NHẬP THU

CHƯƠNG 13: CẮT NẾN ĐỎ – P2

Edit: Khả Khả.


Nhuế Thu không nói gì, nàng lấy bàn tay của Cố Nguyệt Thịnh đang đặt trên n.hũ hoa của mình ra, hơi động thân, cởi quần áo trên người xuống, chỉ còn sót lại một chiếc yế.m. Cố Nguyệt Thịnh như q.uỷ nhập đưa tay kéo chiếc yế.m của Nhuế Thu, Nhuế Thu hơi bất ngờ, đối diện với đôi mắt tối tăm mờ mịt của hắn, nàng sợ hãi nhỏ giọng nói.


“Ngươi nhẹ một chút…đừng cắn nó…”


Trong mắt Cố Nguyệt Thịnh giờ đây chỉ có đôi v.ú đang lay động, hoa anh đào hồng hồng vểnh trên đỉnh đầu như đang qu.yến rũ hắn. Cố Nguyệt Thịnh ngậm toàn bộ khối th.ịt mềm mềm, như muốn nhai nuốt. Hắn hung hăng mút, bàn tay còn lại đặt lên v.ú kia mạnh mẽ xoa nắn, nam nhân ở phương diện này, không cần thầy dạy cũng đều biết. Lần trước Nhuế Thu dụ dỗ hắn li.ếm v.ú nàng, hắn đã có kinh nghiệm. Cố Nguyệt Thịnh biết khi hắn c.ắn đầu v.ú nàng, nàng sẽ chịu không nổi, nên hắn nhả v.ú ra, dùng lưỡ.i cuốn  đầ.u vú vào miệng mút, đầu lư.ỡi đá qua đá lại trên đỉnh, quả nhiên nghe thấy tiếng r.ên rỉ nức nở của người bên dưới.


“Aaaaa….”


“Khó chịu quá….không cho ngươi l.iếm nữa…”



Nói rồi nàng kéo v.ú ra khỏi miệng Cố Nguyệt Thịnh. Cố Nguyệt Thịnh như bị giành mất đồ ăn, đôi mắt đỏ lên, lập tức cắ.n đầu v.ú không chịu nhả, làm cho Nhuế Thu ngấn lệ.


“…Ngươi nhẹ một chút….Nú.m v.ú ta bị ngươi cắn đứ.t rồi…”


Cố Nguyệt Thịnh chưa từng nghe qua loại từ ngữ dâ.m uế này, nghe Nhuế Thu mạnh miệng nói trắng ra, hắn cảm thấy có một loại cảm giác khác thường dâng lên, miệng mú.t càng hăng, m.út đến mức muốn bong da nàng mới chịu mà nhả ra. Nhuế Thu nhìn một bên v.ú sư.ng lên, và một bên nho nhỏ, một lớn một nhỏ trông thật đáng thương, nàng tức giận.


“Ngươi đang làm cái gì vậy hả?”


Cố Nguyệt Thịnh cọ vật sư.ng to dưới thân đang phát d.ục vào kẽ chân Nhuế Thu, khi nghe Nhuế Thu oán hận, hắn cúi xuống, vành tóc mai chạm vào nhau.


“…Ta không liế.m…. Cũng không c.ắn n.úm v.ú của nàng nữa được không…”


Từ ngữ th.ô tụ.c phát ra từ miệng mình, Cố Nguyệt Thịnh cảm thấy vô cùng hư.ng ph.ấn, dư.ơng v.ật dưới thân cũng run rẩy theo. Tay chân xấu xa cởi tiết khố Nhuế Thu ra, Nhuế Thu cũng chủ động cởi quần áo Cố Nguyệt Thịnh. Cởi đến đai lưng của hắn, nàng không thể cởi được nữa, Cố Nguyệt Thịnh giúp nàng. Hai người cởi xong thắt lưng, sau đó nhanh chóng ném số quần áo còn lại xuống giường. Y phục tối màu của nam tử quấn lấy y phục sáng màu của nử tử, ở trên giường hai người cũng tr.ần tru.ồng quấn lấy nhau.


