít một hơi thật sâu, ngửi được mùi thơm nhàn nhạt trong rừng trúc, những cảm xúc tiêu cực và áp lực trong lòng dường như tiêu tan đi một chút.

Rất đặc biệt.

Có lẽ đây chính là sức mạnh của thiên nhiên, khiến con người thả lỏng cơ thể một cách vô thức.

Phía sau, tiếng reo hò của trẻ em và tiếng cười của khách du lịch vọng đến từ hướng hồ nhân tạo, những vì ở khá xa nên cũng không thấy ồn ào lắm.

Hứa Vong Chu cố gắng hết sức để phớt lờ đi những âm thanh ồn ào này, đắm chìm bản thân trong tiếng kêu ríu rít của côn trùng và tiếng xào xạc của lá trúc.

Những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu giống như hạt bụi lơ lửng trong không trung, càng ngày càng nhỏ đi, cuối cùng bị cất vào một góc vô hình.

"Anh cầm nó giúp tôi."

Trợ lý nhất thời còn chưa kịp phản ứng, nhưng giây tiếp theo, Hứa Vong Chu đã nhét chiếc điện thoại vẫn còn đang livestream vào tay anh ta.

Mà phần bình luận trong buổi livestream cũng xuất hiện vô số dấu chấm hỏi.

【Streamer đi đâu rồi? 】

【Đi vệ sinh sao?】

【Chắc là có chuyện gì đó.】

【Mọi người không thấy môi trường ở đây rất tốt sao? Mọi thứ đều tươi tốt, nghe thấy tiếng lá trúc xào xạc thôi mà tôi đã cảm thấy rất dễ chịu. 】

【Đúng đấy, tôi cũng thấy vậy! Tôi rất thích rừng trúc này, tôi cảm giác như mình có thể ở đây cả ngày luôn cũng được. 】

Lúc này Hứa Vong Chu cũng đang ngồi ở một góc của chiếc ghế dài giống như bao người khác, anh ấy hơi ngả người về phía sau, dần dần thả lỏng tâm hồn.

Lúc này, anh ấy không nghĩ ngợi gì nữa, chỉ đơn thuần ngồi ở đây, để thời gian dần dần trôi đi, tận hưởng sự thả lỏng của cơ thể.

Trợ lý thì đang chăm chú chụp ảnh khu rừng trúc, điều khiến anh ta ngạc nhiên là không có ai thúc giục anh ta làm điều này.

Mọi người giống như đều bị khung cảnh và nhịp độ chậm rãi ở đây cảm hoá vậy.

Năm phút sau, Hứa Vong Chu đứng dậy, không biết có phải là do ảnh hưởng tâm lý hay không, nhưng anh ấy cảm thấy trạng thái tinh thần của mình đã tốt hơn trước rất nhiều.

Hứa Vong Chu lấy lại điện thoại từ chỗ của trợ lý, khôi phục lại trạng thái tràn đầy năng lượng và mỉm cười vẫy tay: "Đi, chúng ta cùng đến nhà ấm trồng hoa thuỷ tinh thôi!"

【Ủa, tại sao tôi lại có cảm giác hình như streamer có gì đó khang khác? 】

【Thật ra lúc nãy tôi cũng muốn hỏi, không biết rừng trúc này có ma lực gì không mà lại có nhiều khách du lịch tình nguyện ở lại đây thế nhỉ? 】

【Ê, thực ra tôi cũng muốn nhìn thấy rừng trúc (thì thầm). 】

【Tôi vừa xem livestream vừa làm bài tập, cảm thấy suy nghĩ của mình thế nhưng nhanh hơn nhiều, sau khi làm xong bài tập, tôi có thể tập trung xem livestream rồi. 】

...

