CÓ CON NHỆN BÒ LÊN GIƯỜNG TÔI

Beta: Tiểu Anh Đào 


Những lời chửi rủa và cuộc nói chuyện bí mật đương nhiên không truyền đến tai bạn, giống như trong vô số ngày đêm trước kia, âm thanh đến từ địa ngục chưa bao giờ lọt vào thiên đường.

 

Vì vậy, cả đêm bạn ngủ ngon không mộng mị, lúc thức dậy bộ phim không biết đã phát đi phát lại mấy lần. Bạn khép chăn lại, ngẩn người nhìn chằm chằm trần nhà, chờ cơn mơ màng khi vừa mới rời giường qua đi. Đột nhiên, bạn cảm thấy có gì đó không đúng. 


Bạn hoàn toàn chắc chắn tối qua bạn ngủ không đắp chăn. Bạn đã gấp chăn và vắt lên lưng ghế sô pha trong lúc dọn dẹp ngày hôm qua, bạn định đi ngủ sau khi xem hết bộ phim mình chọn bừa. 


Phụ nữ sống một mình đều sẽ hơi nhạy cảm với những chuyện không thích hợp này, có lẽ sau khi ngủ bạn cảm thấy lạnh, cho nên đã vô thức kéo chăn xuống. Nói cho cùng, chẳng lẽ sẽ có người đến đắp chăn cho bạn sao? Chẳng lẽ là trộm? Nhưng một khi nảy sinh nghi vấn thì không thể dễ dàng buông bỏ. Vì vậy, bạn lấy điều khiển từ xa, nhấn vài lần để chuyển sang màn hình giám sát. 


Khi bạn lắp camera giám sát chỉ vì lý do an toàn, cho nên bạn không suy nghĩ nhiều. Giống như những câu chuyện đô thị kỳ lạ như “Phụ nữ về nhà kiểm tra camera giám sát thì phát hiện ai đó đang trốn trong tủ quần áo trong nhà”, bạn chỉ cười cho qua. Thành thật mà nói, bạn không sợ chết và nguy hiểm, người cô đơn thì sợ cái gì chứ? Trở thành một tiểu thuyết gia cũng không phải là ý định của bạn, chỉ là bạn muốn sống và không muốn bước chân vào thế giới này quá nhiều. Cho nên bạn đã tạo ra những câu chuyện. Nhưng không ngờ không chỉ có thể nuôi sống bản thân, mà còn có thể sống một cuộc sống tốt đẹp.

 

Nhưng những điều này không thay đổi sự thật rằng bạn không có tình yêu với thế giới này. Càng có một cái nhìn cay đắng, một cái nhìn độc đáo, thì càng dễ nhìn thấy bản chất nhàm chán của thế giới này. Có người thích thú khi xoay quanh các quy tắc, có người người coi việc thay đổi thế giới là một giấc mơ. Còn bạn thì sao? Bị ba mẹ ngược đãi, bị phân biệt đối xử, nghĩ về thời thơ ấu kinh tởm khiến bạn trưởng thành quá sớm. Bạn không tin bất cứ ai, cũng không thể yêu bất cứ ai. Nếu như nói trả thù ba mẹ từng là hy vọng của bạn, thì khoảnh khắc hai người bị tai nạn xe cộ nằm phơi thây trong nhà xác, bạn đã dành hết tất cả yêu hận cho thế giới này. 


Bạn vô thức mò mẫm tìm kiếm vết sẹo lồi lên bên trong cổ tay, ngay cả khi nó đã trở thành màu da, nhưng nó vẫn nhắc nhở bạn. Lạnh lùng và chán đời, cô đơn và không có chí cầu tiến, đây mới là con người thật của bạn khi ở một mình. 


Về phần vì sao con nhện hai lần đều không nhìn thấy vết sẹo của bạn, chỉ là bởi vì lần đầu tiên tay bạn đưa tay về phía anh ta, lần thứ hai vết sẹo kia dán lên sô pha. Nếu con nhện có góc nhìn của thượng đế, vậy nó còn thờ phụng bạn một cách cuồng nhiệt như bây giờ không? Nếu thần cũng có khiếm khuyết, vậy thần còn là thần không?

 

Hình ảnh trên camera giám sát nhanh chóng quay lại tối hôm qua, bạn thấy chiếc chăn tự động mặc dù không có gió, giống như bị cái gì đó trong không khí kéo đi, sau đó vững vàng rơi lên người bạn. Bạn không dám tin, đến gần TV và phát lại thời gian đó. 


Camera giám sát trong phòng khách được lắp ở vị trí có thể quan sát toàn bộ phòng khách và ban công, lần này bạn không bỏ qua bất kỳ khung hình nào, khi ánh mắt đảo qua ban công, bạn giật mình bịt miệng, tóc gáy dựng lên, mồ hôi lạnh chảy ra. 


Bạn không nhìn nhầm, khoảnh khắc rèm cửa lắc lư, một sinh vật khủng bố nhiều “tay”, leo lên lan can ban công của bạn, nhìn về phía bạn. 


Hình ảnh vượt quá giới hạn trí tưởng tượng của con người khiến bạn gần như sợ hãi đến mức không thở nổi. Bạn đóng cửa ban công, kéo rèm cửa dày và phát lại camera theo dõi. 

  

Lần này bạn không bỏ qua bất kỳ chi tiết nào, hình ảnh đêm qua được phát sóng trước mắt bạn, mặc dù nỗi sợ hãi bị quái vật nhện nhìn chằm chằm suốt đêm làm nhịp tim bạn đập loạn, nhưng bạn ngạc nhiên khi thấy có vẻ như anh ta đã thực hiện một động tác kỳ lạ để chăn phủ lên người bạn.

 

“Chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Chẳng lẽ trên thế giới còn có quái vật chuyên đắp chăn cho người ta à?” Không biết vì sao, đáng ra bây giờ bạn nên hét lên, nên lập tức chạy trốn, nên báo cảnh sát. Nhưng bạn có một cảm giác không thể giải thích được, bạn cảm thấy sinh vật này dường như không có ác ý với bạn. 


Bạn bắt đầu kiểm tra camera giám sát toàn bộ căn phòng, và sau đó bạn nhanh chóng tra được đôi mắt phát sáng trong đêm tối được camera phòng ngủ ghi lại hai ngày trước. 

  

“Chết tiệt!” Bạn mắng một câu trong lòng. Ai mà ngờ rằng thủ dâm còn bị rình mò? Sự xấu hổ và tức giận vào lúc này thậm chí còn vượt qua nỗi sợ hãi với sinh vật không phải con người. Thậm chí bạn còn nảy lên ra suy nghĩ tối nay gọi anh ta khiến anh ta có đến mà không có về. 


Đúng lúc tâm trạng của bạn đang kích động thì bên tai truyền đến tiếng gõ cửa “cốc cốc”.


Bạn có muốn comment đánh giá truyện, hãy đăng nhập nhé! imglogin