Cố Nguyệt Thịnh đặt c.ây g.ậy ở rãnh giữa hai chân chân Nhuế Thu, hắn cọ lên cọ xuống vùng da non kia, hắn muốn trút bỏ d.ục v.ọng ở nơi này giống như lần trước. Động tác có chút thô lỗ, sau vài lần “lau sú.ng” hắn đã cọ qu.y đ.ầu vào cái hu.y.ệt tiết đầy nước kia, lối vào siế.t ch.ặt khiến da đầu Cố Nguyệt Thịnh tê dại. Có một giọng nói phát ra từ trong đầu hắn không ngừng qu.yến r.ũ hắn, mời gọi hắn cắ.m thứ đồ kia vào, bảo hắn đâ.m mạnh vào huy.ệt của nàng.


Cố Nguyệt Thịnh chịu đựng đến thống khổ, một tay hắn kéo tay Nhuế Thu xuống dưới nắm dư.ơng v.ật đang dán gần nơi riêng tư của nàng, một tay khác hắn tách mở chân nàng ra, tạo một góc độ thích hợp để hắn có thể dễ dàng bắt n.ạt nàng.


Nhuế Thu không muốn bỏ dở giữa chừng, hôm nay nàng muốn thực hiện bước cuối cùng của kế hoạch, đêm nay nếu như không thành công thì không biết khi nào nàng mới có cơ hội nữa. Nàng dùng hết tất cả các thủ đoạn có được để trêu chọc Cố Nguyệt Thịnh.


“Cố Nguyệt Thịnh….Ta rất ng.ứa…”


Cả người Cố Nguyệt Thịnh cứng đờ, giọng nói trầm khàn cực điểm không giống hắn thường ngày, không biết xuất phát từ loại tâm tư nào, hắn hỏi.


“Ng.ứa chỗ nào?”


“Ở dưới…Ti.ểu hu.yệt rất ngứa…c.ắm vào đi…”


Bên tai Cố Nguyệt Thịnh là tiếng rê.n rỉ hư hỏng của Nhuế Thu, thần trí Cố Nguyệt Thịnh cũng bị hỏng mất, hắn đỡ c.ự v.ật bên dưới không kiềm được đi vào một chút, phần đầu đã đi vào, mắt hắn nhìn chăm chăm vào nàng, hỏi.


“Thật sự không hối hận chứ?”


Cô.n t.hịt của Cố Nguyệt Thịnh đã cắm vào phần đầu, tên đã lên dây vậy mà hắn còn dối trá hỏi nàng có hối hận hay không.


Hai mắt Nhuế Thu đầy tình ý nhìn hắn.


“Không hối hận.”


Giây tiếp theo Cố Nguyệt Thịnh c.ắm nguyên trụ dài vào huy.ệt của nàng. Nhuế Thu đau muốn khóc, miệng hét lên.


“Đau…Nhẹ một chút…”


Cố Nguyệt Thịnh bị mê dược thiêu đốt thần trí, tiểu huy.ệt của Nhuế Thu thật sự rất kh.ít, vừa ch.ặt vừa mềm. Mị huy.ệt hút d.ục vọ.ng của hắn vào bên trong. Vừa đ.âm vào hắn sướng r.ên lên, hắn đ.âm vào r.út ra vài cái. Nhuế Thu thấy Cố Nguyệt Thịnh còn muốn đâ.m vào, hắn không quan tâm nàng đau đến thế nào, hu.yệt như bị xé rách ra, không có chút nào thoải mái.


Bây giờ, nàng không muốn gì cả.


Con m.ẹ nó Cố Nguyệt Thịnh, con m.ẹ nó Hòa Điền Ngọc, con m.ẹ nó tiền bạc.


Nàng nâng chân đạp cái người chìm đắm trong d.ục vọ.ng kia xuống.