Hứa Vong Chu đến điểm tham quan là nhà ấm trồng hoa thuỷ tinh, anh ấy đã bị sốc ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Trước đây anh ấy chưa bao giờ nhìn thấy một nơi có kiến trúc như vậy, nó giống như một lâu đài thuỷ tinh mộng mơ, trong suốt như pha lê, hoàn toàn là một khối hoàn chỉnh, không có dấu vết từng được gia công nào.

Những chùn ánh sáng dọc theo vách tường chiếu từng chút một xuống mái vòm, giống như mưa sương mù, như một sợi dây nhỏ, và giống như những tia sáng đang chiếu rọi xuống, sự chồng chéo của ánh sáng khiến toàn bộ ngôi nhà trở nên vô cùng sống động, mang lại ấn tượng mạnh mẽ cho người nhìn.

Có phải ảnh chụp đã được photoshop không?

Không, những bức ảnh đó không hề thể hiện được hết vẻ đẹp của nó.

"Amazing!"

Đứng bên cạnh Hứa Vong Chu là một người nước ngoài đang ngắm đến ngây ngẩn cả người, giơ máy ảnh lên chụp một cách điên cuồng, không ngừng lặp đi lặp lại mấy từ như 'aâmzing', 'unbelievable'... giống như một chiếc máy đọc lại bị hỏng.

Tâm trạng của Hứa Vong Chu cũng phấn chấn hẳn lên, bản thải vốn đã chuẩn bị sẵn ở trong đầu, lúc này lại không tài nào thốt ra thành lời được.

Anh ấy đưa ống kính máy ảnh về phía ngôi nhà tráng lệ này, phấn khích tới mức la lên: "Cả nhà ơi, cả nhà đã thấy chưa! Mọi người đã thấy chưa!? Đây chắc chắn là nhà ấm trồng hoa thuỷ tinh amazing nhất mà tôi từng thấy, hiệu ứng bên ngoài còn đẹp hơn ảnh gấp trăm lần, tôi cho 100 điểm!... Khụ, xin lỗi, hình như hơi lạc đề rồi."

Đều tại người nước ngoài kia cứ amazing, amazing hoài, khiến anh ấy nói lỡ miệng.

Tuy nhiên, trọng tâm của buổi livestream rõ ràng không phải ở đây.

【Chết tiệt, chết tiệt, thực sự trông như vậy hả? 】

【Đẹp quá, đẹp quá, điên cuồng chụp ảnh màn hình lại. 】

【Đây là nhà ấm trồng hoa thuỷ tinh thần tiên sao? Nhìn lại nhà tôi thì, không dám hé răng nửa lời. 】

【Ngôi nhà tình yêu trong mơ! Tôi quyết định rồi, mục tiêu tương lai của tôi là tiết kiệm tiền để xây nên một nhà ấm trồng hoa thuỷ tinh đẹp như này! 】

【Chết tiệt, sao mấy nhà thiết kế lại nghĩ ra được một tuyệt tác như thế này nhỉ? Tôi sẽ gọi nó là ngôi nhà của các vị thần. 】

Hứa Vong Chu ngắm nhìn xong, định chuẩn bị đi xếp hàng.

Nhìn thấy số lượng người và tính năng đóng mở cửa tự động, anh ấy không khỏi ngạc nhiên nói: "Thế nhưng lại là cửa tự động, không có ai quản lý, công nghệ tiên tiến thật."

Tuy nhiên, khi có một số lượng lớn người đến, nếu ai đó chen ngang, liều mạng chen lên phía trước đám đông thì phải làn sao?

Dù sao chúng ta cũng không thể mong đợi mọi du khách đều có ý thức.

Ngay lúc anh ấy đang suy nghĩ, một người đàn ông trung niên có thể vì quá sốt ruột, đã ỷ vào việc bản thân có dáng người cao lớn... muốn chen lên phía trước!

Người phụ nữ đang ôm đứa bé trên tay ở phía trước lập tức trừng mắt nhìn ông ta, đáng tiếc người đàn ông này có da mặt rất dày, còn giả vờ như không nhìn thấy.

