Chap 2: Liếm láp (H)
Dĩ Mễ nằm trên thảm cỏ mềm mại, mặc dù làn da của nhân ngư vô cùng cứng cáp, nhưng cảm giác mềm mại chạm vào da vẫn khiến cô híp mắt thích chí. Nam nhân ngư đè cô xuống, phần hông của anh chen vào tách đùi cô ra hướng lên phía trên, Dĩ Mễ có thể cảm nhận được có vật cưng cứng nào đó nóng lên đang đặt ở eo mình.
Cô biết đó là gì, Dĩ Mễ đẩy ngực của nam nhân ngư ra, hỏi với giọng nghi ngờ: "Anh vẫn chưa hát à?”
Nam nhân ngư sẽ hát một giai điệu trong truyền thuyết với ca từ mượt mà, cảm động.
Chàng trai dùng sức áp chế thân thể đang ngọ nguậy của tiểu nhân ngư, khẽ hôn lên ngón tay yếu ớt của cô.
Anh hôn dọc theo ngón tay trắng nõn mịn màng, rồi đến cánh tay, cuối cùng dừng lại ở vai. Nụ hôn nhẹ nhàng và ướt át không để lại chút dấu vết nào ở khiến cho trái tim tiểu nhân ngư bắt đầu ngứa ngáy.
Nhưng cô không muốn thỏa hiệp. Mỹ nhân ngư đưa hai cánh tay vòng qua cổ của bạn đời mình, thân mật cọ vào gò má của anh, âm điệu yếu ớt mang theo chút cầu xin đầy quyến rũ: "Em muốn nghe!”
Ánh mắt Cấu Phách sâu thẳm, anh vuốt ve gò má mềm mại của cô, ngón tay cái mân mê bờ môi ửng hồng rồi nhẹ nhàng đặt đầu lưỡi lên.
Mỹ nhân ngư cau mày bất mãn, cô không kịp phòng bị, đã bị anh cúi đầu hôn.
Hàm răng sắc bén của anh lúc này nhẹ cắn lên đôi môi mỏng manh mềm mại của cô, chiếc lưỡi nóng bỏng liếm qua để lại vệt nước nhỏ, hơi thở hòa quyện với nhau, đầu lưỡi tấn công mãnh liệt, không chút khách khí cạy mở hàm tiến vào quấn lấy lưỡi cô.
Cảm giác môi lưỡi quấn lấy nhau mang lại cho nam nhân ngư khoái cảm mà trước nay chưa từng có. Cấu Phách cố ý lặp lại sự khiêu khích vừa rồi, anh từ từ câu lấy chiếc lưỡi nhỏ đang trốn tránh. Ở trong khoang miệng nhỏ hẹp, anh chiếm đoạt thành công. Tiếp đó anh đảo lưỡi vòng quanh thoả hiệp, lướt qua từng tất thịt non đang ngứa ngáy, cướp đoạt nước bọt ngọt ngào của cô.
Dĩ Mễ ở thế bị động, cô thở hổn hển, hai má ửng hồng, nước bọt chưa kịp nuốt xuống vương ở khoé môi, trông vô cùng dâm mỹ. Cô muốn đẩy đôi bàn tay đang giam cầm mình, né tránh hơi thở nóng bỏng ướt át đang rút hết sự tỉnh táo của mình, tựa như mọi giác quan mẫn cảm đều tập trung ở môi bị anh chà đạp, khống chế.
Cơn sóng tình xa lạ đang xoa dịu Dĩ Mễ, ánh mặt trời rọi xuống cùng với cái ôm ấm áp như đang thiêu đốt cô.
Bàn tay đẩy Cấu Phách ra không biết từ khi nào lại trở thành cái ôm, anh thuận thế đón nhận thân thể mềm mại, lại tiếp tục nhấm nháp tạo nên âm thanh của tiếng nước bọt.
Dĩ Mễ thở dốc, ngực phập phồng lên xuống, nhũ hoa bồng bềnh. Cấu Phách vén mái tóc dài màu xanh nhạt ra phía sau, để lộ hai chiếc vỏ sò tinh xảo. Anh hôn dọc theo chiếc cổ trắng ngần đi xuống, từng chút từng chút, không bỏ sót vị trí nào, gặm nhấm chiếc xương quai xanh nhô lên, thậm chí những chiếc răng nanh như muốn đâm vào da thịt cô. Làn da ở cổ đỏ ửng lên, mỹ nhân ngư bực bội há miệng cắn lên vành tai anh. Song chút đau đớn này không những không làm anh dừng lại mà còn làm ann hứng thú hơn, hoả dục bộc phát. Cấu Phách đưa lưỡi liếm lên xương quai xanh đỏ hồng, đầu lưỡi nóng ướt lượn xuống đôi bồng đảo liền để lại dấu vết.
Cảm giác nóng ướt ngứa ngáy khiến đầu óc tiểu nhân ngư trống rỗng, Dĩ Mễ theo bản buông lỏng tay rồi lại ôm chặt Cấu Phách, dường như đang muốn chôn chặt anh trong ngực mình, hơi thở nóng phả lên ngực, cô nhịn không được phát ra tiếng rên rỉ.
Âm thanh động lòng người kia kích động Cấu Phách, anh dùng răng cắn vỏ sò ra, giống như xé xác con mồi trong mỗi lần đi săn, đôi vú trắng nõn hiện ra trước mắt, anh không chút do dự liền ngậm vào trong miệng.
Không cần thầy dạy anh cũng biết phải cắn mút thế nào, đối với miếng thịt non mềm này, Cấu Phách thu răng lại, chỉ dùng đầu lưỡi mềm mại cùng đôi môi để liếm mút chiếc vú đầy đặn giống như có thể mút ra được quỳnh tương mật dịch. Đầu lưỡi đảo quanh đầu vú đang nhô lên, anh nghe thấy tiếng thở của cô càng dồn dập anh liền dùng sức liếm láp.