“A..”


Cố Nguyệt Thịnh quỳ gối ở mép giường, hắn vừa mới tiến vào “t.iêu h.ồn độ.ng” đang muốn tiến đến “cự.c lạc” thì đột nhiên bị đạp rơi xuống, cả người hắn đổ mồ hôi lạnh. Hắn không màng đến tôn nghiêm, mặt dày bò lên lại, đặt dư.ơng vậ.t ở cửa hu.yệt mấy lần muốn tiến vào đều bị Nhuế Thu vặn thân tránh né. Tác dụng của dược cùng với dụ.c vọ.ng làm cho th.ân dưới của Cố Nguyệt Thịnh càng s.ưn.g to hơn, ý trung nhân ở ngay trước mắt nhưng hắn muốn c.ắm vào lại cắ.m không được, hắn khó chịu đến mức mồ hôi chảy đầy đầu, liền tá.ch đôi chân của Nhuế Thu đang cố khép lại, dáng vẻ cầu xin:


“..Nhuế Thu…cho ta đi….để ta c.ắm vào nàng đi…”


Nhuế Thu bị hắn giày vò đến hoảng.


“Không…A….Cố Nguyệt Thịnh…tên khố.n kiế.p này!”


Cố Nguyệt Thịnh nhân lúc nàng thất thần cắ.m c.ôn th.ịt vào, Nhuế Thu đau đến độ mắng ầm lên, nàng muốn lặp lại chiêu cũ, nhưng Cố Nguyệt Thịnh đã sớm phòng bị, đè chân nàng, sau đó, ng.ậm môi nàng mà dỗ dành:


“Đợi một lát…một lát sau sẽ không đau nữa…ta không động…”


Nhuế Thu không tin, tay nàng đặt ở xương hông hắn đẩy ra.


“Ngươi đi ra mau… ra ngoài…”


“Nghe lời ta…để ta cắ.m vào…làm một lần thôi…sẽ không đau nữa…”


Nhuế Thu bị hắn chặn miệng, kêu gì cũng không thành tiếng, c.ự v.ật dưới thân chầm chậm c.ắm vào rú.t ra. Cơ thể Nhuế Thu nhạy cảm, Cố Nguyệt Thịnh xoa xoa cửa hu.yệt để nàng giảm bớt cơn đau, hoa hu.yệt tiế.t ra rất nhiều nước, càng nhiều càng sư.ớng. Dư.ơng v.ật Cố Nguyệt Thịnh to lớn cứng rắn, hắn cắ.m vào nơi s.âu nhất trong thân thể Nhuế Thu, rồi từ từ ch.ọc vào rút ra để nàng cảm nhận được kho.ái c.ảm đang tới, nàng phát ra r.ên rỉ.


Cố Nguyệt Thịnh nhận ra thân thể nàng có thay đổi, động tác dưới thân bắt đầu nhanh hơn. Bên trong mị huy.ệt của nàng giống như có ý thức, từng chút từng chút hút ch.ặt lấy hắn, Cố Nguyệt Thịnh sư.ớng đến mức thúc dư.ơng v.ật đi sâu vào trong, chạm đến một khối th.ịt mềm, thân dưới Nhuế Thu đột nhiên chịu không nổi run rẩy.


“…Đừng…đừng chạm vào đó….ưm…”


Cố Nguyệt Thịnh vốn không nghe nàng nói, c.ự vậ.t dưới thân hung hăng rút ra rồi c.ắm vào nơi chật hẹp kia, chạm đến khối th.ịt mềm mại bên trong, qua mười mấy lần cả người Nhuế Thu bị c.ắm đến mềm nhũn, nàng nhỏ giọng cầu xin hắn. Cố Nguyệt Thịnh không thể kìm hã.m được động tác của mình, hắn cắ.m rất hăng, hắn rút nguyên cây cô.n th.ịt ra, để Nhuế Thu thả lỏng một chút rồi cắ.m vào toàn bộ, hắn cực kỳ th.ỏa mã.n khi nghe tiếng thét chói tai của Nhuế Thu.