Đúng vào lúc này, ánh sáng xung quanh nhà ấm trồng hoa thuỷ tinh đột nhiên mờ đi hai điểm, từ trên mái vòm có một luồng ánh sáng đỏ chói chiếu thẳng xuống người ông ta, tạo thành một vòng tròn trên mặt đất bao trùm lấy người đàn ông, kèm theo đó là lời cảnh cáo vô cùng nghiêm khắc: 【Cảnh báo! Vui lòng yêu cầu quý ông mặc áo phông đen xếp hàng ra phía sau, cảm ơn đã phối hợp. 】

【Cảnh báo! Vui lòng yêu cầu quý ông mặc áo phông đen xếp hàng ra phía sau, cảm ơn đã phối hợp. 】

Vào lúc đó, hàng trăm khách du lịch ở trong và ngoài nhà ấm trồng hoa thuỷ đều nhìn chằm chằm vào người đàn ông, đối mặt với đủ loại ánh mắt chỉ trích và khinh thường, ông ta đứng đơ tại chỗ, xấu hổ đến mức không dám ngẩng đầu lên.

【Ôi chúa ơi, cảnh tượng bẽ mặt này. 】

【Mất mặt quá, đến mức muốn trốn khỏi Trái Đất chỉ trong một đêm. 】

【A a a, thật là xấu hổ, tôi đang không ngừng dậm chân thật mạnh xuống đất, đào giúp ông ta ba phòng ngủ và một phòng khách luôn! 】

【Đúng là đáng đời thật, những người chen hàng phải bị trừng phạt như thế này! Mọi người ở đây ai ai cũng đang vất vả xếp hàng, dựa vào đâu ông ta chen hàng lại được vào trước chứ. 】

【Đúng vậy, lần trước bị người khác chen hàng, tôi đã cãi nhau với anh ta một trận, nhưng anh ta lại lãng đi, coi như mình không liên quan, thực sự rất đáng ghét! 】

Tuy nhiên, điều họ không biết là đối với người đàn ông trung niên đó, bị bẽ mặt cũng chỉ là phần bên ngoài.

Khi cảnh báo vang lên, mọi người nghe thấy âm thanh phát ra từ bên ngoài, nhưng ông ta lại cảm nhận được cảnh báo đến từ trong não.

Cảm giác đó giống như một loại sóng âm nào đó có thể xuyên qua vỏ não, vang vọng trong tâm trí từng chữ một, như tiếng chuông bên tai, có sự cảnh báo và ràng buộc mạnh mẽ, không khác gì một chuỗi mệnh lệnh khắc sâu vào não bộ.

Ông ta không chỉ quay lại chỗ cũ xếp hàng, mà còn xin lỗi tất cả những người vừa đi ngang qua.

"Thành thật xin lỗi."

"Xin lỗi."

"Xin lỗi rất nhiều, đã làm chậm trễ thời gian của mọi người rồi."

Cảm giác tội lỗi trong mắt người đàn ông khiến ông ta như trở thành một người khác, điều này làm mọi người kinh ngạc không thôi.

...

Hứa Vong Chu ngoan ngoãn xếp hàng cùng trợ lý để vào trong, sau khi liệt kê hết một lượt các loài sen đá ở trong nhà ấm trồng hoa thuỷ tinh, anh ấy đã tắt livestream trong sự nuối tiếc của fan.

Hứa Vong Chu có linh cảm, buổi livestream này sẽ là bước ngoặt lớn trong sự nghiệp của anh ấy.

【Sốc! Đường kính của lá Sen Vua ở Hoa Gian Tập là hơn 3m3, đây là lá Sen Vua lớn nhất từng thấy và có thể phá vỡ kỷ lục Guinness! 】

【Khả năng chịu lực của phiến lá có thể đạt tới 100kg, nói về sự thần bí của thực vật, rốt cuộc Sen Vua đã làm cách nào vậy? 】

【Điểm danh các loài thực vật kỳ lạ nhất, 'vua của các loài hoa cỏ dưới nước' - Sen Vua, 'loài thực vật có sức sống mãnh liệt nhất' - Lan Thiên Tuế... 】

...

Sau khi video 'bóc phốt' của Hứa Vong Chu gây được nhiều sự chú ý, rất nhiều tài khoản công đã lợi dụng tin tức này, nhân cơ hội tuyên truyền.

Các phương tiện truyền thông khác cũng không chịu thua, nội dung của buổi livestream đã được biên tập thành nhiều video ngắn khác nhau và lưu hành trên các nền tảng, hoặc tiến hành phổ cập khoa học, kể tên các loài thực vật tương tự...

Trong một khoảng thời gian ngắn, có rất nhiều người trên mạng đã biết đến sự tồn tại của Hoa Gian Tập.

Rất nhiều thời điểm, mấy loại tin tức như vậy chú trọng nhất là tính kịp thời.

Ví dụ như 'vũ điệu trên lá' của Thanh Sương, khi cô ấy là người tạo trend đầu tiên, bất cứ ai nhảy múa trên lá Sen Vua và quay video sau đó đều là bắt chước.

Và tất nhiên, độ nổi tiếng cũng sẽ kém xa so với người đi đầu.

Một ví dụ khác là Hứa Vong Chu, lần này anh ấy chính là người tiên phong đầu tiên trong lĩnh vực livestream bóc phốt và đánh giá.

Dựa vào những đánh giá chân thật về Hoa Gian Tập, đồng thời còn tiết lộ trên livestream rằng 'đường kính của lá Sen Vua lên tới 3m34, Hứa Vong Chu đã nhận được sự nổi tiếng nhất định, và đã tiến thêm được vài bước trên con đường sự nghiệp của bản thân.

Những người khác chỉ có thể tổng hợp và phân tích dựa trên nội dung mà anh ấy đã đăng tải, vì thé trong lúc vô hình, họ đã bị tụt lại ở phía sau.

Sau khi được quảng bá, hai tin tức này đã thành công biến Sen Vua trở thành loài thực vật vô cùng nổi tiếng ở Hoa Gian Tập.

Đây chính là hiệu quả mà Diệp Hàm mong muốn.

Độ nổi tiếng cần phải tích góp từng chút từng chút một, bước đầu tiên chính là phải có 'điểm bán hàng' độc đáo, hiện tại bước này đã rất thành công.

Cô gần như không tốn bất kỳ khoản chi phí quảng cáo nào.

Cùng lúc đó, tại thành phố A, vòng bạn bè của rất nhiều người cũng tràn ngập cái tên Hoa Gian Tập.

Bất cứ ai lướt qua đều sẽ không nhịn được mà click vào một trong số những bức ảnh, sau đó sẽ bị thu hút bởi cảnh sắc ở bên trong.

Cho dù là nét đẹp dịu dàng và tĩnh lặng của hoa súng, hay là hồ nước có thể phản chiếu bóng người, ao sen thơm ngát, những bông sen đang đung đưa theo góp nhịp nhàng, rồi những loài sen đá dễ thương, cả thiết kế của nhà ấm trồng hoa thuỷ tinh, có thể nói tất cả đều rất đẹp... không có nơi nào là không thu hút ánh nhìn.

Đây đều là quảng cáo tự phát được thực hiện bởi những du khách như Đào Hiểu Tình và Đường Tinh Tinh.

Đầu tiên là họ đã có một trải nghiệm tuyệt vời, nhìn thấy những cảnh quan tuyệt đẹp mà họ chưa từng nhìn thấy trước đây. Thứ hai là có thể nâng cao kiến thức, học được thêm rất nhiều điều bổ ích. Thư ba chính là xuất phát từ tâm lý muốn chia sẻ hoặc khoe khoang.

Tóm lại, đây đều là những hành động hoàn toàn tự phát.