Hắn vô cùng sướn.g.


Cơn đói khát trong thân thể khiến cho động tác của hắn ngày càng th.ô b.ạo, hắn nắm hai chân Nhuế Thu tá.ch ra hai bên, để thuận tiện cho hắn đâ.m vào nơi s.âu nhất của nàng. Nhuế Thu chịu không nổi, nàng bị cắ.m đến mức các ngón chân đều run lên, động tác của nam nhân phía trên không hề thuyên giảm chút nào, khiến nàng có cảm giác như hắn đang đ.óng đinh nàng trên giường.


“Ngươi nhanh đi…Mau bắ.n ra đi…”


Cố Nguyệt Thịnh nghe nàng r.ên rỉ cả người đều khô nóng, hắn bóp chặt eo Nhuế Thu, buộc nàng tiếp nhận hắn. Xương m.u hai người dính ch.ặt lấy nhau, đại não Nhuế Thu trống rỗng, hắn dùng lực đẩy tới, tiểu hu.yệt ra sức si.ết c.hặt c.ôn th.ịt của Cố Nguyệt Thịnh ở sâu bên trong, trong cơ thể nàng ti.ết ra một chất lỏng ấm nóng tưới trên qu.y đầ.u, trái tim Cố Nguyệt Thịnh run lên, bên dưới không thể khống chế được bắ.n ra.


Hắn b.ắn ti.nh rất lâu, Nhuế Thu bị hắn bắ.n đến mức khó chịu, nàng vặn người muốn thoát ra nhưng nàng không thoát được gông cùm của Cố Nguyệt Thịnh, buộc ti.ểu huy.ệt của nàng phải ngậm hết t.inh d.ịch của hắn.


Cố Nguyệt Thịnh đưa đầu lư.ỡi chọc phá nàng, tay hắn bắt lấy nh.ũ hoa. Dư âm cao tr.ào của Nhuế Thu chưa kịp tan, nàng không chịu nổi khiêu kh.ích của hắn, vội xin tha.


“Đừng, không phải nói chỉ làm một lần thôi sao?”


Tên nam nhân nằm trên người không biết xấu hổ lại còn cò kè mặc cả, dán gần lỗ tai Nhuế Thu nói.


“Ta còn muốn.. một lần nữa được không?”


Cơ thể Cố Nguyệt Thịnh bị xuân dược tác động lại nóng lên, c.ôn th.ịt còn chôn trong cơ thể Nhuế Thu bắt đầu dựng đ.ứng lên, că.ng to ra, lời nói của cẩu nam nhân này vốn chẳng đáng tin gì hết.


Miệng thì hỏi nàng được không nhưng thật ra hắn chưa bao giờ cho nàng cơ hội để cự tuyệt. Hắn lật người nàng qua, chổng mô.ng lên cho hắn c.ắm vào. Nhuế Thu ấm ức muốn khóc, nàng không còn sức lực, tư thế này lại rất mỏi, sau khi, cắ.m vài cái thắt lưng nàng như muốn sụp xuống.


Trông Cố Nguyệt Thịnh có vẻ gầy nhưng cánh tay hắn lại rắn chắc, sức lực lớn, chỉ bằng một tay, hắn có thể nhấc eo nàng lên. Nhuế Thu vẫn duy trì cái thư thế quỷ dị này để hắn tiếp tục đâ.m. Hình như, sức lực của hắn dùng không bao giờ hết, hông liên tục di chuyển, nhé.t cô.n th.ịt kia vào trong hu.yệt nàng từng chút từng chút, chạ.m đến nơi sâu nhất của nàng. Nhuế Thu vừa đau vừa sư.ớng, đầu óc mơ hồ mông lung, nàng chỉ có thể hiểu ra được một vấn đề duy nhất:


Nàng hạ dược rất nhiều.