Mỗi người đều trở thành một thành viên của dây chuyền, điều này cũng đã tạo nên nền tảng vô cùng tốt cho danh tiếng của Hoa Gian Tập.

Kể từ khi Đường Tinh Tinh đăng bài lên vòng bạn bè của mình, số lượt thích của cô ngày càng tăng lên.

Và đây cũng là lần đầu tiên số lượt thích của cô ấy vượt quá 100.

Phần bình luận cũng rất sôi động.

"Chúa ơi, Tinh Tinh, cậu đã đi đâu vậy!?"

"Khung cảnh đẹp quá!"

"Cậu và Tiểu Tình đi cùng nhau à, tớ thấy Tiểu Tình cũng đăng bài y hệt."

"Đây là khu danh lam thắng cảnh nào vậy? Cậu có thể gửi địa chỉ cho tớ được không?"

"Là ở Hoa Gian Tập đấy. Tớ đã lướt thấy nó trong một đoạn video ngắn, tớ cũng đang có ý định đến đó tham quan."

"Vé có đắt không? Tớ cũng muốn đi."

...

Bình thường Đường Tinh Tinh sống khá nội tâm và hiếm khi đăng bài lên vòng bạn bè.

Nhưng lần này chắc chắn là cô ấy thực sự cảm thấy thích nó, đến mức cô ấy không kiềm chế được mà muốn chia sẻ và nóng lòng muốn giới thiệu Hoa Gian Tập với mọi người.

Trong phần bình luận, có rất nhiều người khen cô ấy chụp ảnh đẹp và hỏi địa chỉ của khu du lịch bên trong những bức ảnh, điều này làm Đường Tinh Tinh thực sự cảm thấy vui vẻ khi đã chia sẻ nó.

Cô ấy đang gõ phím điện thoại với tâm trạng vô cùng phấn khích...

Đều chỉ trả lời duy nhất một câu: "Khu danh lam thắng cảnh này là Hoa Gian Tập, nằm ở thành phố W. Giá vé hiện tại là 24 đồng, nếu mọi người muốn đi thì nhớ đi sớm vì buổi trưa rất đông."

...

Đồng thời, trên các app đánh giá, Hoa Gian Tập cũng nhận được rất nhiều đánh giá 5 sao.

Chỉ mất chưa đầy một ngày, bên dưới đã xuất hiện hơn trăm lượt bình luận, trong đó có không ít lời chia sẻ chân thành và những trải nghiệm thú vị của những du khách đã từng đến đây, kèm theo đó là những bức ảnh đẹp đẽ khiến người ta mê mẩn ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Vào ngày đầu tiên khai trương, Hoa Gian Tập đã thu về rất nhiều danh tiếng.

'Livestream bóc phốt' và những bức ảnh được khách du lịch chia sẻ hoàn toàn hoá giải những tin đồn thất thiệt.

Những người lúc đầu còn cảm thấy lo lắng cũng đã bỏ được sự hoài nghi khi thấy được khung cảnh chân thật này, rất nhiều người đã chuẩn bị sẵn sàng để đến Hoa Gian Tập du lịch.

Dòng người đông đúc tiếp tục ra vào cho đến khi trời chập tối.

Giờ mở cửa của Hoa Gian Tập là từ 8 giờ sáng cho đến 7 giờ tối, vào lúc 4 giờ trong vườn bách thảo sẽ phát thông báo, mà đến 4 giờ 30 phút thì sẽ không nhận khách vào nữa.

Tuy nhiên, khi khu vườn đóng cửa vào lúc 5 giờ, vẫn có rất nhiều người check-in và chụp ảnh trong nhà ấm trồng hoa thuỷ tinh.

Mãi đến khoảng 6 giờ tối, khách du lịch mới dần giải tán, vườn bách thảo ồn ào cuối cùng cũng trở về im lặng.

*

Ngày đầu tiên khai trương vườn bách thảo, mọi người đều rất mệt mỏi.

Liễu Nghệ ở phòng bán vé bán đến nổi đau nhức hết cả tay; nhân viên bảo vệ Hồ Nguyên Phong đang kiểm tra quanh hồ, khuyên bảo mấy vị khách du lịch đang muốn hái lá sen ven hồ.

Vương Hồng Niên và Lưu Xuân Linh tự nguyện đến bến thuyền để giúp khách du lịch lên thuyền; tạp vụ Chu Lan cũng luôn chú ý đến sự sạch sẽ của vườn bách thảo, thỉnh thoảng nhặt rác do khách du lịch xả ra.

Nhưng nhân lực chỉ có như vậy thôi thì vẫn chưa đủ, Diệp Hàm dự tính sẽ thuê thêm vài nhân viên part-time về để giúp đỡ.

Hai anh chàng đẹp trai ở cửa cũng là những người làm thêm hè được cô thuê về.

Hai người đã làm việc ở bên ngoài cả ngày trời, đến mức quần áo ướt đẫm mồ hôi, thời tiết nắng nóng như vậy, đúng là không dễ dàng chút nào.

Vì vậy, kết quả của ngày hôm nay thật sự rất có ý nghĩa.

Chỉ trong một ngày, Hoa Gian Tập đã đón tổng cộng hơn 1600 khách du lịch, tiền bán vé được gần 40000 đồng, bao gồm các khoản thu nhập khác như cho thuê ba lô và vé đi thuyền, tổng cộng lời khoảng 50000 đồng.

Trừ đi tiền lương của nhân viên và tiền thuê thuyền thì lợi nhuận thu vào rất đáng kể.

Để chúc mừng vườn bách thảo khai trương thành công, Diệp Hàm đã đưa cho mỗi người một phong bì đỏ 200 đồng, buổi tối còn gọi thêm 10 cân tôm hùm đất sốt cay.

Mọi người đang tận hưởng làn gió đêm thoáng đãng với những lon bia và que xiên thịt trên sân thượng, quả thật vô cùng sảng khoái.

Ăn uống xong, những người làm part-time lần lượt ra về, Vương Hồng Niên và những người khác cũng quay về phòng nghỉ ngơi.

Ngày hôm nay vườn bách thảo khai trương rất thành công, hơn nữa cộng thêm việc quảng cáo và tuyên truyền ở trên mạng, xem ra khoảng thời gian tới sẽ vô cùng bận rộn, vì vậy tất cả mọi người cần phải giữ vững tinh thần.

Sau khi Diệp Hàm trở về phòng, cô bèn đi tắm, thay quần áo mới rồi đi ra ngoài.

Nguyên ngày hôm nay, hầu hết mọi người cũng đã khá quen với công việc của mình, nhưng họ không biết tình trạng của cây trồng như thế nào.

Ánh đèn chiếu sáng cả con đường, ngẩng đầu lên sẽ thấy bầu trời đầy sao bao la, dải ngân hà giống như một dây ruy băng trải dài trên bầu trời, gắn lên đó là những ngôi sao lấp lánh, rõ ràng cách xa như vậy nhưng dường như lại thấy rất gần.

Trước mặt cô chính là rừng trúc, Diệp Hàm đeo 【cảm biến âm thanh thực vật】màu trắng vào tai, dùng bàn tay vàng của mình chạm vào mấy cây trúc.

Cây trúc số 1: "Hôm nay có người đến các đốt cây trúc của tôi... làm sao có thể là 11 đốt được? Không đúng! Bản thân tôi rõ ràng đếm ra 12 đốt... haizz, mấy chuyện đếm số này hoàn toàn không thể làm khó được tôi."

Cây trúc số 2: "Hôm nay có rất nhiều người ngủ quên trong tiếng lá xào xạc đung đưa trong gió. Ôi mấy người đi làm thuê đáng thương thật đấy. Đêm nay đẹp quá... má nơ, anh bạn bên cạnh đừng đếm nữa, anh có 11 đốt thôi! Tôi mới là 12 đốt, cái anh đếm là đang đếm đốt của tôi đấy."