Không biết bị cắ.m bao lâu, đùi Nhuế Thu mỏi nhừ, nàng lại ra một lần nữa mà Cố Nguyệt Thịnh vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại. Ở tư thế này Cố Nguyệt Thịnh đâ.m vào rất sâ.u, hắn nhìn thấy tiểu hu.yệt hồng hồng đáng thương nuốt vào nhả ra câ.y g.ậy xấu xí của mình, cảnh sắc dâ.m m.ĩ này khiến hắn không thể thả chậm tốc độ được, cả người đều bị tìn.h d.ục kh.ống chế, làm gì còn bộ dạng thanh lãnh thường ngày.


Nhuế Thu bị kh.oái c.ảm mãnh liệt làm cho sợ hãi, h.ung vậ.t bên dưới như muốn đâ.m xuyên qua nàng. Nhuế Thu dùng chút kế vụng làm cho ti.ểu hu.yệt co rút lại, si.ết chặ.t đến mức động tác của Cố Nguyệt Thịnh càng hung hăng hơn, nguyên cây c.ôn t.hịt rút ra rồi luồn lách tách mọi trở ngại để đ.âm thẳng vào nơi sâu nhất, song, miệng hắn vẫn dịu dàng dỗ dành nàng.


“Đừng siế.t ta chặt quá…Nhuế Thu…”


Nhuế Thu không tin hắn, nàng cứ làm theo tính toán của mình k.ẹp ch.ặt hắn để hắn b.ắn ra. Cố Nguyệt Thịnh kéo cánh tay nàng, hai người cùng ngồi dậy, tư thế này nữ nhân ngồi ở trên làm c.ôn th.ịt tiến vào sâu hơn. Nhuế Thu cảm thấy các bộ phận trong cơ thể mình đều đặt sai vị trí cả rồi, nàng khó chịu cực kỳ. Cố Nguyệt Thịnh lại còn muốn lừa nàng:


“…Một chút nữa thôi…chỉ cắ.m vào một lúc nữa thôi…ta hứa…”


Nhuế Thu muốn ôm cổ Cố Nguyệt Thịnh, lại bị hắn ném về phía trước theo quán tính, cả người rũ xuống, cô.n th.ịt c.ắm sâu không thể tưởng tượng nổi, làm Nhuế Thu đau. Cố Nguyệt Thịnh cắ.m sâu đến mức vô tình chạm vào một cái miệng nhỏ ở trong, rất nhỏ, mỗi khi hắn chạm vào, q.uy đ.ầu của hắn liền bị m.út ch.ặt, còn mị huy.ệt của Nhuế Thu liên tục chảy nước, kí.ch th.ích Cố Nguyệt Thịnh liều mạng đ.âm tới, cả người đều sả.ng kh.oái, Nhuế Thu kêu lên:


“Đau..”


“Đừng đâ.m sâu như vậy…”


“Cố Nguyệt Thịnh…xin ngươi….cầu xin ngươi đó…”


Nhuế Thu không biết chuyện tr.a tấn người này khi nào mới có thể kết thúc, nước mắt nàng rơi ra càng nhiều. Cố Nguyệt Thịnh nghe tiếng khóc của Nhuế Thu, hắn tiếc nuối dây dưa dươ.ng v.ật vài cái rồi b.ắn tin.h bên trong cái miệng nhỏ kia.


“Đừng… Đừng bắn…”


“Sao nàng lại khó hầu hạ như vậy? Không b.ắn ra nàng cũng khóc, bắ.n ra rồi nàng cũng khóc, vì sao lại khóc?”


Cố Nguyệt Thịnh không tính là được “ăn no”, chỉ ăn được bảy tám phần nhưng vì Nhuế Thu không thể tiếp tục nữa, nên hắn đành phải từ bỏ.