Diệp Hàm: "..."

Được rồi, có vẻ như không có vấn đề gì.

Xuyên qua khu rừng trúc yên tĩnh, Diệp Hàm đi đến bên cạnh mặt hồ còn đang gợn sóng, hôm nay trọng tâm quan sát của cô chính là Sen Vua.

Là thực vật có độ nổi tiếng cao trong vườn bách thảo Hoa Gian Tập, cũng là loài thực vật được khách du lịch 'săn đón' nhiều nhất, đặc biệt là phiến lá được che phủ bằng một tấm kính, thỉnh thoảng còn phải chịu sức nặng của cả người lớn lẫn trẻ em.

Mặc dù phiến lá của Sen Vua có khả năng chịu lực rất mạnh, nhưng Diệp Hàm vẫn cảm thấy có chút lo lắng.

Cô cẩn thận kiểm tra toàn bộ phiến lá, thấy không bị hư hỏng chỗ nào, mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Diệp Hàm đứng bên hồ dùng bàn tay vàng với Sen Vua.

Sen Vua Cruziana: "Imthekingofaquaticflowers, ImthekingofAmazonRiverbasin, noone beatme!"

(Trẫm chính là vua của các loài hoa cỏ dưới nước, trẫm là vua của lưu vực sông Amazon, không ai có thể đánh bại trẫm!)

Giống như những gì mà cô nghe thấy trước đó, đây là một giọng nói khá trầm, đầy khí thế, mang theo một uy lực mạnh mẽ, khiến Diệp Hàm lập tức liên tưởng đến vị thủ lĩnh dũng cảm và kiêu ngạo của một bộ tộc trong rừng mưa nhiệt đới.

Có lẽ đây chính là... uy nghiêm của người ngồi trên ngai vàng chăng?

Diệp Hàm nhớ lại lúc mới tìm được chúng, chúng còn đang cuộn tròn dưới nước, trông vô cùng đáng thương, không hề bá đạo như bây giờ.

Mà gốc Sen Vua này là gốc có tốc độ sinh trưởng tốt nhất trong số những gốc sen mà cô chọn.

Sen Vua là một trong những thực vật được tiến hành chăm sóc đặc biệt, phiến lá thường xuyên được phun dung dịch dinh dưỡng, nên tốc độ phát triển khá là nhanh.

Cô nhớ cách đây hơn nửa tháng, đường kính lớn nhất mà cô đo được là 3m05.

Thế nhưng chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, nó thực sự đã tăng thêm gần 30cm, điều này thực sự rất đáng kinh ngạc.

Lúc này, hệ thống đột nhiên lên tiếng...

【Chúc mừng chủ nhân đã nuôi dưỡng thành công thực vật cấp S đầu tiên - Sen Vua Cruziana số hiệu I và đã nhận được phần thưởng bổ sung: tấm chắn âm thanh*1. Vui lòng nhận phần thưởng tại màn hình sáng. 】

Thực vật cấp S?

Diệp Hàm không khỏi nghĩ đến những suy đoán liên quan đến thực vật cấp S trước đây, vốn cô cho rằng giống hoa sen ngàn cánh quý giá mới có thể trở thành nguyên mẫu của thực vật cấp S.

Nhưng lại hoàn toàn không ngờ đến Sen Vua cũng có thể trở thành thực vật cấp S.

Nhưng sau khi suy nghĩ kỹ thì lại thấy khá là bình thường.

Sen Vua có thể phá kỷ lục Guinness của thế giới (hiện đang được áp dụng) với đường kính là hơn 3m3, quả thật đủ điều kiện để xếp vào loại thực vật cấp S.

Hơn nữa chủng loại của nó là Sen Vua Cruziana, so với Sen Vua Bolivia có kích thước lớn hơn mà nói, cơ hội đạt được cấp S của nó thậm chí còn nhỏ hơn.

Thế nên một loạt các đặc tính này đã tạo nên sự độc nhất vô nhị.

Đây thật sự là một điều bất ngờ ngoài mong đợi.

Tấm chắn âm thanh, nghe có vẻ có liên quan đến âm thanh.

Nhìn phần thưởng hiện lên trên giao diện màn hình sáng, Diệp Hàm bèn nhấn vào phần mô tả sản phẩm.

【Tên sản phẩm: Tấm chắn âm thanh

Chức năng sản phẩm: Hấp thụ tiếng ồn trong một khu vực cố định, đồng thời điều chỉnh sóng âm trong phạm vi nhất định.

Bằng sáng chế: Phòng nghiên cứu Ngân Hà A1938x số bằng sáng chế XXXXXXX 】

...

Vừa hay, sản phẩm này có thể sử dụng ở gần rừng trúc.

Hiện giờ, rừng trúc bước đầu đã trở thành nơi để con người thư giãn, nếu bổ sung thêm sản phẩm này nữa thì chắc chắn đây sẽ là nơi chữa lành tâm hồn tốt nhất.

Diệp Hàm bấm vào nút nhận, trước mắt lập tức hiện ra hai quả bóng bay đầy màu sắc lơ lửng giữa không trung. Ngay cả dưới những tia sáng mờ nhạt cũng có thể nhìn thấy màu sắc ở phần bề mặt, phản chiếu khung cảnh xung quanh như một thấu kính lồi.

Khi dùng ngón tay chọc vào chúng, bề mặt sẽ nhanh chóng lõm vào và bật ra, như thể không có gì có thể chọc vỡ được.

Làm thế nào mà những quả bóng bay bày có thể chặn được âm thanh chứ?

Diệp Hàm click vào giao diện sản phẩm và thêm vào phạm vi rừng trúc.

Hai quả bóng bay đầy màu sắc lập tức bay lên trước mắt cô, sau đó bay về hai phía của rừng trúc.

Chúng không ngừng giãn nở, hoá thành hai lớp màng mỏng rồi bao phủ toàn bộ rừng trúc.

Các mặt của bong bóng dần dần hợp nhất và trở thành một tấm màn rỗng rất mỏng, môi trường bên trong giống như chân không, có thể ngăn cản sự lan truyền của tiếng ồn.

Đồng thời, tấm màn còn hấp thụ các sóng âm bên ngoài và thực hiện phân tích thông minh, sau đó còn hơi rung nhẹ để phát ra các sóng âm cùng hoặc ngược chiều, nhằm triệt tiêu hoặc khuếch đại một số âm thanh nhất định.

Diệp Hàm kiểm tra việc hấp thụ sóng âm, đặt tiếng xào xạc của lá trúc làm chủ đạo, tiếng côn trùng làm phó chủ đạo.

Và trong vô số các kiểu chế độ khác nhau, cô đã chọn chế độ chữa lành.

Diệp Hàm bước vào rừng trúc và ngồi trên một chiếc ghế dài để thư giãn.

Ngửi mùi thơm nhẹ của lá trúc, nghe tiếng gió thổi trong rừng trúc, tiếng ve sầu, tiếng ếch nhái xa xa...

Dần dần, những âm thanh này dường như đã hoà vào cùng một nhịp với nhịp tim của cô, tạo thành sự cộng hưởng với tần số sóng não, khiến cô vô thức chìm đắm trong cảm giác yên tĩnh này, đầu óc cảm thấy cực kỳ thanh thản.

Ngồi thiền trong môi trường như này tốt hơn nhiều so với việc đeo tai nghe vào và tưởng tượng.

Đây là âm thanh thuộc về thiên nhiên.

Bạn có muốn comment đánh giá truyện, hãy đăng nhập nhé! imglogin