“Ngươi là tên khố.n kiế.p…”


Khi Cố Nguyệt Thịnh rút c.ôn t.hịt ra, Nhuế Thu vẫn còn đang mắng hắn. Cố Nguyệt Thịnh nhìn ti.ểu hu.yệt sưng đỏ chầm chậm nhả tin.h d.ịch của hắn, hắn lại mềm lòng, lương tâm quay về, ôm lấy nàng:


“Ta là khố.n kiế.p, ta là tên khố.n nạn, ta gọi người đem nước đến rửa cho nàng.”


Nhuế Thu mệt muốn ch.ết, nàng mơ mơ màng màng gật đầu. Cố Nguyệt Thịnh khoát quần áo đi ra ngoài, một lát sau, hạ nhân mang thau tắm tiến vào. Những hạ nhân đó hận không thể hạ đầu thấp xuống nền đất, ngay cả cái liếc mắt cũng không dám nhìn, vừa buông thùng xuống lập tức lui ra ngoài.


Tin tức Cố nhị thiếu gia sủ.ng hạnh nữ nhân truyền khắp toàn bộ Cố gia ngay trong đêm.


Đương nhiên, hai người trong phòng không biết được giai thoại của bọn họ đã bay ra ngoài với một tốc độ phi thường thế nào. Cố nhị thiếu gia chột dạ rửa sạch thân người đầy dấu xanh xanh tím tím của Nhuế Thu, sau đó, gọi người đem nước ra ngoài, hắn ôm người đến bên giường, rồi hắn đứng dậy không biết đi đến nơi nào, một lát sau, Cố Nguyệt Thịnh quay trở về, Nhuế Thu bị hắn làm cho giật mình tỉnh giấc.


“Nhuế Thu, dậy đi, lát nữa ngủ tiếp.”


Nhuế Thu miễn cưỡng mở mắt.


Cố Nguyệt Thịnh giơ lên một cây nến đỏ, cười thành tiếng nhìn nàng, thấy nàng đã tỉnh, hắn bậc lửa đốt nến, cầm kéo đưa tới tay Nhuế Thu.


“Nhuế Thu, nàng cắt đi.”


Cắt nến đỏ?


Cố Nguyệt Thịnh đang muốn làm gì vậy?


Thấy Nhuế Thu sửng sốt đứng hình, Cố Nguyệt Thịnh ngồi vào mép giường, nắm tay nàng, nghiêm túc nhìn nàng, ánh mắt còn sáng hơn ánh nến, ngữ khí trịnh trọng nói:


“Nhuế Thu, nàng có bằng lòng gả cho ta không? Tuy rằng…tuy rằng quá trình của chúng ta có chút rối loạn, nhưng ta đã sớm hạ quyết tâm muốn cưới nàng rồi.”


“Ta thật sự thích nàng.”


Rối loạn.


Cái gì cũng rối loạn.


Nhuế Thu thở không thông. Cố Nguyệt Thịnh nhét chiếc kéo vào trong tay nàng rồi nắm chặt lại khiến trái tim nàng nhói đau, trong ánh mắt mong chờ của hắn, tay nàng cứng đờ giơ lên.


“Răng rắc.”


Lưỡi kéo sắc bén cắt đứt tim đèn, ánh sáng dập tắt phản chiếu trong mắt nhau, trong mắt Cố Nguyệt Thịnh là sáng, trong mắt Nhuế Thu là tối.


Cố Nguyệt Thịnh cẩn thận đặt nến đỏ lên giá c.ắm nến ở cạnh giường, hắn quay đầu lại, hơi thở bất ổn ôm lấy nàng, thì thầm bên tai nàng:


“Chúng ta đã là phu thê.”


Nhuế Thu tựa cằm lên vai hắn chớp chớp mắt, nén nước mắt thì thầm.


“Đúng vậy, chúng ta là phu thê.”


Ít nhất thời khắc này, ta là thê tử của Cố Nguyệt Thịnh, ngươi là trượng phu của Nhuế Thu ta.



Chúng ta là một đôi phu thê.

Bạn có muốn comment đánh giá truyện, hãy đăng nhập nhé! imglogin